Bá Võ

Chương 2045 - Vấn tỷ tỷ kỳ quái (2)

“Ta cởi giáp giúp ngươi!”
Giọng nói Vấn Thù Y như nước như ca, động tác cũng nhẹ nhàng ôn nhu, thực tế lại rất gọn gàng dứt khoát.
Tất cả quần áo và hai tầng chiến giáp trên người Sở Hi Thanh, đều bị nàng lột sạch.
Sau đó, Vấn Thù Y liền nhìn dưới khố Sở Hi Thanh rồi đờ ra.
Sở Hi Thanh đầu tiên là giận dữ và xấu hổ muốn chết, sau đó lại hùng hồn giận dữ trợn mắt nhìn Vấn Thù Y.
Thật sự là quá lạnh!
Loại hoàn cảnh này, vòi voi cũng bị đóng băng rồi!
Ta bị lạnh co lại thành như vậy, Sở mỗ cũng không thể làm gì!
Thực sự là không lên nổi!
Vấn Thù Y lấy tay che miệng, cười khẽ một tiếng.
Đây là hạt lạc!
Sau đó nàng hơi đỏ mặt, tự nhiên hào phóng cởi chiến giáp và quần áo xuống.
Sở Hi Thanh nhìn tình cảnh này, nhìn thân thể hoàn mỹ không tì vết này, trong mắt lộ ra ánh sáng như sói đói.
Vấn Thù Y khẽ nhướng mày lên.
“Sở lang đã xem qua Thần Nguyên Tham Đồng Khế hoàn chỉnh chưa?”
“Đã xem qua!” Sở Hi Thanh thản nhiên gật gật đầu: “Trong Tàng Kinh lâu của Vô Tướng thần tông cũng có!”
Trong lòng Sở Hi Thanh lại bao hàm bất đắc dĩ.
Sở Hi Thanh nghĩ thầm, nếu hôm nay mình bại bởi giá lạnh, vậy thì đây chính là sỉ nhục một đời.
Không phải ngươi vẫn luôn mong chờ một ngày này sao? Vì sao nước đến chân rồi mà ngươi không chịu góp sức?
“Tự nhiên là dùng bản chính mới tốt, lát nữa ngươi tuyệt đối không thể sa vào nhục dục, nhất định phải nhớ vận công.”
Vấn Thù Y cắn cắn môi dưới, sau đó tóm lấy chỗ nào đó của Sở Hi Thanh.
Lập tức có tầng tầng lớp lớp ngoại cương xuất hiện bên ngoài cơ thể Sở Hi Thanh, còn có giáp vảy của ‘Thí Thần huyết cương’ ngăn cản tay của Vấn Thù Y.
“Bá thể của Sở lang thật sự là bất phàm.”
Vấn Thù Y than thở một tiếng, sau đó hơi dùng sức một chút, tất cả ngoại cương của Sở Hi Thanh đều tan rã.
“HÍt…”
Sở Hi Thanh cmar giác sinh mạng của mình bị người nắm chặt, lập tức khí vào một ngụm khí lạnh.
Huyết mạch Thần Dương và ‘Nguyên Dương Cửu Khiếu’ trong cơ thể Sở Hi Thanh lập tức có phản ứng, chúng bị lực lượng cực âm của Vấn Thù Y hấp dẫn, lập tức lao ra như thủy triều.
Toàn thân Sở Hi Thanh đỏ bừng, cả người như hóa thành ngọn đuốc, khiến toàn bộ khí lạnh quanh thân biến mất.
Vấn Thù Y cảm nhận được biến hóa trong tay mình, nhất thời sửng sốt.
Mặt nàng vốn đã đỏ bừng, giờ lại càng đỏ hơn.
Nam nhân lại có đồ vật thần kỳ như vậy.
Hạt lạc có thể to lên! To lên! To lên!
(bỏ qua ba ngàn chữ, không dám viết, viết là End!)
Khoảng tầm một canh giờ rưỡi sau, trên không trung Cực Đông Băng Thành bỗng nhiên xuất hiện một kẽ nứt.
Sở Vân Vân mặc một thân chiến giáp màu đen, chân đạp ‘Nghịch Thần chi hỏa’ màu trắng, nhảy ra khỏi kẽ nứt không gian này.
Khi nàng đặt chân đến đây, liền cảm ứng được vô số ý niệm mạnh mẽ đang nhìn vào nơi này.
Ánh sao soi sáng nơi này cũng cực kỳ mạnh mẽ, thậm chí còn vượt qua cả ánh nắng lúc giữa trưa.
Những thần linh kia đang rục rà rục rịch, nhưng kiếm khí Hàn Băng có thể đóng băng tất cả kia lại khiến bọn họ không dám làm gì.
Ngoại trừ những thần linh Vĩnh Hằng này, trong ngàn dặm quanh đây, còn có mấy chục vị cao thủ nhất phẩm, bọn họ đang ẩn núp, ngưng thần dòm ngó động tĩnh trong Cực Đông Băng Thành.
Sở Vân Vân quét mắt nhìn bốn phía, đôi mắt màu xanh lam lập tức khóa chặt lấy Cực Đông Băng Thành.
Toàn Băng Thành rộng hơn ngàn dặm này, đã rơi rụng xuống mặt biển.
Mặt biển chung quanh thì bị kiếm ý kia đóng băng lại.
Một lớp băng dày đến 20 trượng đã bao trùm phạm vi năm ngàn dặm, hình thành một tấm băng cực kỳ khổng lồ.
Làm người ta kinh ngạc không chỉ là kiếm ý Hàn Băng chấn nhiếp chúng thần kia, mà còn cả bóng người khổng lồ ở trên không trung của Cực Đông Băng Thành.
Đó là tướng mạo của Vấn Thù Y, nhưng thân thể lại cao đến trăm trượng!
Nàng đứng lơ lửng giữa không trung của Băng Thành, da thịt óng ánh, ngọc dung hoa mạo, tuyệt thế vô song; mặc trên người một bộ quần áo màu trắng, phía trên điểm đầy những bông hoa tuyết nho nhỏ, hình tượng thanh lệ thoát tục, thánh khiết cao quý, tựa như một nữ thần không dính khói bụi trần gian.
“Thiên quy pháp tướng!’
Đôi mắt màu xanh lam của Sở Vân Vân hơi gợn sóng.
Nàng nhìn thấy đạo vận tràn đầy trên người của ‘Vấn Thù Y’.
Cùng lúc đó, nàng còn phát hiện kiếm ý của Vấn Thù Y tựa như không còn chí âm chí hàn như lần giao thủ trước.
Bên trong đã xen lẫn một chút lực lượng cực dương.
Nhưng mà chút dương lực này, lại không ảnh hưởng đến uy lực kiếm khí của Vấn Thù Y, trái lại còn làm cho kiếm này mạnh hơn.
Điều này có nghĩa là Vấn Thù Y đã có thể điều động một thân chân nguyên chí âm chí hàn trong cơ thể nàng.
Ví dụ như trước kia, Vấn Thù Y chỉ có thể điều động bảy phần mười lực lượng trong cơ thể, vậy thì bây giờ nàng có thể khống chế toàn bộ.
Ngoài ra, thiên quy Hàn Phong cũng đang hô ứng với ‘Pháp tướng thiên quy’ của Vấn Thù Y.
Nữ nhân này… nàng đã lên cấp Siêu Phẩm, hơn nữa…
Sắc mặt Sở Vân Vân cực kỳ khó coi, âm trầm như nước.
Nàng đã dốc hết sức chạy đến đây.
Nhưng qua lại năm vạn dặm trong thái hư vô ngần, căn bản là một khái niệm với 1800 dặm như cuộc chiến núi Ô Kim.
Dưới tình huống không có trận pháp tiếp dẫn, Sở Vân Vân qua lại 3000 dặm trong thái hư, thì sẽ hao tổn đại đa số chân nguyên và pháp lực.
Nếu như là trước kia, chút tiêu hao này không đáng là gì.
Nhưng mà bây giờ, Vạn Cổ Thiên Thu Chi Huyết của nàng mới khôi phục đến cấp mười một.
Tốc độ khôi phục còn thua xa tốc độ tiêu hao.
Ý niệm của Sở Vân Vân lập tức khóa chặt vào đầu nguồn của kiếm khí… Nguyệt Hàn điện trong Băng Huyền cung.
Đôi mắt màu xanh lam của nàng hiện ra một vệt sát khí.
Nàng lập tức cất bước, lại xé rách hư không, phá tan lực lượng Phong Cấm ở bên ngoài Băng Huyền cung, chạy đến trước tẩm cung Nguyệt Hàn điện của Vấn Thù Y.
Bạn cần đăng nhập để bình luận