Bá Võ

Chương 985: Ngày thanh toán (4)

Mà ngay khi Sở Hi Thanh cách mặt đất bốn trượng, vô số mũi tên và ám khí đã bắn về phía hắn.
Cái gì mà Cửu Liên Tinh, Thần Tiên Kiếp, Phi Hoàng nỏ, vân vân và mây mây, số lượng nhiều vô số kể, khí thế che kín bầu trời.
Phía trên còn truyền đến những giọng nói lạnh lùng chế giễu.
“Chỉ là một tên lục phẩm, giả bộ cao thủ cái gì?”
“Còn dám bay lên? Cút xuống cho ta!”
“Người này chính là Sở Hi Thanh! Chư vị hợp lực làm thịt hắn, sau đó làm thịt nốt đám người Vô Tướng thần tông này.”
Sở Hi Thanh đã đoán được từ trước, toàn bộ thân thể ‘bồng’ một tiếng, hóa thành một đoàn sương khói màu trắng, bị cơn mưa ám khí kia đánh thủng trăm ngàn lỗ.
Chân thân của Sở Hi Thanh cũng đã không ở nơi này, mà đã đứng bên cạnh Cửu Xà đao.
Thanh binh khí này là hắn chiếm được từ tay của Huyền Vô Thượng, bản thân nó không bị huyết tế. Tuy rằng phẩm chất và năng lực kém xa Kim Ngọc Lương Duyên đao của hắn, nhưng mạnh hơn thanh đao dự bị của hắn nhiều lắm.
Ngay khi hắn rơi xuống đất, lại có hàng ngàn hàng vạn ám khí bắn về phía hắn.
Còn có vô số địch ý, sát ý và thần niệm khóa chặt lấy hắn.
Trong đó có hơn hai mươi đạo võ ý cực kỳ mạnh mẽ, đều có thể sánh vai với Vân Thiên Ca, thậm chí còn hơn.
Lực lượng thần thức và võ ý của những người này hợp lại với nhau, thậm chí còn đủ để ép vỡ nguyên thần của một võ tu ngũ phẩm.
Sở Hi Thanh thì lại không để trong lòng, dưới sự kích thích của địch ý và sát ý từ mấy ngàn người ở đây, Nhai Tí đao ý của hắn bắt đầu bay vọt lên.
Cửu Thiên niệm luân ở phía sau thì nhanh chóng chuyển động, còn phát ra một tầng ánh sáng màu đỏ son.
Sở Hi Thanh phất tay áo một cái, thu Cửu Xà đao trên mặt đất về sau lưng, bóng người lại hóa thành một đoàn khói trắng, bị hàng ngàn hàng vạn ám khí kia đánh thành phấn vụn.
Đây là cực chiêu mà hắn mới học được, Quá Nhãn Yên Vân!
Không chỉ vận dụng mây khói, mà còn hòa lực lượng thời gian và không gian.
Khi người khác nhìn thấy bóng người của hắn, thì Sở Hi Thanh đã lợi dụng chêch lệch thời gian và không gian để di chuyển đến nơi khác từ lâu.
Cái này không chỉ phát huy thiên phú huyết mạch Quang âm Thuấn Ảnh Chi Thân của hắn đến mức tận cùng, mà còn bổ sung lẫn nhau với Vô Cực Trảm của Sở Hi Thanh.
Sắc mặt của tất cả mọi người ở đây đều biến đổi, bọn họ phát hiện mình đã hoàn toàn mất cảm ứng với Sở Hi Thanh.
Không thể nào cảm giác được phương vị, cũng không thể nào nhận ra.
Khi thân hình Sở Hi Thanh loees lên, hắn đã ở trên không trung trên đầu đám đệ tử Huyết Bức sơn.
Lúc nãy hắn nhìn thấy rõ ràng, đám người đệ tử Huyết Bức sơn này là xông lên đầu tiên.
Sở Hi Thanh cảm thấy khá bất đắc dĩ.
Vì sao đám ma nghiệt này đều là giết không sợ?
Mấy chục mạng người trước Thiết Trầm Thu cũng đều là người của Huyết Bức sơn, nhưng vẫn không thể làm cho đám người này cảnh giác và sợ hãi.
“Chém!”
Nếu đã giết không sợ, vậy thì làm thịt hết đi!
Trước khi đám đệ tử Huyết Bức sơn phản ứng kịp, thần niệm của bọn họ bỗng nhiên phải chịu đau đớn kịch liệt. Hầu như tất cả mọi người đều không kìm hãm được mà quỳ một chân xuống đất, mạch máu nhỏ trên ngũ quan và thất khiếu của bọn họ đều bùng nổ, vô số tia máu nhỏ bé tràn ra ngoài.
Một luồng đao ý sắc bén vô cùng sắc bén chợt chém vào thần phách của bọn họ, lấy thế không thể chống đỡ mà cắt chém nguyên thần của bọn họ.
Có mười mấy võ tu lục phẩm hạ ở trong đó trực tiếp ngã xuống đất ngất xỉu.
Đao ý của Sở Hi Thanh thế mà lại trực tiếp đánh tan nguyên thần của bọn họ, khiến cho những người này hoàn toàn mất ý thức, thậm chí là tử vong tại chỗ.
Đao ý này còn bao trùm ra chung quanh, bap phủ phạm vi năm mươi trượng quanh đó, khiến vô số người phát ra tiếng kêu rên đau đớn.
Lúc này, Sở Hi Thanh lại đạp chân xuống, mấy chục đạo đao gió sắc bén dài đến một trượng liền xuất hiện.
Chúng nó cuốn lấy như cơn lốc xoáy, quét về bốn phương tám hướng.
Nhân lúc đám đệ tử Huyết Bức sơn vẫn chưa thể động đậy, liền cắt chém thân thể bọn họ, tạo thành gió tanh mưa máu.
Bản thân Sở Hi Thanh lại lắc mình đến nơi khác ngay khi mưa bão ám khí đánh đến trước hắn.
Trước mặt hắn là một nam tử mặc áo màu đỏ ngòm, trước ngực thêu một con biên bức (dơi) màu máu.
Một khuôn mặt khô gầy, da màu xanh trắng.
Người này gọi là Tấn Tri Bạch, là một cao thủ khác của Huyết Bức sơn, thực lực chỉ đứng sau Thiết Trầm Thu.
Hắn vốn đang dốc hết sức để dùng thần thức khóa chặt bóng người của Sở Hi Thanh.
Lại không ngờ Sở Hi Thanh đột nhiên xuất hiện ở trước mặt mình.
“Con hoang!” Tấn Tri Bạch cũng không kịp sinh ra bất kỳ suy nghĩ gì, hắn vô thức chém một đao về phía trước mặt.
Chỉ là đao của hắn vừa mới động, mi tâm của hắn đã xuất hiện một vết máu, toàn thân đều bị Ngọc Khuê Kim Nghiệt đao của Sở Hi Thanh chém thành hai nửa.
Bóng người của Sở Hi Thanh thì lại hóa thành mây khói một lần nữa, tiếp tục tránh khỏi mưa ám khí đầy trời kia.
Sở Hi Thanh bình yên vô sự, còn hai nửa người của Tấn Tri Bạch thì lại bị vô số ám khí đánh cho chia năm xẻ bảy, biến thành thịt vụn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận