Bá Võ

Chương 2671 - Dò đường cho ta

“Tự nhiên là thật lòng!” Sở Hi Thanh vỗ vỗ Thiên Cẩu bên cạnh: “Làm phiền Thiên Cẩu Tinh Quân, chuyện này có thành hay không, Sở mỗ đều sẽ báo đáp.”
Thiên Cẩu không cảm thấy vất vả chút nào.
Thiên Cẩu thực nguyệt, đối với hắn thì đây là một nghi thức cực kỳ long trọng, là cầu thang để hắn bước vào đế quân.
Sở Hi Thanh đồng ý cho hắn cơ hội này, Thiên Cẩu mừng còn không kịp nữa kìa.
Khi xác U Huỳnh thoát khỏi âm Dương Hải, bắt đầu soi sáng thiên địa, nhị nguyệt cùng hiện.
Thiên Cẩu bỗng nhiên xuyên không mà đi, chạy gấp đến xác U Huỳnh.
Hắn chạy trong hư không, bóng người biến thành một bóng đen khổng lồ, càng ngày càng to, tựa như thôn thiên tế nhật.
Thiên Cẩu không cần chính thức nuốt xác U Huỳnh, cũng không thể tiêu hóa được, chỉ cần nuốt vào trong chốc lát là được.
Ty Thần Tinh Quân khẽ cau mày, chỉ cảm thấy cực kỳ đau đầu.
Hắn lạnh lẽo nhìn Sở Hi Thanh: “Ngươi đã hoàn thành hứa hẹn với Thái Hạo, như vậy ngươi còn nhớ hứa hẹn với ta?”
“Tự nhiên là nhớ.” Sở Hi Thanh đưa tay ra: “Trong tay ngươi còn một mũi Thần Yên Tiễn đúng không? Cho ta.”
Ty Thần Tinh Quân vô thức đưa tay vào tay áo, nắm chặt mũi Thần Yên Tiễn này.
Hắn cau mày nói: “Ngươi muốn bắn Thái Hạo? Sợ là vô dụng, trừ phi là Thiên Nghệ phục sinh, có lẽ còn có thể trọng thương hắn.”
Ty Thần Tinh Quân nhìn về phía sau lưng Sở Hi Thanh, thân hình khổng lồ lạnh lẽo kia làm hắn rất kiêng kỵ.
Thậm chí toàn thân hắn còn nổi da gà.
Nhưng Ty Thần Tinh Quân vẫn nhấn mạnh: “Thời điểm toàn thịnh, có lẽ hắn có thể đồng quy vu tận với Thái Hạo bây giờ, nhưng bây giờ thì tuyệt đối không thể. Nếu ta không nhầm, hắn còn chưa thu hồi tất cả nguyên chất, còn không đủ hai phần mười.”
Đó chính Ma thần Táng Thiên! Chiến thần nhân tộc từng chém giết phụ thân Thái Hạo của hắn và Băng Thần – Huyền Đế!
Táng Thiên nghe vậy thì liếc nhìn Ty Thần một chút, lại không nói gì.
Ty Thần nói là sự thực, không thể chối cãi.
Nhưng mà một cái nhìn này của hắn, lại làm cho Ty Thần toàn thân căng thẳng, như chuột nhìn thấy mèo.
Sở Hi Thanh lại lườm hắn một cái: “Ai nói ta muốn bắn Thái Hạo?”
“Vậy chính là bắn mẫu thần của ta?” Ty Thần Tinh Quân không khỏi nghiến răng: “Ngươi điên rồi!”
Hắn nắm chặt Thần Yên Tiễn trong tay.
Nghĩ thầm nếu Sở Hi Thanh và Táng Thiên dám cướp đoạt, hắn sẽ không tiếc tất cả mà bỏ chạy thật xa.
“Có một câu là, nếu muốn người diệt vong, trước phải khiến người điên cuồng.” Sở Hi Thanh híp mắt nhìn tinh không vô ngần: “Ty Thần, ngươi từng xem Huyết Nguyên đồ trụ nguyên bản, có hiểu về hắc thủ trên đồ trụ không? Ngày xưa các Thiên đế nhân tộc ta rốt cuộc chết trong tay người phương nào?”
Hắn không tin Thần Bàn Nhược ném độc, có thể giết chết Đông Hoàng.
“Huyết Nguyên đồ trụ nguyên bản?” Ty Thần Tinh Quân nhíu mày: “Thứ này tên là ‘Huyết Nguyên bi’, ta tự nhiên xem qua, nhưng không hiểu nhiều. Có một thần Hỗn Độn nói với ta, đó hẳn là chủ nhân chân chính của thế giới nà. Ngày xưa Bàn Cổ ngã xuống, U Huỳnh Chúc Chiếu diệt vong, Vũ Gia Mao Độc tự tuyệt, cũng có quan hệ với hắn.”
“Nhưng khi Bàn Cổ khai thiên tích địa, tự tay sáng tạo 12 Tổ thần và Long chi cửu tử, đã phong ấn hắn ở ngoài thế giới. Nhưng lai lịch của hắn, có lẽ chỉ có 12 Tổ thần và Long chi cửu tử đời đầu mới biết được.”
Trong lòng hắn rất kỳ lạ, Sở Hi Thanh tiếp xúc với Huyết Nguyên bi từ lúc nào? Thứ đó được ẩn giấu trong hư không, người bình thường không thể tiếp xúc.
Ty Thần lại nghĩ đến Trào Phong, Trào Phong có thể phục chế tám phần Huyết Nguyên bi.
Ty Thần Tinh Quân nói đến đây thì hơi do dự, mới nói tiếp: “Không lâu sau trận đại chiến nhân thần kia, ta từng thăm dò được manh mối, hầu như có thể xác định Đông Hoàng và Thái Hạo chết trong tay chủ nhân hắc thủ kia. Trong trận đại chiến đó, 12 trụ phong ấn hắc thủ đã mất hơn nửa hiệu lực, khiến cho Đông Hoàng và Thần Hạo đại chiến với hắn một trận.”
Sau khi nói đến đây, trong mắt hắn lại toát ra vẻ căng thẳng và hiểu ra.
Nói đến thế giới hiện nay, 12 trụ thì Long Hi bị phong ấn, Băng Thần ngã xuống, Mộc Thần sắp quy về tịch diệt; mà Long chi cửu tử đời đầu thì đã chết 7 vị!
Hắc thủ kia muốn ra tay, thậm chí còn dễ dàng hơn 1300 vạn năm trước.
“Vì vậy…” Sở Hi Thanh lạnh lùng nhìn hai mặt trời và hai mặt trăng kia: “Ta muốn để phụ thần ngươi đi trước một bước, giúp ta thăm dò. Đối với ngươi mà nói, đây cũng là chuyện tốt.”
Ngoài ra, hắn còn một dụng ý khác.
Hắn dự tính lần này sinh sôi hơi nhiều nguyên chất Hỗn Độn.
Nhằm đề phòng chuyện không may, vẫn phải tìm người dò đường.
“Ngươi muốn để hắn bước vào Tạo Hóa, dẫn hắc thủ kia ra tay? Không thể nào, ngươi đừng quên còn có Thần Phổ Chiếu, chỉ cần bộ phận nguyên chất Thần Phổ Chiếu nắm giữ chưa trở về, hắn không thể bước ra khỏi giới hạn…”
Ty Thần Tinh Quân chợt dừng lại, mắt hiện tinh mang: “Nếu muốn lấy tới, phải cho đi trước. ý của ngươi là, sẽ để Thần Phổ Chiếu trả nguyên chất? Hắn đồng ý?”
“Ngươi cũng nói rồi, nếu muốn lấy tới, phải cho đi trước, có gì không thể đồng ý? Ta đã bồi thường cho hắn, sẽ giao cho hắn tất cả nguyên chất Sinh Mệnh của Mộc Thần, cái này đủ để đảm bảo tính mạng của hắn. Ngoài ra còn có Táng Thiên Thần tôn và Thánh hoàng đời thứ ba đảm bảo cho ta.”
Sở Hi Thanh lời ít ý nhiều: “Ngươi rốt cuộc có đưa hay không?”
Ty Thần Tinh Quân không do dự nữa, lại lấy hai mũi Thần Yên Tiễn ra, đặt trong tay Sở Hi Thanh.
Lúc này hắn đã kiêng kỵ Sở Hi Thanh đến cực hạn.
Tuy rằng tên này chỉ là một thần khí ký thể, nhưng áp lực mang đến cho hắn còn mạnh hơn cả Táng Thiên.
Vị Thánh hoàng anfy quả thực là nham hiểm độc ác đến mức không giống người.
Nhưng hắn vẫn cắn răng nói: “Ngươi lại muốn để nữ nhân tên Kế Tiễn Tiễn kia ra tay? Để nữ nhân kia bắn chuẩn một chút, nhất định phải chuẩn!”
Cái tên này rất biết thương hương tiếc ngọc, sau khi hoàn thành nghi thức Xạ Nhật thứ hai, Kế Tiễn Tiễn kia nhất định sẽ có thể trở thành đế quân.
Sở Hi Thanh lại nở nụ cười tiêu sái, nghĩ thầm đây mới thực sự là mẹ hiền con hiếu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận