Bá Võ

Chương 2378 - Chém (4)

“Hay là chúng ta lùi về sau, quan sát thêm một chút?” Thiếu nữ ba mắt lấy cớ cho mình: “Thần Ý Xúc Tử Đao có hạn chế rất lớn, chỉ cần tạo được hoàn cảnh một đánh một, ngươi và ta đều có thể thắng hắn.”
“Hơn nữa, hắn đã cuốn vào trong tranh đấu Tử Thần, đã bị những thần linh thượng vị trong hệ U Minh và Tử Vong coi là cái đinh trong mắt cái gai trong thịt, chúng ta chỉ cần kiên trì, có lẽ sẽ chờ được cơ hội. Nói chung là không có kế sách vẹn toàn, chúng ta tuyệt đối không ra tay là được.”
Thần Kim Đỉnh lại không bác bỏ, hắn hơi gật đầu: “Vậy thì quan sát thêm một chút…”
Thần nhãn của hắn vẫn đang quan sát tình cảnh bên trong cung điện.
Ngay vừa rồi, Thần Kim Đỉnh đã nhìn thấy mấy vị thần linh tiến vào trong cung điện kia.
Mà lúc này, tại nơi cách đó hơn ngàn dặm, Thần Nhược âm của Nguyệt Ảnh tộc vừa nuốt một ngụm nước bọt.
Nàng nhìn về phía trưởng tỷ Thần Anh Lạc của mình: “Hay là… chúng ta rút lui nhé?”
Thần Nhược âm đã không còn hứng thú với mười một cái thần vị kia nữa, tồn tại kia không phải thứ nàng có thể rình rập.
Nàng thậm chí còn không định báo thù chặt tay nữa.
Với sức chiến đấu vừa rồi của Sở Hi Thanh, khi đó không làm thịt mình thì đã là hạ thủ lưu tình rồi.
Mình phải nên vui mừng mới đúng.
Nằm ngoài dự đoán của mọi người, Thần Anh Lạc lại lắc đầu: “Quan sát thêm đi!”
Nàng nhìn cánh tay trống rỗng của muội muội một chút.
Thần Anh Lạc chưa từng vọng tưởng là đám người mình có thể lấy được giải thưởng kia.
Nhưng mà nhất định phải thu hồi cánh tay của muội muội và mấy vị tộc nhân.
Có người nói Táng Thiên sắp nhập ma, Ma vực Chiến giới sắp loạn rồi.
Mỗi một phần sức chiến đấu đều là cực kỳ quý giá với bọn họ bây giờ.
Thần Nhược âm nghe vậy thì sững sờ: “Vậy ta báo cho tộc nhân.”
Tộc nhân của bọn họ ẩn thân ở khoảng cách xa hơn, Thần Nhược âm nhất định phải báo cho bọn họ biết thực lực của Sở Hi Thanh, để bọn họ vứt bỏ khinh thường, và không nên vọng tưởng nữa.
“Không cần!” Thần Anh Lạc quyết đoán vung tay: “Cứ như vậy đi, cứ để bọn họ duy trì thù hận như bây giờ, không sao cả.”
Khóe môi của nàng hơi cong lên: “Nếu như thuận lợi, mặc kệ tình hình tiếp theo sẽ biến hóa thế nào, thì các ngươi đều có thể thu hồi cánh tay của mình.”
Thần Nhược âm không khỏi khó hiểu, nàng không hiểu Thần Anh Lạc rốt cuộc có ý gì?

“Đúng là thú vị!”
Khi Sở Hi Thanh đang giao thủ với Hắc Thủy chúa tể, Chu Tước Tinh Quân lại đang cười lạnh.
Trong mắt của nàng còn ẩn chứa một chút tức giận.
Đao của Sở Hi Thanh không nên chỉ có chút trình độ này.
Đao ý có thể làm nàng bị thương, há lại không thể phá được phòng ngự của Hắc Thủy chúa tể?
Người này rõ ràng là đang muốn dụ dỗ đám người kia nhảy xuống nước.
Cũng không biết hắn lấy tự tin từ đâu ra.
Chu Tước Tinh Quân thừa nhận Thần Ý Xúc Tử Đao của Sở Hi Thanh rất thần kỳ.
Nhưng mà những Vĩnh Hằng thượng vị này, cũng tuyệt đối không đơn giản như hắn nghĩ.
Vực ngoại và phàm giới là không giống nhau.
Không có chín tầng mây căn trở, lực lượng của thần linh là không bị hạn chế.
Dù chỉ là hóa thân của bọn họ, cũng không dễ giết chết như vậy.
Thần lực và thần thông của bọn họ, tuyệt đối không phải thứ Vĩnh Hằng trung vị và hạ vị có thể so sánh.
Đặc biệt là những nơi mà ánh sao của bọn họ có thể chiếu đến, lực lượng sẽ cực kỳ mạnh mẽ.
Đúng lúc này, Chu Tước Tinh Quân bỗng nhiên ‘A’ một tiếng, quay đầu nhìn về phía sau.
Tại ngoài 100 dặm, có một người đang vượt không mà tới.
Hắn có mặt như đầu trâu, mắt như cối xay gió, có sáu cánh tay, thân thể cực kỳ cao lớn, da thịt toàn thân như kim thiết, tất cả lông tóc đều như binh đao.
Diện mạo của kẻ này nhìn thế nào cũng không giống nhân loại, Chu Tước Tinh Quân lại biết vị trước mắt này là một thần linh nhân tộc, chỉ là huyết thống không quá thuần khiết.
Hắn tay cầm bình rượu, thần thái tùy tiện, tản mạn lại khoa trương.
“Lê Tham?”
Trong đáy mắt của Chu Tước Tinh Quân hiện ra một tia ngưng trọng, trên mặt lại hờ hững như cũ: “Đã đến thời điểm này rồi, ngươi còn rảnh rỗi đến chỗ của ta? Là vì tên kia? Yên tâm, bây giờ ta không có hứng thú với hắn.”
Khóe môi của nàng lại cong lên, lời nói hàm chứa vẻ trào phúng: “Các ngươi tốn thời gian với ta ở đây, chẳng bằng cẩn thận mấy vị Tổ thần kia. Các ngươi muốn mượn chuyện của con gái Thiên Nại Lạc, âm thầm trợ giúp Mộc Kiếm Tiên lấy một thần vị, thật sự coi mấy vị kia là kẻ điếc người mù, không nhìn ra sao? Cẩn thận miệng quá rộng, ăn vào lại hỏng bụng.”
“Ha ha! Vị nhân hoàng bệ hạ này có năng lực rất lớn, một thân nham hiểm giả dối, cực kỳ giống tên ma quỷ Huyền Hoàng kia, ta cần gì phải lo lắng? Tinh Quân ngắm hoa trong sương, chỉ thấy được một góc chứ không nhìn thấy toàn cảnh. Ngươi nghĩ trận mưa gió này là vì Táng Thiên mà lên, vậy thì cực kỳ sai.”
Lê Tham cười ha ha, tiếp tục dạo bước đến bên người Chu Tước Tinh Quân: “Nói đến thì tinh quân có thể không tin, bây giờ ta cũng rất chờ mong, không biết sẽ phát sinh chuyện gì tiếp theo đây.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận