Bá Võ

Chương 1828: Lên cấp (4)

Lúc này, bầu không khí trên Dục Nhật thần chu cực kỳ quái dị, tất cả mọi người đều giữ yên lặng, không nói một lời, trên boong thuyền là một mảnh tĩnh mịch và nghiêm túc đến cực điểm.
Hai canh giờ sau, Sở Hi Thanh đi đến nơi sản xuất bí dược do Thiên Thính viện cung cấp.
Đó là hơn chín trăm cây ‘Huyền Linh Thất Nhật Đàm’ do một đám ‘Tam Nhãn Tuyết Lộc’ trông coi.
Huyền Linh Thất Nhật Đàm chỉ có thể tồn tại bảy năm, chỉ có bảy ngày nở hoa. Sau bảy ngày, đóa hoa sẽ điêu tàn, cuối cùng ngưng tụ ra mấy viên trái cây, có thể hỗ trợ yêu loại gia tăng 20 năm yêu lực.
Hạt của nó sẽ bị yêu thú lôi ra, chúng sẽ phá xác và sinh trưởng dưới đất, mọc ra Huyền Linh Thất Nhật Đàm mới.
Nhưng mà thuốc chính của bí dược mà Vô Tướng thần tông muốn lại chính là hoa của nó, nhất định phải hái hoa xuống trước khi nó héo tàn, hơn nữa dược lực tốt nhất là tại một khắc trước khi hoa héo tàn.
Vì vậy, võ tu tứ phẩm trở lên thăng cấp mới khó khăn, tất cả bí dược của bọn họ đều là đoạt thức ăn trong miệng yêu tộc và Cự linh.
Không có thực lực nhất định, hoặc là thế lực mạnh mẽ, là không thể cướp được được thuốc chính của bí dược.
Lần này, đối thủ của Sở Hi Thanh cũng không phải chuyện nhỏ, Tam Nhãn Tuyết Lộc là đời sau của thần thú Phu Chư.
Đây là một loại thần thú hệ thủy, trạng thái như hươu trắng mà bốn sừng, thấy thì lại ấp hồng thủy.
Tam Nhãn Tuyết Lộc là một loại á loại của thần thú, sức chiến đấu không tầm thường.
Mấu chốt là không phải một con, mà là một đám, tổng cộng hơn 30 con, trong đó còn có một con nhị phẩm.
Đây là đối thủ cũ của Vô Tướng thần tông, đệ tử của Vô Tướng thần tông đã cướp đoạt Huyền Linh Thất Nhật Đàm với chúng không biết bao nhiêu lần. Vì vậy vừa nhìn thấy mặt đã đỏ mắt, lúc này đã kết bè kết lũ lao về phía mấy người Sở Hi Thanh.
Nhưng lần này chúng đá vào tấm sắt rồi.
Hơn 30 đầu Tam Nhãn Tuyết Lộc tuy thanh thế kinh người, nhưng đối với đội hình của Sở Hi Thanh thì lại chẳng đáng là gì.
Sở Hi Thanh thậm chí còn không dựa vào lực lượng của người khác, bản thân hắn cũng có thể trấn áp.
Hắn không có làm Tam Nhãn Tuyết Lộc bị thương, mà chỉ dùng Thần Ý Xúc Tử Đao để trấn áp chúng, không cho chúng động đậy.
Đám Tam Nhãn Tuyết Lộc này dù là kẻ địch của đệ tử Vô Tướng thần tông, nhưng chúng cũng là kẻ trông coi cho đám Huyền Linh Thất Nhật Đàm này.
Sau đó, Sở Hi Thanh chờ ở đây nửa ngày, nhận được hai đóa hoa.
Bí dược tứ phẩm thượng là không thể bảo quản lâu, dù là pháp khí chuyên dụng thì cũng chỉ bảo quản được một ngày là nhiều nhất.
Vì vậy sau khi hắn xong, hắn liền luyện hóa thành bí dược, sau đó chia nhau uống với tiểu Tóc Húi Cua.
Khi bốn người Cô Minh Nguyệt, Phong Liên Thành, Bá Thiên Lai, Tiếu Cuồng Long nhìn thấy cảnh này, trong lòng đều mừng như điên.
Cái tên này lại ngu đến mức dùng bí dược trước!
Cái tên ngu xuẩn này lại tự tin đến nước này!
Tuy rằng đại đa số đệ tử Vô Tướng thần tông đều làm vậy, dùng bí dược trước, sau đó trong vòng ba ngày bí dược có hiệu lực, đồng thời hoàn thành ‘nghi thức’, có thể lấy được lợi ích lớn nhất.
Vấn đề là Sở Hi Thanh há có thể giống với những người khác.
Mà một khi Sở Hi Thanh dùng bí dược, quá trình này là không thể dừng lại.
Nếu Sở Hi Thanh không thể hoàn thành ‘nghi thức’ Vô Tướng công, tuy rằng cũng có thể thăng cấp, nhưng mà Vô Tướng công của hắn sẽ xuất hiện sơ hở, với lại căn cơ không đủ, uy lực giảm mạnh!
Khi mấy người Cô Minh Nguyệt cố nén ý mừng.
Sở Hi Thanh lại đang lĩnh hội hỗn độn.
Tại sao đệ tử Vô Tướng thần tông lại lựa chọn ăn bí dược xong mới hoàn thành ‘nghi thức’?
Đây là vì dược hiệu của bí dược có thể giúp linh thức của bọn họ trở nên nhạy cảm hơn, ý nghĩ rõ ràng hơn, ngộ tính cũng tạm thời tăng lên rất cao, trợ giúp bọn họ cảm ngộ Thiên quy đạo luật.
Bọn họ mượn những thứ này, mượn ‘nghi thức’ để hòa hợp với thiên quy hơn, bí dược và ‘nghi thức’ thành tựu lẫn nhau, sẽ tăng trình độ võ đạo lên một phạm vi lớn.
Ngoài ra, còn có hiệu quả kích phát lực lượng huyết mạch.
Sở Hi Thanh lại không cần làm thế.
Trong tay hắn có Thiết Kỳ Bang, chỉ cần Thiết Kỳ Bang không đổ, chẳng khác nào mọi thời mọi khắc đều đang ở trong ‘nghi thức’.
Một lát sau, khóe miệng Sở Hi Thanh cong lên.
“Chúng ta đi, đi đến ‘vùng đất Hỗn Độn’.
Hắn điều động Dục Nhật thần chu bay về một phía.
‘Vùng đất Hỗn Độn’ cũng không cách chỗ hái bí dược quá xa.
Đây là vì để cho thuận tiện, tránh cho việc bí dược hết tác dụng mà vẫn chưa chạy đến nơi.
Nhưng Dục Nhật thần chu có thể ngày đi hơn mười vạn dặm. Sở Hi Thanh điều khiển chiếc thuyền này bay xa ba ngàn dặm thì mới hạ xuống, sau đó dẫn một người vào trong một hang động ở trên một ngọn núi lớn.
Mấy người phát hiện hang động này có ‘chướng nhãn pháp’ cực mạnh.
Với tu vị của mấy người Bá Thiên Lai, dĩ nhiên lại có cảm giác như bị mê hoặc.
Nhưng hình như Sở Hi Thanh rất quen thuộc với nơi này, hắn không bị ảnh hưởng chút nào, xe nhẹ đường quen đưa mọi người đi thẳng đến sâu ngàn trượng dưới lòng đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận