Bá Võ

Chương 1996 - Thức thứ ba (3)

Con cháu Thiết Sơn Tần thị, mỗi khi đến tuổi vỡ lòng thì đều được học tổ huấn của Thiết Sơn Tần thị đầu tiên: Cự linh bất diệt, người Tần thị ta không chết trận sa trường, không được nhập thổ! Không được nhập táng!
Chính vì cái tổ huấn này, mấy ngàn năm qua đã có 12 vị gia chủ của Tần gia chết trận tại trong tay Cự linh.
Ban đầu, trong hai năm năm đó, con cháu Thiết Sơn Tần thị còn lấy chết trận sa trường làm vinh. Khi bọn họ già đi, đều khát cầu lên chiến trường giết địch, đều khát cầu da ngựa bọc thây.
Mà người Tần gia không chết trận sa trường, cũng đều không thể an táng xuống mồ, tất cả quan tài của bọn họ đều nằm trong từ đường, đến nay chỉ có hai ngàn cái mà thôi.
Tần Phụng Tiên này không chỉ không nghe theo tổ huấn, mà còn thay đổi máu của Bách Mục Thạch Linh, đi làm chó săn gia súc cho đám Cự linh Trường Lưu sơn kia!
Nếu như để các đời tổ tiên biết được việc này, chỉ sợ là không thể nhắm mắt dưới cửu tuyền.
Trước kia, Tần Mộc Ca chỉ cho rằng Tần Phụng Tiên lo lắng nàng sẽ mượn huyết mạch Quy Nhất để vào Siêu Phẩm, khiến hắn rơi khỏi cảnh giới Bán Thần, cho nên mới liên thủ với các thần linh, đưa nàng vào chỗ chết.
Nhưng bây giờ xem ra, mọi chuyện chưa chắc đã là như vậy.
Chỉ sợ Bách Mục Thạch Linh và Trường Lưu sơn ở sau lưng kẻ này cũng đã xuất lực không ít.
“Ta đúng là ngóng trông hắn có thể sống lại.”
Khóe môi Sở Hi Thanh cong lên: “Nếu như có một ngày đó, ta sẽ để đám Cự linh Trường Lưu sơn kia đích thân đưa kẻ này đến trước mặt chúng ta.”
Giống như ngày đó, Tần Phụng Tiên tự tay đưa Tần Mộc Ca đến dưới đao của đám thần linh kia.
Sở Hi Thanh rất chờ mong bản thân mình có cơ hội hoàn thành cái ‘nghi thức’ Nhai Tí này.
Sở Vân Vân không khỏi liếc mắt nhìn hắn một cái, sau đó gật gật đầu.
Nếu Tần Phụng Tiên cứ chết như vậy, nàng vẫn còn thấy hơi không cam lòng, vẫn còn thấy quá dễ dàng cho hắn.
Sở Vân Vân làm người rất quân tử, lòng dạ rộng rãi, rất ít khí có khúc mắc và cực đoan như vậy.
Dù là kẻ địch mà nàng rất hận, thì cũng chỉ ban cho cái chết là xong.
Nhưng mà đối với Tần Phụng Tiên, Sở Vân Vân lại sinh ra ý nghĩ bầm thây vạn đoạn và chém thành muôn mảnh.
Sao có thể để tên này chết dễ dàng như vậy được?
Nàng thở dài một hơi: “Nếu như có một ngày đó, vậy thì rất tốt!”
Sở Hi Thanh có đầy một bụng ý xấu, hắn chưa bao giờ nàng làm thất vọng.
Sở Vân Vân lại giơ tay lên, hút Quy Nhất Nguyên Chung trên mặt đất vào tay.
Thứ này vẫn luôn bị nàng trấn áp trên mặt đất.
Sau khi Tần Phụng Tiên tử vong, chiếc chuông này cũng không phản kháng nữa.
Sở Vân Vân vừa cầm vào tay, Quy Nhất Nguyên Chung đã phát ra một tiếng chuông vui mừng.
Sắc mặt Sở Vân Vân lại lạnh xuống, phất tay lên Quy Nhất Nguyên Chung, khiến tiếng chuông rung động kịch liệt.
Coong! Coong!
Từng tiếng chuông vang vọng truyền ra đến mấy chục dặm.
Sở Hi Thanh thấy thế thì hơi sững sờ, hắn nhìn ra Sở Vân Vân đang dùng toàn lực, hắn cũng nghe ra trong tiếng chuông vang vọng này, còn có tiếng kêu đau đớn và không hiểu của khí linh Quy Nhất Nguyên Chung.
Sở Hi Thanh giật mình không thôi: “Ngươi muốn phá hủy nó? Vì sao?”
Một khi khí linh của Quy Nhất Nguyên Chung bị hủy, nó chắc chắn sẽ rơi khỏi cấp bậc Siêu Phẩm.
“Thu phân âm thanh, vạn vật chủng thành, do đó gọi là chuông!’
Sở Vân Vân lạnh lùng nhìn Quy Nhất Nguyên Chung trong tay, mặt đầy khinh thường: “Chung cổ hoàng hoàng, khánh quản tương tương. Chuông chính là đứng đầu bát âm, là quân trong chúng nhạc, âm sắc vốn nên đường đường chính chính!”
“Cái gọi khí do chủ, nhưng mà ngày xưa khi ta kế thừa Quy Nhất Nguyên Chung thì lại thấy rất kỳ quái, khí linh của cái thần bảo này lại không có nhuệ khí, không có thẳng thắn cương liệt, không có chính khi đường hoàng như vị tổ tiên đời đầu kia.”
“Nếu như ta đoán không sai, khí linh này đã bị Tần Phụng Tiên ô nhiễm, thậm chí là bị hắn thay đổi. Khí linh như vậy, ta thà không cần còn hơn.”
“Cũng có đạo lý!”
Sở Hi Thanh nghĩ thầm, với tính tình bất khuất kiên cường, ngay thẳng không cong của Sở Vân Vân, hiển nhiên là không thích cái khí linh láu lỉnh như vậy.
Hơn nữa ai biết Tần Phụng Tiên đã để lại những thủ đoạn gì trong những năm tháng khống chế Quy Nhất Nguyên Chung?
Vì vậy phá hủy cũng tốt, đơn giản là tốn thêm chút thời gian để uẩn nhưỡng một khí linh mới thôi.
Quy Nhất Nguyên Chung cấp bậc nửa bước Siêu Phẩm vẫn mạnh như cũ.
Sau đó, hắn lại nhìn xuống phía dưới, nhìn Tần Tịch Nhan đã trọng thương hôn mê.
Mắt Sở Hi Thanh mang theo vẻ tò mò: “Ngươi chuẩn bị xử lý nàng thế nào?”
Đây mới là phiền phức chân chính.
Hắn nghĩ nếu Sở Vân Vân cũng quả quyết và dứt khoát trong việc xử lý Tần Tịch Nhan giống như xử lý khí linh của Quy Nhất Nguyên Chung thì tốt rồi.

Nửa khắc sau, Tần Tịch Nhan tỉnh dậy thì không cảm thấy bất kỳ đau đớn nào trên cơ thể.
Nàng còn cho rằng mình đã tử vong, đang ở Cửu U Minh Ngục.
Nhưng lại nghĩ không đúng, Cửu U Minh Ngục đúng là có tồn tại, nhưng đó là Cửu U Minh Ngục của Cự linh, căn bản là không đón nhận nhân tộc bọn họ.
Tần Tịch Nhan lập tức phát hiện ra Sở Vân Vân đang đứng bên cạnh nàng.
Ngũ quan và tướng mạo của tỷ tỷ đều trở lại lúc mười sáu tuổi, nhìn qua còn nhỏ hơn nàng vài tuổi.
Đây chắc hẳn là hiệu quả của ‘Thiên Hoang Địa Lão Bất Tử Hồi Xuân công’
Bạn cần đăng nhập để bình luận