Bá Võ

Chương 960: Thăng cấp (5)

Nhưng đúng lúc này, Bạch Tiểu Chiêu lại mở miệng nói: “Huynh trưởng, thừa rồi, là năm vạn sáu. Hắn đã xin nghỉ hai ngày, nói là tu vị đã đến viên mãn, muốn thăng cấp ngũ phẩm hạ, sau đó trốn ở rừng cây nhỏ phía bắc tận hai ngày, cũng không biết là làm gì. . .”
Giọng nói của nàng chợt im bặt.
Bởi vì Bạch Tiểu Chiêu chợt cảm thấy nguyên khí trong cơ thể sôi trào như núi lửa phun trào, tựa như vô số dung nham đang cuốn sạch lấy mỗi một ngóc ngách trong cơ thể nàng.
Nguyên khí nóng bỏng này thậm chí còn lao thẳng vào đầu của nàng, khiến thần hồn của nàng rơi vào trạng thái thất thần, hỗn loạn. Trong cơ thể đau nhức, cốt tủy ngứa ngáy đến lạ.
Sở Hi Thanh nghe vậy thì cả kinh, ngưng thần quan sát Lãnh Sát Na.
Cái tên này đã lên cấp ngũ phẩm? Căn bản là không nhìn ra.
Vừa mới thăng cấp mà chân nguyên và khí tức đã nội liễm như vậy, thật sự là cao thâm khó dò.
Hắn hoảng sợ thì hoảng sợ, nhưng tay lại rất nhanh. Giơ tay lên một cái, liền lấy lại bốn tấm ngân phiếu một ngàn lạng về.
Lãnh Sát Na không khỏi chậc một tiếng, lời nói hàm chứa vẻ không cam lòng: “Ta bây giờ đã là ngũ phẩm, ngươi cho rằng thực lực như vậy sẽ đáng giá bao nhiêu tiền? Sau này ngươi muốn thuê ta thì phải tăng giá. Ít nhất phải bốn ngàn lượng một ngày!”
Sở Hi Thanh thì lại bật cười một tiếng, cũng không thèm để ý.
Hiện tại, trừ một ít Siêu thiên trụ cực kỳ mạnh mẽ ra, thì cũng không có quá bao nhiêu ngũ phẩm lọt vào mắt hắn.
Sở Hi Thanh không tìm thấy lý do lại thuê Lãnh Sát Na.
Sau đó, hắn ôm ấp Bạch Tiểu Chiêu, lại đeo Chu Lương Thần đang ngủ mê mang lên người, chạy về phía bắc của bí cảnh thời gian.
Núi băng Huyền Vũ ở phía bắc, tại vùng cực bắc của bí cảnh thời gian.
Nhưng Sở Hi Thanh mới đi được vài bước, liền không thể không tự đánh mặt mình.
Hắn nhớ đến một chuyện, không thể không thả Chu Lương Thần và Bạch Tiểu Chiêu xuống, lại ném bốn ngàn lượng trong tay cho Lãnh Sát Na.
“Nếu như ta bị truyền tống đi, ngươi chăm sóc họ giúp ta.”
Hắn bắt đầu kết pháp ấn, dùng ý niệm câu thông với thần linh.
Lãnh Sát Na thấy thế thì ánh mắt hơi co lại.
Cái tên này đang kết ‘Táng Thiên chiến ấn’.
Thời gian đã trôi qua một tháng, Sở Hi Thanh lại có thể khởi xướng khiêu chiến lần nữa.
Chỉ là không biết kẻ nào sẽ xui xẻo đây?
Đối tượng Sở Hi Thanh khiêu chiến, chính là Kiếm Thị Phi của Đô Thiên thần cung!
Có người nói đây là cao thủ có thực lực chỉ đứng sau Huyền Vô Thượng, là hạng 1 Thần Tú Thập Kiệt kiếm.
Nhưng mà đáng tiếc, mười cái hô hấp sau, hắn nhận được tin tức đối phương đã từ chối.
Tương ứng với đó chính là, thần ấn chiến phủ ở trên đỉnh đầu của Sở Hi Thanh lại xuất hiện một ít hoa văn màu tím.
Đây là thần ân của Táng Thiên đã gia tăng.
Ma thần Táng Thiên rất thích Sở Hi Thanh nhục nhã đối thủ của hắn.
Mà Kiếm Thị Phi của Đô Thiên thần cung, chính là quyến giả của Bạch Đế tử.
Bây giờ Kiếm Thị Phi không dám chiến, hoàn toàn là sỉ nhục của Kiếm thánh Bạch Đế tử.
Khóe môi Sở Hi Thanh giật giật, lòng thầm nói hạng 1 Thần Tú Thập Kiệt kiếm cũng chỉ đến thế.
Sau đó, hắn lại bắt đầu thử từng cái một.
Đô Thiên thần cung Thác Bạt Chí . . . Từ chối!
Dục Giới Đệ Lục thiên Chu Nham. . . Từ chối!
Quy Nguyên kiếm phái Nhân Trung Thủ. . . Từ chối!
Quy Nguyên kiếm phái Hề Bạch Viên. . . Từ chối!
Ma Chiến lâu Bách Phi. . . Từ chối!
Hắn thử hơn hai mươi cái tên mà mình lấy được khi thẩm vấn, nhưng không có bất kỳ ai chấp nhận lời khiêu chiến của hắn.
Sở Hi Thanh âm thầm cảm thấy bất đắc dĩ.
Xem ra đã phí mất bốn ngàn lượng bạc này rồi!
. . .
Hai ngày sau, đoàn người Sở Hi Thanh đã đi đến phía dưới núi băng Huyền Vũ.
Chu Lương Thần bây giờ đã khôi phục binh thần, Bạch Tiểu Chiêu cũng từ từ thức tỉnh khi Sở Hi Thanh vừa đến núi băng.
Sau khi tỉnh lại, Bạch Tiểu Chiêu vẫn có hơi không thích ứng.
Thân thể của nàng bây giờ đã to hơn một vòng, hình dáng khá giống hồ ly, trên lưng mọc hai cái sừng hươu, mở rộng ra hai bên giống như cánh.
Đó là một cái Phong giác và một cái Lôi giác, để cho nàng có thể khống chế lực lượng phong lôi trong phạm vi một trăm trượng.
Thậm chí còn có thể câu thông với phong lôi trong thiên địa, ảnh hưởng đến thời tiết trong phạm vi ba mươi dặm.
Khi gặp nguy hiểm, hai cái sừng hươu này còn có thể sinh ra đôi cánh phong lôi, hỗ trợ nàng phi hành.
Đỉnh đầu của nàng còn có một chiếc sừng, nó cực kỳ sắc bén, có thể so sánh với thần binh lợi khí, trong đó hội tụ lực lượng Thuần Dương mạnh mẽ, có thể đánh ra Dương Viêm thần quang, uy lực cực mạnh.
Bạch Tiểu Chiêu không những không vui mừng, trái lại còn hết sức ủ rũ.
Sau khi lưng nàng có thêm hai cái sừng hươu, nàng không thể rúc vào trong ngực Sở Hi Thanh nữa rồi, sau này cũng không thể đạp trên vai Sở Hi Thanh.
Mãi đến khi Sở Hi Thanh đặt nàng lên đỉnh đầu mình, thì tâm trạng của Bạch Tiểu Chiêu mới khá hơn một chút, chuyển buồn thành vui.
Bạn cần đăng nhập để bình luận