Bá Võ

Chương 2348 - Trừng ai kẻ đó chết (2)

Tư Vô Thiên không khỏi híp mắt lại: “Thần Huyễn Đao Quân – Lục Loạn Ly!”
Đây cũng là một trong những ái phê của Sở Hi Thanh, phó hậu Đông cung của triều Đại Luật.
Tư Vô Thiên không tự chủ được mà nắm chặt tay trong tay áo: “Ngươi bây giờ… đã là Chân Linh Loạn Thiên?”
Nàng chủ tu chính là Vô Thiên chi đạo, cũng kiêm tu một chút Loạn Thiên chi pháp, vì vậy nàng có thể cảm ứng được.
“Tư tỷ thật lợi hại!”
Sở Hi Thanh cười tủm tỉm đáp lại: “Vô Pháp Vô Thiên của tỷ đệ các ngươi, cộng thêm Loạn Thiên của Loạn Ly, có thể đảm bảo an toàn cho chúng ta.”
Lực lượng của ba người này có thể nhiễu loạn cảm ứng của kẻ địch từ xa, hơn nữa bói toán và thuật số của thuật sư đều không có tác dụng với họ.
Hai mắt Tư Vô Thiên sáng ngời.
Nàng hơi gật đầu: “Lục Đao Quân nói đúng, là chúng ta lề mề, dài dòng. Chúng ta muốn cướp lại trái tim cho Tư Tuyền, có Thần Ý Xúc Tử Đao hỗ trợ là tốt nhất.”
Sau khi nói đến dây, Tư Vô Thiên nhìn về phía bên trái của nàng.
Nơi đó có một tòa pháp đàn cỡ lớn bằng chất liệu đá.
Cái pháp đàn này khoảng 20 trượng, tạo hình cổ điển, giống hệt với cái tế đàn trên tháp ở trong bí cảnh thời gian, vừa nhìn đã biết là xuất từ tay Vu sư của Cự linh từ thời đại viễn cổ.
Tòa pháp đàn này mới được chữa trị lại.
Nhưng Sở Hi Thanh có thể đoán được, cái pháp đàn này là do bộ tộc Dạ Lang chế tạo khi chiếm cứ hai châu Hà Lạc ở hơn 8000 năm trước.
Khi Tư Vô Thiên nói chuyện, nàng đã khởi động pháp đàn, làm cho trung ương pháp đàn xuất hiện một kẽ nứt màu đen dài khoảng một trượng.
Tư Vô Thiên trực tiếp cất bước đi tới: “Tòa pháp đàn này chỉ có thể khởi động một lần vào cuối tháng sáu hàng năm. Chúng ta xuất phát thôi, nếu hai vị không hối hận, vậy thì cũng đi thôi…”
Giọng nói của Tư Vô Thiên chợt im bặt.
Bởi vì bóng người của nàng đã biến mất bên trong kẽ nứt màu đen.
Sở Hi Thanh cũng theo sát phía sau.
Tư Hoàng Tuyền muốn ngăn cản nhưng đã không kịp.
Nàng sững sờ nhìn tình cảnh này, lập tức dùng tay chạm vào trái tim của mình.
Tư Hoàng Tuyền không có trái tim, chỉ có một cái cơ quan thay thế cho trái tim của nàng.
Nhưng mà giờ phút này, Tư Hoàng Tuyền vẫn cảm nhận được một dòng nước ấm đang chảy ra từ bên trong trái tim của mình.
Sau đó nàng cũng cắn răng một cái, bước vào trong kẽ nứt màu đen theo mấy người kia.
Khi Sở Hi Thanh rời khỏi kẽ nứt màu đen, phát hiện trước mắt mình là một mảnh không gian tối tăm.
Nơi này không có mặt trời mặt trăng, cũng không có những chòm sao lóng lánh, chỉ có hơn 40 ngôi sao sáng ngời đang lơ lửng trên bầu trời, soi sáng mảnh không gian này, làm cho vùng không gian này có chút tia sáng.
Nơi này cũng không phải lục địa, mà chỉ có từng mảng từng mảng đá và thổ địa lơ lửng trên không trung như những hòn đảo.
Sở Hi Thanh liếc mắt nhìn bốn phía, nghĩ thầm đây chính là Ma vực Chiến giới sao?
Tư Vô Thiên cũng phóng mắt nhìn bốn phía: “Có người nói Ma vực có rất nhiều tiểu thế giới, đa số đều do thiên đế đời thứ chín mở ra. Vị thiên đế kia hiệu lệnh các thần, lấy nguyên lực của phàm giới, vận chuyển đất đá của phàm giới, chế tạo thế giới mới ở bên ngoài, hắn muốn rèn đúc ba ngàn tòa Thần vực có thể chứa đựng được một lượng lớn thần linh sinh hoạt.”
“Bên trong Thần vực, tuy các thần không thể sử dụng sức mạnh tùy tiện như trong phàm giới, không thể lấy được nguyên lực của phàm giới, nhưng lại có thể tránh được ‘Nghiện Nguyên’, đảm bảo bọn họ tồn tại vĩnh hằng. Nhưng khi đó rất nhiều thần linh lại coi những Thần vực này là lao tù.”
Sở Hi Thanh không khỏi liếc mắt nhìn về phía Tư Vô Thiên: “Tư tỷ hiểu biết rất nhiều nha.”
Đây là những bí ẩn thượng cổ mà chỉ có thần tông phẩm nhất phẩm nắm giữ, rất nhiều danh môn đại phái cũng không biết rõ ràng.
Tư Vô Thiên chỉ chỉ Tư Hoàng Tuyền vừa đi ra khỏi kẽ nứt ở sau lưng mình.
“Là di trạch của mẫu thân nàng, vị kia có để lại bản bút ký, ghi chép rất nhiều bí ẩn thượng cổ, và các điển cố ở vực ngoại.”
Nói đến mẫu thân của Tư Hoàng Tuyền, Sở Hi Thanh không khỏi hiện lên vẻ ngưng trọng.
Con gái của âm Hậu nha…
Đó là vua của ‘si mị võng lượng, yêu ma quỷ quái’ Thần Châu, là tồn tại dùng thần âm linh chạm đến đến lĩnh vực của thần.
Từ khi xuất đạo đến nay, Sở Hi Thanh rất ít khi tiếp xúc với âm hồn và ác linh.
Hắn không phải thuật sư, cũng không phải ‘Khu linh nhân’, bản thân lại là ‘Thuần dương chi thể’, trời sinh đã khắc chế âm linh.
Tuy rằng Lục âm Hoàn Hồn Chú khiến hắn mỗi ngày phải trả một phần nguyên dương cho thiên địa, nhưng điều này cũng làm cho dương khí của hắn dồi dào hơn, làm cho âm linh kiêng kỵ ba phần, không dám đến gần.
Nhưng trong thiên địa này thật ra tồn tại một lượng lớn âm hồn và ác linh.
Mẫu thân của Tư Hoàng Tuyền chính là một trong số đó, dưới tình huống không có thân thể, lại gần như chứng đạo Vĩnh Hằng, hơn nữa còn nắm giữ lực lượng còn lớn hơn rất nhiều thần linh.
Căn cứ theo sách cổ, vị này chỉ thiếu một chút nữa là có thể mở Minh phủ ở Thần Châu, trở thành Tử Thần của nhân tộc, cuối cùng vì các thần linh nhúng tay vào nên xe cát dã tràng.
Theo lý thuyết, âm Hậu không có thân thể là không thể đản sinh dòng dõi.
Cũng không biết vị kia đã dùng biện pháp gì, mượn một chút lực lượng của Ma thần, sinh ra Tư Hoàng Tuyền, nhưng điều này cũng dẫn đến việc Tư Hoàng Tuyền vừa sinh ra thì đã bị các thần cướp mất nội tạng và thân thể.
Bạn cần đăng nhập để bình luận