Bá Võ

Chương 2546 - âm Dương (2)

“Tinh Quân, Hỗn Độn chi pháp của ta, và Khai Thiên chi pháp của phu nhân ta, có thể giúp ngươi luyện hóa nguyên chất của phụ thần ngươi.”
Sở Hi Thanh nhếch miệng cười: “Chúng ta thậm chí còn có thể giúp ngươi cướp đoạt mặt trời giả tạo kia.”
Ty Thần Tinh Quân nhìn đoàn sáng hỗn độn trong tay Sở Hi Thanh, sắc mặt biến ảo lúc trắng lúc xanh.
Vị Nhân hoàng bệ hạ này đang biểu diễn Hỗn Độn chi đạo cho hắn xem, vị này đã rất gần với vị cách Thánh Giả rồi!
Có lẽ sau khi Táng Thiên ngã xuống, mọi chuyện xong xuôi, thì Sở Hi Thanh sẽ trở thành Hỗn Độn chúa tể!
Thánh Giả của Hỗn Độn, Chân Linh của Khai Thiên… hai người này liên thủ, đúng là có thể giúp hắn luyện hóa nguyên chất của phụ thần.
Đó là thứ mà Ty Thần Tinh Quân trước kia không thể làm được.
Ty Thần Tinh Quân hít một hơi, lắc lắc đầu, giọng nói vẫn lạnh lẽo như băng: “Chuyện ngươi phục sinh Táng Thiên, không giấu được các thần, càng không giấu được Thần Bàn Nhược. Trước khi thần chiến bắt đầu, bọn họ nhất định sẽ diệt trừ nhân tộc trước, giết chết Táng Thiên trước.”
Sở Hi Thanh lại bật cười: “Điều này thật ra cũng quyết định bởi Tinh Quân.”
Hắn hơi vung tay elen, làm long khí quanh người lớn mạnh: ‘Nơi này có Mộc Kiếm Tiên cắt đứt thời gian và không gian, có phu nhân ta che đậy, còn có long khí của ta trấn áp, có đao cương của ta phản xạ tất cả.”
“Chỉ cần Tinh Quân chịu che chở thêm, không ai có thể biết chuyện phát sinh trong này, cũng không có người biết chuyện Táng Thiên phục sinh, cả phụ thần và mẫu thần của ngươi cũng vậy. Hiện giờ, Tinh Quân nên cân nhắc là làm thế nào để Táng Thiên Thần Tôn giúp ngươi thay thế mặt trời ở thời gian thích hợp.”
Ánh mắt Ty Thần Tinh Quân lấp lóe, rơi vào trầm tư.
Thanh Long Tinh Quân và Sở Vân Vân, Lục Loạn Ly đều ý thức được vị Tinh Quân này đã động lòng.
Bọn họ không khỏi liếc mắt nhìn nhau, đều cùng nhìn ra một ý nghĩ trong mắt nhau.
Vị Ty Thần Tinh Quân này, lại thật sự muốn giết cha.
…Còn cả tên Sở Hi Thanh này nữa, không chỉ tim đen, mà ruột gan cũng đen!

Khi Ty Thần Tinh Quân rơi vào trầm ngâm, tại mộ Cơ Dương cách xa trăm vạn dặm.
Dưới đáy mộ, Kiến Nguyên đế hưng phấn nhìn kim đỉnh ba chân cực lớn ở trước mắt.
Một tòa đại trận Điên Đảo âm Dương khổng lồ hầu như bao trùm toàn bộ không gian dưới đất đang dần dần thành hình dưới tay của Vũ Côn Luân và đám thuật sự Đại Ninh.
Bọn họ sửa chữa lại tàn trận của mấy người La Hán Tông, nên thời gian nhanh hơn Kiến Nguyên đế tính.
Lúc này, bốn vị Thi tổ Hậu Khanh, Doanh Câu, Tương Thần, Hạn Bạt đều đã tụ tập ở đây.
Ánh mắt bốn người đều có chút âm lệ, sắc mặt vốn tái xanh, nay càng âm trầm như nước.
Quốc vận của Đại Ninh như mặt trời chiều về tây, long khí không hùng vĩ mạnh mẽ và tinh khiết bằng Đại Luật.
Điều này sẽ ảnh hưởng đến Điên Đảo âm Dương, làm cho hiệu quả của nó không bằng mong muốn.
Nhưng thẻ đánh bạc trong tay Kiến Nguyên đế, lại để bọn họ không thể không thỏa hiệp.
Kiến Nguyên đế có thể cảm ứng được bốn vị Thi tổ bất mãn.
Nhưng hắn lại không để ý, mà cười tủm tỉm vỗ về con Vọng Thiên Hống phục chế trong ngực.
Mượn sự giúp đỡ của các thần, độ hoàn thiện của con Vọng Thiên Hống này đã hơn xa con trước kia gấp mười lần, đã có thể ảnh hưởng đến bốn vị Thi tổ ở một mức độ nào đó.
Sau khi tiến vào mộ Cơ Dương, con Vọng Thiên Hống này còn thành lập liên hệ với Vọng Thiên Hống đời đầu, trở thành máu thịt thân phân.
Đây là lý do dù hắn áp chế bốn vị Thi tổ, nhưng họ không thể không nghe lệnh.
Vì vậy nên Kiến Nguyên đế không để ý đến ý nghĩ của đám Hạt Bạt.
Chỉ cần hắn hoàn thành Điên Đảo âm Dương ở đây, chẳng những có thể khống chế Vọng Thiên Hống đời đầu, mà còn có thể khống chế tứ đại Thi tổ này.
Đương nhiên, thu hoạch lớn nhất vẫn là Huyền Hoàng thủy đế bên dưới kim đỉnh, và cả hai hóa thể của hắn.
Chuyển hóa Thánh hoàng đời thứ hai thành độc thi, đây là tình cảnh thú vị thế nào chứ?
Mấy người La Hán Tông bố trí đại trận Điên Đảo âm Dương ở đây, cũng là vì Huyền Hoàng thủy đế.
Vị này bị phong ấn bên dưới kim đỉnh, đã hoàn toàn dung hợp lại với Vọng Thiên Hống đời đầu.
Hiện giờ, ai cũng không thể biết được tình hình của Huyền Hoàng thủy đế là như thế nào.
Cái gọi là hỗn độn không khiếu, khai khiếu tức chết. Vị này, rất có khả năng cũng nằm trong trạng thái như vậy.
Có lẽ vị này còn chưa bị ô nhiễm, nhưng khi kim đỉnh mở ra, hắn sẽ hoàn toàn định hình.
Ngoài ra, trạng thái của vị này đã tiếp cận những thần tín ngưỡng kia, cũng sẽ biến hóa theo suy nghĩ của lòng người.
Nếu như mọi người nhận định hắn là độc thi, như vậy hắn quá nửa sẽ là vậy.
Hiện giờ, Kiến Nguyên đế cần đảm bảo một chuyện, đó là để Huyền Hoàng thủy đế trở thành một Thi tổ nằm dưới sự khống chế của Vọng Thiên Hống.
“Trận pháp đã sắp xong rồi.”
Mấy hơi thở sau, Vũ Côn Luân bay đến bên cạnh Kiến Nguyên đế: “Nhưng tiếp theo còn cần kiểm nghiệm. Dù sao cũng là sửa chữa từ trận pháp cũ, có thể sẽ xuất hiện chỗ sơ hở.”
“Một khi Táng Thiên ngã xuống, vợ chồng Sở Hi Thanh sẽ rảnh tay, chúng ta không còn nhiều thời gian.”
Kiến Nguyên đế cảnh cáo một câu, sau đó chỉ về phía 12 long trụ màu tím ngọc bên cạnh: “Đại trận Điên Đảo âm Dương của ngươi hình như không bao gồm cả chúng?”
Đó hắn là một trong những căn cơ để Sở Hi Thanh có thể sử dụng long khí vào mấy năm trước.
Tòa đại trận trấn quốc do Huyền Hoàng thủy đế để lại này, là lấy hài cốt của 12 con Kim Long làm căn cơ, mạnh hơn 12 con Xích Long của Đại Ninh rất rất nhiều.
Kiến Nguyên đế cũng rất thích tòa đại trận trấn quốc này.
Hắn rất chờ mong vẻ mặt của Sở Hi Thanh khi biết đại trận trấn quốc này rơi vào tay hắn.
“Bệ hạ mắt sáng như đuốc.” Vũ Côn Luân lắc đầu giải thích: “Tòa đại trận trấn quốc này, rất khó giới định âm dương, cũng rất khó dùng Điên Đảo âm Dương để chuyển đổi. Mà còn phải tiêu hao một lượng lớn tài liệu và quốc vận của Đại Ninh ta, thật sự không có lời. Thật ra chỉ cần bệ hạ khống chế Huyền Hoàng thủy đế, thì tòa đại trận trấn quốc cũng sẽ thuộc về bệ hạ.”
Kiến Nguyên đế nhất thời nhíu mày, sinh lòng bất mãn.
Hắn muốn chính là kẻ dưới nghe lệnh mà làm, chứ không phải nói cho hắn biết nên làm cái gì, không nên làm cái gì.
Kiến Nguyên đế lập tức áp chế nỗi lòng: “Cũng được, mau chóng vận chuyển trận pháp, loại bỏ phong ấn đi.”
Hắn biết, trước khi mình khống chế Huyền Hoàng thủy đế và Vọng Thiên Hống, mình không hề có quyền uy trước mặt Chập Long.
Kiến Nguyên đế cũng nhìn ra vẻ nghi hoặc và ưu lo trong mắt Vũ Côn Luân.
Hắn biết Chập Long vẫn luôn lo lắng về chuyện mở phong ấn trong mộ Cơ Dương, thậm chí còn hoài nghi đây là cạm bẫy của những Thi tổ kia và Sở Hi Thanh.
Nhưng Kiến Nguyên đế đã không tin tưởng Chập Long, mặc kệ là năng lực hay là độ trung thành của Chập Long.
Hắn vuốt ve Vọng Thiên Hống trong ngực.
Hiện giờ, đây là thứ duy nhất Kiến Nguyên đế có thể tin.
Một khi mở phong ấn, ít nhất thì con Vọng Thiên Hống này cũng nằm dưới sự khống chế của hắn.
Vì vậy, dù thế nào hắn cũng không thua!
Bạn cần đăng nhập để bình luận