Bá Võ

Chương 2506 - Đao Thần lâm thế (2)

Thanh Long thì lại than thở: “Tiểu bối nhân tộc này tên là Kiếm Tàng Phong sao? Thiên tư cao không kém ngươi và Sở Vân Vân. Ngươi không phát hiện, đao của Ty Thần Tinh Quân đã chậm hơn rồi sao?”
Lục Loạn Ly nghe vậy thì nội tâm hơi động.
Kiếm Tàng Phong?
Lúc này Lục Loạn Ly mới phát hiện không đúng, Kiếm Tàng Phong nhìn như không nhúc nhích, nhưng lực lượng thiên quy chung quanh hắn đang lặng lẽ biến hóa.
Là Quy Thiên Củ Địa?
Trong khi nàng suy nghĩ, quanh người Sở Hi Thanh bỗng nhiên xuất hiện long khí, mười hai Ứng Long vàng óng quấn quanh người hắn.
Một mặt cương thuẫn đỏ cực lớn đồng thời chắn ở trước người Sở Hi Thanh.
Sở Hi Thanh lại kết hợp Thập Nhị Long Thần Thiên Thủ với Vĩnh Hằng Bích Chướng, tạo ra một sức mạnh vô cùng to lớn, một cương thuẫn không thể phá.
Mạnh như Ty Thần Tinh Quân, thế mà nhất thời không thể lay động.
Trong lòng Sở Hi Thanh cũng hơi căng thẳng.
Một chiêu này là một trong những pháp môn áp đáy hòm của hắn. Nó kết hợp bí pháp Hoàng Đạo và Vĩnh Hằng, Trụ Thiên, Nhai Tí, Như Ý, và cả năng lực thiên phú của Vạn Cổ Thiên Thu Chi Huyết.
Lại không ngờ bị đối phương ép sử dụng trong trận chiến ngày hôm nay.
Giao thủ với Ty Thần Tinh Quân, lại xác minh nhận thức của hắn với võ đạo.
Thiên hạ võ đạo, lấy thế thắng người thế sụp thì lại suy, lấy lực thắng người hết lực thì lại vong, duy nhanh bất phá!
Trước mắt Ty Thần Tinh Quân, hắn căn bản là không thể súc thế tụ lực để thi triển cực chiêu.
Đối phương không hổ là một trong những con Tam Túc Kim Ô mạnh nhất thiên địa này, mặc kệ là tốc độ phản ứng, hay là tốc độ xuất thủ, thì đều nhanh đến khó mà tin nổi.
Trên mặt Sở Hi Thanh lại thản nhiên như không: “Đao của ngươi cũng chỉ đến thế, đường đường là đế quân, lại chỉ có chút trình độ này?”
Ty Thần Tinh Quân đã từng mưu đồ thiên quy Trụ Thiên, ý đồ thông qua việc nắm giữ 12 canh giờ để nắm giữ thời gian, trở thành Chân Linh của Trụ Thiên.
Nhưng Sở Hi Thanh đã hoàn thành ‘nghi thức’ thời gian rất mạnh mẽ, đó là thăng cấp nhất phẩm trong năm tháng quá khứ, lại được Chúc Quang âm dẫn dắt, bây giờ cũng là Chân Linh của Trụ Thiên.
Chỉ là đẳng cấp của thiên quy, lại kém Ty Thần Tinh Quân rất nhiều.
Nhưng đối phương không phải là bản thể, mà chỉ là một bộ chân hồn hóa thể mà thôi, đẳng cấp thiên quy cũng không kém hơn quá nhiều.
Sở Hi Thanh hòa lực lượng thời gian của mình vào trong Vĩnh Hằng Bích Chướng, làm cho bích chướng được xưng không thể phá này lại càng cứng rắn hơn.
Nó không chỉ không thể phá vỡ, mà còn có thể phản xạ tất cả ngoại lực.
Cùng lúc đó, thanh thế phản kích của Sở Hi Thanh càng cuồng mãnh hơn.
Mỗi một đao của hắn đều là toàn lực, 12 con Ứng Long vàng óng cũng quấn quanh song đao.
Long khí bàng bạc hùng vĩ kia lại làm cho lực lượng của Sở Hi Thanh tăng lên đến Vĩnh Hằng thượng vị.
Hôm nay hắn chính là lấy lực ép người!
Nơi này cách Thần Châu không xa, hai châu U và Tuyệt lại là nơi lòng dân ngưng tụ về phía hắn.
Thời khắc này, há lại không dùng long khí?
Lấy thế thắng người thế sụp thì lại suy, lấy lực thắng người hết lực thì lại vong.
Nhưng nếu như lực của hắn là vô cùng vô tận, không bao giờ suy kiệt; nếu như thế của hắn duy trì liên tục, không bao giờ suy yếu thì sao?
Ty Thần Tinh Quân nhìn mặt thuẫn kia, sắc mặt từ từ trở nên lạnh lẽo.
Thế gian này, tại sao lại có một thần thông vô lại và đáng sợ như vậy?
Chỉ dựa vào mặt thuẫn này, Sở Hi Thanh có thể vô địch cùng cấp rồi, Ty Thần Tinh Quân không tưởng tượng nổi, thế gian này có người nào có thể đánh vỡ nó bằng lực lượng cùng cấp.
Dú là Sở Vân Vân kia, chỉ sợ cũng không làm được.
Hắn không ngờ Sở Vân Vân suýt nữa giết chết hắn còn chưa ra tay, mà chỉ một mình Sở Hi Thanh đã ép hắn đến nước này.
Theo hắn biết, người này còn chưa dùng toàn lực.
Ít nhất thì đối phương vẫn chưa sử dụng Thần Lực Tái Thôi đáng sợ kia.
Ty Thần Tinh Quân ngẩng đầu nhìn về phía tinh không.
Hắn cũng cảm ứng được thần niệm của ba vị thần hỗn độn.
Để cho hắn thất vọng là, ba vị từng là minh hữu của mạch Kim Ô lại chỉ đứng nhìn, không hề có ý định hàng lâm.
Dưới tình huống này mà còn không ra tay?
Hai mắt của Ty Thần Tinh Quân không khỏi hiện lên một tia lạnh lẽo.
Nhưng khóe môi của hắn lại cong lên, hiện ra một nụ cười.
Ty Thần Tinh Quân sở dĩ chạy đến đây, cũng không phải là ký thác hi vọng lên ba vị này.
Theo thần niệm của hắn hơi động, một cột khí chợt bay lên từ ngọn núi phía sau Bắc Minh cung.
Nguyên lực thiên địa vô cùng vô tận nối liền đất trời.
Đó là ‘Thông Thiên linh trụ’ do ba người Côn Bằng âm thầm chế tạo ở đây, mục đích chính là để bọn họ có thể đưa hóa thể mạnh hơn xuống phàm giới.
Mượn vật này, Ty Thần Tinh Quân cũng có thể đưa nhiều thần lực xuống hơn, tăng cường lực lượng cho bộ hóa thể này.
Hắn đánh nát tất cả ánh đao của Sở Hi Thanh, đồng thời dùng vô số quang nhận, chém vào mặt thuẫn trước người Sở Hi Thanh.
Khi Ty Thần Tinh Quân và Sở Hi Thanh chiến đấu càng ngày càng kịch liệt, trong một tòa cung điện nào đó ở trên tinh không vô ngần. Một con Kim Sí Đại Bằng chợt hừ lạnh một tiếng: “Ty Thần này, quả thực là cực kỳ ác độc, vô lễ và ngạo mạn.”
“Mạch Kim Ô đều là như vậy, hắn sẽ không thèm để ý đến suy nghĩ của chúng ta.”
Đối diện Kim Sí Đại Bằng chính là Tất Phương, giọng nói của hắn ngậm lấy vài phần chấn động: “Đó chính là Thánh hoàng đương đại của nhân tộc? Như Ý, Hỗn Độn, Nhai Tí, Tru Thiên, Vĩnh Hằng. Càng đáng sợ hơn là môn đao pháp này, địch càng nhiều, mình càng mạnh… chẳng trách đám Tổ thần kia lại kiêng kỵ hắn như vậy.”
Hắn lập tức nghiêng đầu hắn: “Tuy nhiên, Thô Hải, lần này chúng ta không ra tay thật sao? Ngồi xem không cứu sao?”
Tuy Ty Thần Tinh Quân rất vô lễ ngạo mạn, ác độc bá đạo.
Nhưng ngàn vạn năm qua, Côn Bằng Thần Thôn Hải và hai người bọn họ đều là thần tử của thiên đình, vẫn luôn dựa vào mạch Thái Hạo, được Thái Hạo che chở nên mới có thể thu hoạch được rất nhiều tài nguyên.
Con Bằng ngồi trên điện.
Hắn không hiển hóa thú thể, mà dùng hình thái Cự linh 800 trượng, ngồi ngay ngắn trên bảo tọa.
“Không cứu!”
Khuôn mặt Côn Bằng lạnh lùng, giọng nói âm trầm như nước.
Hắn cũng đang nhìn xuống phàm giới. Nhưng không phải chú ý đến Sở Hi Thanh, mà là nhìn vào Kiếm Tàng Phong.
“Không phải là không cứu, mà là chúng ta không cứu được. Thiên quy đạo luật ở quanh đó đã bị sửa chữa, dù chúng ta đưa pháp thể xuống cũng không thể làm gì hơn.”
Dưới cái nhìn của hắn, những nhân tộc này cũng nham hiểm độc ác không khác gì Ty Thần Tinh Quân.
Thánh hoàng nhân tộc, và cả Ty Thần Tinh Quân, rõ ràng là đều có ý dụ bọn họ xuống phàm trần.
Mà một khi bọn họ gặp bất trắc, thế cân bằng giữa các thần Bàn Cổ và Hỗn Độn sẽ bị đánh vỡ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận