Bá Võ

Chương 1080: Báo ân (3)

“Thái Vi Viên?”
Trong mắt Mộc Kiếm Tiên hiện ra vài tia nhớ nhung.
Hơn vạn năm trước, vì đối phó với kiếp nạn 500 năm một lần của thiên đạo, hắn không thể không chủ động bước vào dòng sông thời gian, cưỡng ép kéo Chúc Quang âm và bí cảnh thời gian ở trong đó ra ngoài.
Khi đó hắn nghĩ, một là mượn lực lượng của Chúc Quang âm để thành đạo, hai là mượn đặc tính của bí cảnh thời gian để né tránh kiếp nạn.
Nhưng sau khi hắn đi, Thái Vi Viên không có người bảo vệ, khí vận cũng hết.
Mộc Kiếm Tiên hít một tiếng, hắn không lấy Vô Tướng thần ấn, mà chỉ đưa tay điểm nhẹ một cái, một viên thần ấn hư ảo màu vàng đã bay vào trong mi tâm của hắn.
“Ngày xưa, khi ta mở linh trí thì đã hứa hẹn với trên dưới Thái Vi Viên, nhất định sẽ dốc hết sức để trấn áp khí vận cho Thái Vi Viên, hôm nay ta cũng hứa hẹn như vậy. Đúng rồi, không lâu sau ta cũng có thể ban thần ân, còn có thể hạ thần thuật, nếu như có thừa thần lực, thì sẽ không keo kiệt.”
Sau đó, Mộc Kiếm Tiên lại đi đến trước người Sở Hi Thanh.
Hắn cúi chào Sở Hi Thanh một cái thật sâu.
Sở Hi Thanh làm sao dám nhận? Cũng vội vàng nghiêng người né tránh: “Tiền bối không cần như vậy, sao vãn bối dám nhận đại lễ này?”
“Ơn thành đạo lớn hơn trời, không thua gì ân sinh dưỡng của cha mẹ.”
Mộc Kiếm Tiên ngẩng đầu lên, vừa mỉm cười vừa nói: “Ngươi liều mạng vì ta, để ta chứng đạo Vĩnh Hằng, ta phải có báo đáp.”
Hắn nói xong thì lại giơ tay điểm vào mi tâm của Sở Hi Thanh.
Trong đầu óc của Sở Hi Thanh lập tức ‘oanh’ một tiếng, một ngọn lửa màu xanh tươi dâng lên từ dưới chân hắn, rồi bao phủ toàn thân hắn.
Các loại thần lực bị áp chế trong cơ thể Sở Hi Thanh lập tức bị quét sạch.
Sở Hi Thanh cảm giác xương cốt và máu thịt của mình đang biến hóa kịch liệt, tầng tầng lớp lớp phong ấn cổ xưa trong huyết mạch của mình đang bị nới lỏng.
Nguyên thần bản thể và chín đạo phân thần của hắn đều tăng mạnh.
Cùng lúc đó, trong dầu của hắn có thêm một đoạn tin tức.
Cái này khá giống với việc Sở Hi Thanh dùng điểm võ đạo để tăng võ đạo, một lượng lớn trí nhớ xa lạ và hình ảnh trực tiếp xuất hiện trong đầu hắn.
Không giống chính là, khi Sở Hi Thanh dùng điểm huyết nguyên để tăng lên, thì những ký ức vào hình ảnh đó đều trực tiếp hiện lên từ nơi sâu xa trong tâm linh của hắn, nhưng bây giờ là bị Mộc Kiếm Tiên rót thẳng vào đầu. . .
Theo ngọn lửa màu xanh kia thiêu đốt, bầu trời quanh đây lại xuất hiện một đám mây đen dày đặc, tiếng sấm chớp rền vang.
Còn có từng tia từng tia lôi đình màu tím bổ xuống quanh người Sở Hi Thanh, nhưng cũng không thể đến gần cơ thể hắn.
Lúc này, tất cả mọi người ở đây đều chú ý đến hai người họ.
Mấy người Lý Trường Sinh và Yến Quy Lai chỉ đơn giản là tò mò, không biết Mộc Kiếm Tiên đã cho Sở Hi Thanh chỗ tốt gì mà lại tạo thành dị tượng như vậy.
Mấy người Phương Bất Viên và vợ chồng Vương Hi Trúc thì lại vừa tò mò vừa hâm mộ, sau đó cũng vui mừng thay cho Sở Hi Thanh.
Chỉ nhìn dị tượng của thiên địa, cũng biết Mộc Kiếm Tiên đã cho Sở Hi Thanh chỗ tốt rất lớn.
Phong Đao Điện Kiếm - Nhân Trung Thủ thì lại cười khổ.
Hắn cũng không biết Mộc Kiếm Tiên cho Sở Hi Thanh cái gì, thế mà lại khiến thiên địa ghen ghét!
Càng khiến người ta hâm mộ, vẫn là bản thân Mộc Kiếm Tiên.
Vì ân giúp đỡ của Vô Tướng thần tông, vị này đã đáp ứng trở thành thái thượng trưởng lão của Vô Tướng thần tông, trấn áp khí vận cho bọn họ.
Như vậy, chính chủ như Sở Hi Thanh sẽ được báo đáp như thế nào?
Nhưng cái phần tiên duyên này, người khác có hâm mộ cũng không được.
Dựa theo quá trình mà Sở Hi Thanh đã trải qua, chứng tỏ dù có người phát hiện phần tiên duyên này, cũng không có lực lượng để trợ giúp Mộc Kiếm Tiên.
Khả năng cao nhất là bị Chúc Quang âm giết người diệt khẩu.
Sắc mặt Sở Mính thì lại biến ảo không ngừng, ghen tỵ đến mức sắp phát điên.
Nàng hận chính bản thân mình, vì sao lại không phát hiện phần ‘vô thượng tiên duyên’ này? Tại sao lại để tên này lấy trước?
Còn cả cái tên Sở Hi Thanh này nữa, vì sao luôn ẩn giấu không nói gì?
Đây chính là một tên tiểu nhân nham hiểm, sợ người khác lấy mất chỗ tốt của hắn.
“A?”
Lúc này, vẻ mặt Mộc Kiếm Tiên lại hơi động, hắn đã phát hiện tiểu Tóc Húi Cua đang ẩn giấu trong cơ thể Sở Hi Thanh, cho nên còn nhìn về phía trái tim của Sở Hi Thanh.
Tiểu Tóc Húi Cua sợ hết hồn, sau đó liền ra vẻ dữ dằn, nhe răng trợn mắt với Mộc Kiếm Tiên.
Nó cũng không sợ thần linh.
Mộc Kiếm Tiên – Tùng Duyên Niên thấy buồn cười.
Tên nhóc này rất thú vị, phối hợp với đao pháp của Sở Hi Thanh, đúng là bổ sung lẫn nhau, thành tựu lẫn nhau.
Ầm!
Tiểu Tóc Húi Cua lập tức không nhe răng trợn mắt được nữa, bởi vì cơ thể nó cũng bắt đầu xuất hiện ngọn lửa màu xanh.
Nhưng người bên ngoài không nhìn thấy mấy chuyện này, chỉ là ngọn lửa màu xanh ở vị trí trái tim Sở Hi Thanh lại làm cho ngọn lửa xanh bên ngoài cơ thể hắn càng mạnh hơn.
Ngoài ra, sấm sét màu tím ở trên bầu trời càng ngày càng nhiều, nhưng tất cả đều bị lực lượng của Mộc Kiếm Tiên bài trừ ở ngoài ba trượng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận