Bá Võ

Chương 948: Động Sát (2)

Sở Hi Thanh thấy thế thì nhướng mày.
Những điểm huyết nguyên này là do mình vừa đổi pháp khí, khiến đám thần linh kia cho rằng thực lực của mình đã tăng lên?
Sau đó, hắn bắt đầu chỉnh lý đồ đạc của Huyền Vô Thượng, nên cất thì cất, nên hiến tế thì hiến tế, sau đó liền rời khỏi nơi này.
Khi Sở Hi Thanh trở về chỗ cũ, phía trước hắn đã là một đống pháp khí, hàng trăm cái chồng chất lên nhau như một ngọn núi nhỏ.
Vợ chồng Vương Hi Trúc và Tiết Hữu Đình thì đứng ở cách đó không xa, người trước ôm quyền, hàm chứa tò mò hỏi: “Sở sư đệ, xin hỏi ngươi vừa chọn đối thủ nào vậy?”
Tất cả đồng môn của Vô Tướng thần tông ở quanh đó đều dựng lỗ tai lên nghe.
Vấn đề này, bọn họ cũng rất tò mò!
Rốt cuộc là kẻ xui xẻo nào đã đồng ý lời khiêu chiến của Sở Hi Thanh?
“Dục Giới Đệ Lục thiên, Huyền Vô Thượng.”
Giọng nói Sở Hi Thanh rất hời hợt, tựa như đang nói một chuyện rất bình thường.
Nhưng đúng là hắn cũng không để chuyện này trong lòng.
Hiện tại, hắn có tư cách coi võ tu dưới ngũ phẩm là heo chó.
Sở Hi Thanh quan tâm hơn chính là thu hoạch lần này.
Khi hắn nhìn về phía núi pháp khí kia, trong lòng lại hơi vui vẻ.
Lần này giàu to rồi!
“Chư vị sư huynh sư tỷ!” Sở Hi Thanh ôm quyền với mọi người: “Các loại pháp khí lớn như áo giáp, khiên, đao kiếm, giày, găng tay trong này, ta không thể mang chúng ta ngoài, chỉ có thể hiến tế cho Binh Thần – Lê Tham.”
“Nhưng cái này không khỏi có chút đáng tiếc, vì vậy ta muốn bán đống pháp khí này ngay tại đây. Nếu như mọi người nhìn trúng thứ gì, có thể dùng một nửa giá thị trường để mua từ ta. Không đủ tiền tài thì có thể ghi nợ, chờ đến khi ra khỏi bí cảnh thì có thể trả cho ta, thời hạn nửa năm.”
Hiến tế những pháp khí này cho Lê Tham để đổi lấy thần ân, chi bằng cho đám đồng môn này vay còn hơn.
Vương Hi Trúc nghe thấy ba chữ Huyền Vô Thượng thì nội tâm run lên.
Đây chính là hạng 2 Thần Tú Thập Kiệt đao, hạng 42 Thanh Vân Tổng Bảng! Mới có 16 tuổi mà đã là lục phẩm thượng đấy!
Một thiếu niên anh kiệt cấp Thiên trụ trong tương lai, thậm chí có hi vọng trở thành Siêu thiên trụ, liền chết như vậy?
Nếu Sở Hi Thanh bình yên trở về, vậy tất nhiên là Huyền Vô Thượng đã chết, hơn nữa còn chết rất nhanh.
Sở sư đệ quá kinh khủng, không hổ danh là Sở Vô Địch. . .
Lúc trước, Vương Hi Trúc nghe nói có thêm hơn hai ngàn người vào bí cảnh thì còn cảm thấy lo lắng.
Vô Tướng thần tông bọn họ bây giờ, mặc kệ là nhân số hay là cao thủ, đều nằm ở thế hạ phong. Một khi phát sinh xung đột với kẻ địch, hơn ba trăm người của bọn họ đều sẽ gặp tai ương ngập đầu.
Hiện giờ, thì nàng lại rất yên tâm.
Không ngờ trong số bọn họ, lại có một đại cao thủ cấp Siêu thiên trụ như Sở Hi Thanh.
Khi Vương Hi Trúc nghe thấy mấy câu sau, thì sắc mặt không khỏi vui mừng.
Đúng là vợ chồng bọn họ coi trọng ba cái pháp khí ở nơi này.
Nhưng vì hai phần bí dược ngũ phẩm kia, tiền trong túi bọn họ đã cạn kiệt.
Nhưng một khi bọn họ thăng cấp ngũ phẩm, vậy sau khi đi ra ngoài là có thể kiếm tiền.
Võ tu ngũ phẩm hạ bình thường, một năm kiếm hai mươi ba mươi vạn lượng bạc là không vấn đề, thậm chí còn có thể xưng bá một quận ở phía nam.
Mà đao kiếm hợp bích, sức chiến đấu vượt cấp như vợ chồng bọn họ, thì một năm kiếm năm mươi sáu mươi vạn lượng một người là không có vấn đề.
Đám đồng môn Vô Tướng thần tông còn lại cũng rất vui mừng phấn chấn.
Bọn họ cũng biết Sở Hi Thanh không có pháp khí không gian, đúng là không thể mang những pháp khí này đi, cho nên cũng không khách khí với hắn, tất cả bắt đầu chọn chọn lựa lựa từ trong núi pháp khí kia.
Sau đó, còn có hơn hai mươi vị đồng môn Vô Tướng thần tông chạy đến nơi này.
Bọn họ đều nhìn thấy pháo hoa cứu viện cỡ lớn kia, cho nên cấp tốc chạy đến.
Sau khi những người này đến, cũng hoàn toàn chấn động trước chiến tích kinh người và võ lực dũng mãnh của Sở Hi Thanh. Sau đó bọn họ cũng gia nhập vào hàng ngũ mua nợ.
Pháp khí nơi này đều là tinh phẩm khó gặp ở bên ngoài.
Dưới tình huống bình thường, chỉ có thể tự bỏ tài liệu và đi tìm Khí sư nổi danh để luyện chế những thứ này, hoặc là bỏ nhiều tiền ra để tranh cướp ở các buổi đấu giá.
Tại nơi này, lại có thể mua mới giá bằng một nửa giá thị trường, mà cái ‘giá trị trường’ này của Sở Hi Thanh còn rất thấp.
Dù sao Sở Hi Thanh cũng không phải thương nhân chuyên nghiệp, không thể nào định giá chính xác được.
Vì vậy, việc kinh doanh của hắn rất tốt. . .
Nửa ngày sau, hắn đã bán được hơn chín mươi kiện pháp khí, thu nhập gần 350 vạn lượng bạc.
Tuy nhiên, tám phần trong đó đều là nợ, phải chờ đến nửa năm sau mới có thể thu về, thậm chí có một ít là không có khả năng trả lại.
Nhưng dù sao cũng có lời hơn là hiến tế cho Binh Thần – Lê Tham.
Bạn cần đăng nhập để bình luận