Bá Võ

Chương 638: Thần Ý Đồ

Thiết Cuồng Nhân đang toàn lực hoàn thiện phương thuốc bí dược, thôi diễn công pháp tầng tiếp theo, đã nắm chắc chín phần rưỡi là thăng cấp tứ phẩm, nhưng đồng thời cũng có tỷ lệ thất bại.
Đến khi đó, hắn nhẹ thì trọng thương, nặng thì bị phế nguyên công, khi đó Thiết Kỳ Bang sẽ rơi vào hoàn cảnh cực kỳ nguy hiểm.
Thiết Cuồng Nhân không thể không làm chuẩn bị, tìm một cây cột chống trời đáng tin cậy cho tất cả mọi người trong bang.
Thiết Kỳ Bang không chỉ là của huynh đệ bọn họ, mà cũng là cơ nghiệp của tất cả các huynh đệ đã liều mạng chém giết.
Đây cũng là cơm áo của mấy ngàn bang chúng, cũng là bát cơm của mấy vạn cu li và thuyền công, không thể bị phá hủy như vậy.
Thiết Tiếu Sinh thì còn hơi bất mãn, mở miệng hỏi Sở Hi Thanh không coi mình là một thành viên của Thiết Kỳ Bang sao? Còn biết nghĩa khí huynh đệ hay không?
Đến ngày nay, Thiết Kỳ Bang đã giúp đỡ hắn bao nhiêu? Có bao nhiêu huynh đệ tử thương vì hắn?
Tiểu Sở ngươi được Thiết Kỳ Bang che chờ, còn cầm nhiều lợi ích của bang như vậy, nhưng lại một lòng muốn bỏ bang mà đi, ngại chuyện của Thiết Kỳ Bang phiền phức, có phải là quá không nghĩa khí rồi không?
Tùng Phong Kiếm – Lâm Thạch thì lại cười khuyên bảo, khuyên Sở Hi Thanh không ngại ngồi xuống vị trí thiếu kỳ chủ này trước.
Coi như là kế tạm thời, để cho tất cả huynh đệ trong bang yên lòng.
Nếu như sau này tình hình của bang tốt hơn, Sở Hi Thanh thật sự không muốn làm chủ Thiết Kỳ Bang thì cũng có thể truyền cho người khác.
Sở Hi Thanh không thể làm gì hơn, chỉ có thể đáp ứng.
“Nói thật, nếu như kỳ chủ đại nhân mà có chuyện gì, vậy Thiết Kỳ Bang chúng ta cũng chỉ có một mình thiếu kỳ chủ ngươi là có thể chống đỡ. Tuy rằng tu vị của thiếu kỳ chủ ngươi bây giờ vẫn kém một chút, nhưng phía sau ngươi là Vô Tướng thần tông, Tây Sơn Đường cũng có hai vị bán yêu ngũ phẩm, để để che chở cho mấy ngàn bang chúng của Thiết Kỳ Bang, ít nhất cũng không sụp đổ trong một sớm một chiều.”
“Hôm nay, thiếu kỳ chủ đánh Long Hành trọng thương ở trên sông, càng làm cho kỳ chủ và phó kỳ chủ vô cùng vui mừng. Mọi người vốn đã kính phục mưu lược và nhân nghĩa của ngươi, bây giờ càng phục sát đất. Vì vậy, hôm nay kỳ chủ nói chuyện này, không có ai là không phục.”
Sở Hi Thanh nghe Lâm Thạch nói đến chỗ này, khóe môi không khỏi co quắp lại.
Hai vị bán yêu ngũ phẩm của Tây Sơn Đường cũng không đáng tin chút nào.
Thực lực của Sở Vân Vân đã đạt đến tứ phẩm, nếu như Lục Loạn Ly vận dụng đao pháp đến tận cùng, thì cũng có sức chiến đấu của ngũ phẩm, nhưng thân phận của hai người đều có vấn đề, không thể bại lộ ra ngoài ánh sáng.
Sở Hi Thanh nghĩ đến đây, lại liếc mắt nhìn Kế Tiễn Tiễn ở bên ngoài một chút.
Hắn đã dùng hai mươi hai tấm thẻ thần thông Gần Mực Thì Đen lên người cô gái này, cũng không biết bây giờ nàng đã bị nhiễm ‘đen’ đến mức độ nào?
Nếu như đã đen xì rồi, vậy thì đúng là một cánh tay đáng tin cậy.
Tuy nhiên, sau vài lần thăm dò, thì nàng vẫn tuyệt đối trung thành với thế lực ở sau lưng nàng.
Lúc này, thần sắc Lâm Thạch lại nghiêm nghị: “Thiếu kỳ chủ, ngươi cần phải chú ý chuyện kỳ chủ vừa dặn dò. Bây giờ kỳ chủ đang thay đổi phương thuốc, hoàn thiện công pháp Thiết Giáp môn, dự tính một hai tháng này sẽ thử đột phá. Thời gian có thể là ngày mai, cũng có thể là tháng sau.”
“Đến khi đó, chúng ta sẽ rút sạch tinh nhuệ ở tổng đà, đi hộ pháp cho kỳ chủ. Phía thành Tú Thủy và bến tàu phía đông chỉ có thể dựa vào Tây Sơn Đường của ngươi, đây là gốc rễ của Thiết Kỳ Bang chúng ta, không thể lơ là. Vì vậy, khoảng thời gian này, Tây Sơn Đường phải cố gắng nâng cao thực lực, tích trữ các loại đan dược và mũi tên, chuẩn bị đại chiến.”
“Lâm đường chủ yên tâm, lần này trở về Tây Sơn Đường, ta sẽ dốc hết sức để chuẩn bị. Chỉ cần kỳ chủ ra lệnh, ta có thể đảm bảo quận quân Tú Thủy và binh mã của mấy thế gia trong thành, sẽ không thể ra khỏi cửa thành Tú Thủy.”
Lúc này, Sở Hi Thanh nói đến đây, vẻ mặt lại hơi quái dị: “Nhưng mà cũng chỉ như vậy thôi sao? Tây Sơn Đường chúng ta là ngoại đường số một của Thiết Kỳ Bang, nhưng lần này ngoại trừ canh giữ ở đây ra thì lại không giúp được gì, trong lòng ta thấy hơi băn khoăn.”
Lâm Thạch thấy buồn cười: “Kỳ chủ sắp xếp như vậy là vì người của Tây Sơn Đường khá phức tạp, rất nhiều người có lai lịch không rõ ràng. Thiếu kỳ chủ có thể quản thúc bọn họ, hỗ trợ kiềm chế binh lực của những thế gia trong nội thành đã là rất tốt rồi. Nếu như thiếu kỳ chủ vẫn còn thừa lực, không ngại kiềm chế thêm vài vị cao thủ.”
Sở Hi Thanh nghe đến đây, không khỏi cảm thấy lúng túng.
Lòng thầm nói, không ngờ Cuồng thúc cũng nhận ra bộ mặt thật của ‘Nội Quỷ Đường’ nhà mình.
Chẳng trách trong hội nghị lần này, Thiết Cuồng Nhân lại không để cho Tây Sơn Đường hắn tham gia chuyện hộ pháp.
Tây Sơn Đường có nhiều cao thủ, nhưng mà đại đa số người đều không thể dựa vào.
Huynh đệ Thiết gia tất nhiên rất tin tưởng hắn, nhưng với đám thuộc hạ Tây Sơn Đường thì khó nói rồi.
Sở Hi Thanh chỉ có thể ngượng ngùng mà ôm quyền: “Ta sẽ sắp xếp ổn thỏa, chỉ cần Sở mỗ còn một ngày, vậy trấn Tây Sơn và bến tàu phía đông sẽ không có sai sót gì.”
“Dễ nói!” Lúc này, Lâm Thạch cũng đáp lễ: “Nhân phẩm và mưu lược của Thiếu kỳ chủ, có ai trong Thiết Kỳ Bang không phục? Có ai không yên tâm chứ?”
Hắn nói đến đây, ánh mắt lóe lên một cái nhìn về phía cửa đại sảnh, chỉ thấy Thiết Ngưu – Giả Đại Lực cũng chuẩn bị đi ra.
Người này nhìn bóng lưng của Sở Hi Thanh, ánh mắt lại cực kỳ phức tạp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận