Bá Võ

Chương 1855: Quá lợi hại (2)

Lúc này, rất nhiều đồng bạn của Quần Sơn Xã Tắc chi thần đều thể hiện ra vẻ kiêng kỵ và bất đắc dĩ.
“Khó mà tin nổi, tại sao trong phàm nhân lại có một nữ tử đáng sợ như vậy? Nàng làm cho ta nghĩ đến Táng Thiên, nghĩ đến Huyền Hoàng, nghĩ đến Lê Tham.”
“Đáng ghét, rõ ràng chỉ là một tội nô bị phong ấn huyết mạch mà thôi!”
“Tình hình hơi gay go rồi, tốc độ phá giải của nữ tử này càng lúc càng nhanh.”
“Khó mà tin nổi! Không có Bình Thiên Kiếm tăng cường, sức chiến đấu của nữ tử này lại không bị ảnh hưởng quá nhiều.”
“Phải nghĩ cách! Đám võ tu phàm nhân các ngươi phải ra sức nhiều hơn, trừ phi các ngươi muốn chết hết ở nơi này.”
“Thần Thái Lâm, ngươi cái tên ngu xuẩn này, khi phân tách thiên địa sao không thay đổi thêm vài cái thiên quy, như vậy thì chúng ta đã không chật vật như bây giờ.”
Thần Thái Lâm chính là tên của Quần Sơn Xã Tắc chi thần.
Hắn bất mãn mà hừ lạnh một tiếng.
Những người này chỉ biết nói miệng.
Đúng là hắn đã Cải Thiên Hóa Địa, nhưng mà đó là Cải Thiên Hoán Địa dưới tình huống bị Tần Mộc Ca bức giết.
Hắn không thể vòng qua Tần Mộc Ca để thay đổi thiên quy trong Thái Vi Viên.
Coi Nghịch Thần Kỳ kia của Tần Mộc Ca là vật trang trí sao?
Cái thần khí này là thứ chuyên khắc chế thần lực và thần thuật!
Võ đạo của Tần Mộc Ca cũng cực kỳ bá đạo.
Thần Thái Lâm có thể làm đến mức này, đã chứng tỏ căn cơ của hắn rất thâm hậu rồi.
Nhưng bây giờ có tranh luận thì cũng không có tác dụng gì.
Tiếp tục như vậy, tình thế cũng chỉ có thể càng ác liệt hơn, hắn tuyệt đối không thể để hi sinh của mình vô ích.
Hắn nhất định phải cướp được toàn bộ Thái Vi Viên này!
Sắc mặt Thần Thái Lâm biến ảo không ngừng, ngưng thần nhìn về phía ngoài hai mươi dặm.
Thiếu nữ giáp đen kia đang đứng một mình trên một hòn đảo nhỏ.
Trường thương màu đen trên tay nàng chỉ thẳng về phía đám người bọn họ.
Mũi thương ác liệt và bá đạo đến tột đỉnh của nàng đang đâm thủng, xé rách mỗi một tấc không gian phía trước.
Thần Thái Lâm thở dài một hơi, đè nén từng tia từng tia khó chịu trong lồng ngực.
“Tiếp tục như vậy thì không phải biện pháp, chúng ta phải thay đổi.”
Trong mắt Thần Thái Lâm hiện ra một vệt lệ trạch: “Chúng ta phải giết thiếu niên kia trước. Cái tên tạp chủng dùng Nhai Tí Đao kia chính là điểm yếu của nữ tử này.”
Sắc mặt Trang Nghiêm tràn đầy tuyệt vọng.
Hắn đang đau buồn cho cái chết của ái đồ, lại cau mày vì cục diện trước mắt.
Lúc này, Trang Nghiêm nghe vậy thì không khỏi kinh ngạc, hỏi dò: “Điểm yếu của Tần Mộc Ca? Tại sao lại vậy?”
Nhìn dáng vẻ của Tần Mộc Ca, quả thực là rất coi trọng Sở Hi Thanh.
Trang Nghiêm biết hai người có quan hệ Minh hôn, sau đó cùng khởi tử hoàn sinh.
Theo lý thuyết, hai người này có thể xưng là phu thê.
Nhưng nếu nói là điểm yếu thì có hơi quá rồi.
Giết chết Sở Hi Thanh, liền có thể tổn hại đến Tần Mộc Ca sao?
Chỉ sợ Tần Mộc Ca sẽ càng tức giận hơn, sẽ dốc toàn lực để báo thù và tàn sát bọn họ.
“Quan hệ giữa bọn họ con sâu hơn ngươi tưởng tượng.” Giọng nói của Thần Thái Lâm như chém đinh chặt sắt, khí cơ toàn thân cũng trở nên lạnh lẽo: “Đó là lực lượng độc chú! Trong cơ thể bọn họ có ‘Chú lực’ liên kết với nhau, chắc hẳn là quan hệ cộng sinh! Nếu thiếu niên tên Sở Hi Thanh kia chết, nữ tử này cũng sẽ không sống được quá lâu.”
Khoảnh khắc này, tất cả mọi người quanh Thần Thái Lâm đều yên lặng, sau đó bọn họ hai mặt nhìn nhau, trong mắt của tất cả đều hiện ra vẻ sáng rực.
Sau khi ngạc nhiên xong, Trang Nghiệm lại không tự chủ được mà nắm chặt trường đao bên hông, một thân sát ý nhảy vọt lên đến cực điểm.
Hắn đã cảm thù Sở Hi Thanh đến tận xương tủy.
Chỉ cần có cơ hội thích hợp, hắn sẽ không tiếc tất cả mà giết chết Sở Hi Thanh.
Nếu như có thể thuận tiện trừ khử Bá Võ Vương vô địch kia, vậy thì không thể tốt hơn.
“Chú lực?”
Một vị võ tu cầm roi sắt trong đám người bỗng nhiên trầm ngâm một tiếng, sau đó hai mắt hiện lên ánh sáng lạnh lẽo: “Ta liền tin ngươi một lần. Nhưng chúng ta phải tìm được tung tích của hắn trước đã. Sau khi tìm được, giết chết thế nào cũng là một vấn đề.”
“Thiếu niên kia rất mạnh, ta đoán là nhất phẩm của phàm nhân, dưới hạng 20 Thiên Bảng đều rất khó giết chết hắn. Hơn nữa người này chuyên về Nhai Tí Đao, không sợ quần chiến, mấu chốt nhất chính là …”
Nắm tu nắm roi nhìn về phía của Sở Vân Vân: “Chúng ta bây giờ không chia được quá nhiều lực lượng.”
Đám người bọn họ chỉ phong tỏa Sở Vân Vân thôi mà đã rất tốn sức rồi, nào còn có lực lượng để đi làm việc khác?
Đặc biệt là bốn vị hóa thân của thần linh và Trang Nghiêm, chỉ cần thiếu một người trong số họ, thì những người còn lại nhiều nhất là chống đỡ được nửa khắc.
Nửa khắc sau Sở Vân Vân sẽ giết đến trước mặt, sau đó trường thương của nàng sẽ tàn sát tất cả mọi người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận