Bá Võ

Chương 2358 - Sâu không lường được (4)

Thần Lạc Anh không khỏi kinh hãi đến biến sắc mặt, vô thức lùi lại phía sau.
Trước khi người này xuất hiện trong tầm mắt của nàng, nàng không hề cảm ứng được một chút nào.
Khi nàng cảm ứng được lực lượng Dương viêm nóng bỏng quanh người, còn cả nhiệt độ đang tăng mạnh kia, và khi nhìn thấy dung mạo của người ở trước mắt, thì con ngươi của nàng hơi co lại.
Lúc này, Thần Lạc Anh hơi cúi người: “Hạ thần bái kiến Lăng Quang thần quân!”
Chu Tước – Lăng Quang!
Vị trước mắt nàng là một nữ tử đeo một cái mặt nạ hình mỏ chim màu vàng! Đây cũng chính là Chu Tước Tinh Quân, là một trong những đế quân mạnh mẽ nhất dưới Tổ thần.
Thần Lạc Anh cúi chào xong thì lại ngạc nhiên không thôi.
Vị đế quân này lại dám tiến vào Ma vực Chiến giới?
Ngày xưa, nhân tộc bại vong trong lúc toàn thịnh, chính là bởi vì thiên hậu đời thứ chín Cửu Phượng phản bội.
Mà Chu Tước Tinh Quân, chính là người cùng tộc với Cửu Phượng, đều thuộc và mạch Phượng Hoàng.
Thậm chí còn có lời đồn, hai vị này chính là chị em ruột.
Lẽ nào Lăng Quang không sợ bị tam đại Chiến thần của nhân tộc phát hiện, dốc sức tru diệt nàng sao?
Thần Lạc Anh lập tức bừng tỉnh.
Đây là một bộ phân thân hóa thể của Lăng Quang thôi.
Nhưng đẳng cấp tương đối cao, hoặc là do nội tạng quan trọng hóa thân, hoặc là chính là một cái thần khí mạnh mẽ hóa thân.
Nếu như là cái trước, sau khi bị giết chết sẽ làm bản thể Chu Tước trọng thương.
Nếu như là cái sau, chết rồi thì chỉ làm nguyên thần bị thương. Nhưng cái hóa thân này có thiếu hụt rất lớn, mà còn có thể tổn thất một cái thần khí rất mạnh nữa.
Thần Lạc Anh lại phát hiện, có một bóng người hư ảo đánh xe đến đây, rồi dừng lại sau lưng Chu Tước Tinh Quân.
Đó là một Cự linh nam tính mặc chiến giáp màu đen, hắn đang điều động một chiếc xe do tám con ‘Bán phượng’ kéo xe.
Nhưng cái thùng xe này tuy rất xa hoa, bản thân nó lại hư ảo không có thật.
Thần Lạc Anh nhận ra đó là Quỷ Túc, cũng được gọi là Dư Quỷ Tinh Quân, là một trong ‘thất tú’ dưới trướng Chu Tước Tinh Quân.
Trong thiên tượng, sao Quỷ Tứ viết là Dư Quỷ, nằm ở vị trí đầu mắt của chòm sao Chu Tước.
Hắn vốn là một con ác linh đầu tiên trong thiên địa, là kẻ đứng đầu ác quỷ âm linh trong thiên địa.
Sau khi thiên địa xuất hiện sát thi và độc thi, lại chấp chưởng lực lượng thi khí, được âm linh và sát thi trong Cự linh tôn làm chủ.
Nói đến cùng kỳ lạ, khi người này đánh xe thùng đến bên cạnh Chu Tước Tinh Quân.
Sức nóng quanh người Sở Hi Thanh lại tiêu tan.
Tất cả đều bị che đậy, khiến cho nàng không cảm ứng được gì.
Chu Tước Tinh Quân thì hoàn toàn không để ý đến Thần Lạc Anh, nàng trực tiếp đi đến trước người Thần Nhược âm, đưa tay tiếp xúc với cánh tay cụt của Thần Nhược âm.
Thần Nhược âm muốn né tránh, lại phát hiện nàng căn bản là không tránh được.
Mà một cái chớp mắt tiếp theo, Tru Thiên đao ý và ‘Thí Thần huyết cương’ trong vết thương của nàng đã bị thiêu đốt hết sạch.
“Ta không thể khôi phục cánh tay này cho ngươi. Đây là Tru Thiên đao ý và ‘Thí Thần huyết cương’, các ngươi từng giao thủ với Sở Hi Thanh?”
Chu Tước Tinh Quân rất hứng thú: “Có biết bọn họ đang ở đâu không?”
Rất nhiều Cự linh Nguyệt Ảnh tộc đều hai mặt nhìn nhau, vẻ mặt hơi do dự một chút.
Thần Lạc Anh thì lại cười nói: “Tạm thời không biết, nhưng chúng ta đã hạ chú ấn lên người hắn, có thể cảm ứng được vị trí của hắn.”
“Ồ?”
Mắt Chu Tước Tinh Quân sáng lên, toát ra vẻ hứng thú.

Mà lúc này, cách đó bốn cái tiểu thế giới, một nam tử có dung mạo uy nghiêm bỗng nhiên nhíu chặt lông mày, mở đôi mắt ác liệt ra.
Nam tử này mặc một thân chiến giáp sặc sỡ, hai mắt gần tai, hai mi hướng lên trời, khuôn mặt kỳ lạ, thần thái lại rất uy nghiêm.
Khi hắn mở mắt ra, thần quang trong mắt như điện: “Úc Lũy! Thiếu chủ đã đến, vì sao không nói cho ta biết?”
“Nói cho ngươi thì có lợi ích gì?”
Đáp lại câu hỏi này là một nam nhân cao tỏ có râu quai nón đang ngồi tại rìa vách núi.
Hắn cũng mặc chiến giáp, lại mở ngực, để lộ đầu ti, trong tay còn cầm một bình rượu, cảm giác như vẫn đang trong men say.
“Nàng đã đến rồi, thậm chí còn dẫn một vị Nhân hoàng phàm giới đến hỗ trợ, dường như thực lực còn rất mạnh, lấy thân nhị phẩm lại có thể đẩy lùi Thần hoang dã. Phần thiên phú này còn mạnh hơn cả tiên chủ của chúng ta. Nhưng mà có lợi ích gì đây? Người ta đã bố trí cạm bẫy xong hết rồi.”
“Sau đó phải nhìn xem nàng lựa chọn thế nào, nếu nàng không phát động ‘bách quỷ đại duyệt’, vậy thì còn có vài phần hi vọng. Nhưng nếu nàng muốn nhanh chóng thu hồi lực lượng, triệu tập bách quỷ, vậy chúng ta cũng xong đời.”
Úc Lũy lại ném bình rượu trong tay xuống vực sâu vạn trượng, ánh mắt thẫn thờ, tán loạn vô thần: “Nàng cho rằng có thể dựa vào hai người chúng ta, lại không biết hai người chúng ta đã là thân bất do kỷ, đã trở thành ‘ma cọp’ của người. Thần Đồ, ta thật sự không muốn ra tay với hậu duệ của tiên chủ, đó là dòng dõi mà nàng dùng tính mạng để sinh ra.”
Thần Đồ không khỏi yên lặng không nói gì, trong mắt của hắn cũng tuôn ra vô tận bi thương.
(ma cọp, ma trành hay hổ trành. Theo văn hóa VN là một loiaj ma được hình thành khi một người bị hổ ăn thịt, linh hồn người đó sẽ phải đi theo con hổ và tìm người thế mạng, thì linh hồn đó mới được giải thoát. Hoặc là tìm cách giết chết con hổ đó, thì linh hồn mới được đầu thai và giải thoát)
Bạn cần đăng nhập để bình luận