Bá Võ

Chương 2065 - Cuộc chiến Gần Thần (3)

Độc Cô Thủ lại đè nội tâm khó hiểu xuống, giọng nói lạnh nhạt: “Các hạ, nơi này nhiều người, bách tính là vô tội, chúng ta đổi một nơi khác để giao thủ, thế nào? Đến khi đó ta cũng không dùng Chiến Thiên Thất Hộ, ngươi không dùng Thần ý Xúc Tử Đao, đánh một trận công bằng.”
Cái này thật ra là hắn chiếm lợi.
Nhưng Thần ý Xúc Tử Đao không lo lắng đối phương không đáp ứng.
Hắn hiểu tính cách của Sở Vân Vân.
Đây là dương mưu, nhằm thẳng vào điểm yếu của đối phương.
Sở Vân Vân cầm Nghịch Thần Kỳ, chỉ vào Độc Cô Thủ: “Thái sư coi ta là kẻ ngốc? Đại chiến gần hai năm, dân chúng Huy Châu đã không chịu nổi từ lâu, đã bỏ quê mà đi. Trong quận Bạc Sơn tuy có bách tính, nhưng có trận pháp phòng hộ của thành bảo vệ, không phải lo về tính mạng.”
Đôi mắt xanh lam của nàng sắc bén như đao thương: “Ta đến nơi này, không chỉ là vì thái sư, mà còn là vì 300 vạn binh mã của triều đình nữa, sao có thể bỏ nơi này?”
Độc Cô Thủ nghe vậy thì không khỏi sững sờ.
Xem ra vị Bá Võ Vương này không lòng dạ mềm yếu như Cẩm y vệ và Luận Võ lâu phân tích, bọn họ phán đoán nữ tử này sẽ mềm lòng khi tác chiến với nhân tộc, rất tương tự với Tương công năm xưa.
Khoảng 27 vạn năm trước, tại thời đại chư hầu cắt cứ thiên hạ, có một vị Tống Tương Vương, vị này từng nói ‘quân tử không làm thương người đã bị thương, không lùng bắt người tóc hoa râm, không ngăn chặn tại cửa kẻ địch. Cũng sẽ không công kích kẻ địch chưa xếp xong trận hình’ trong trận địa kẻ địch, kết quả vị này đại bại, từ đó trở thành trò cười cho thiên hạ.
Độc Cô Thủ không khỏi cau mày.
Hắn nắm chặt nắm đấm, trong con ngươi hiện ra ý lạnh: “Có lẽ là các hạ nói đúng, nhưng trong sơn dã quanh đây, vẫn còn rất nhiều dân chúng lưu luyến quê nhà, ở lại không đi…”
Lần này là cơ hội tiêu diệt chủ lực của Cực Đông Băng Thành, hắn không thể bỏ qua được.
Hôm nay tuyệt đối không thể để Sở Vân Vân ngăn cản tại đây!
Bằng không gần 600 vạn đại quân kia lùi vào U Châu, chỉnh đốn trận tuyến, vậy tình thế có khác gì lúc trước?
Triều đình nhiều nhất là khôi phục được ba châu, một khi bắc vực chỉnh đốn binh mã xong, khôi phục lòng quân xong.
Thì những thứ đó đều bị cướp lại thôi.
Mà kẻ địch lần này của hắn, lại chính là quân thần cũ của Đại Ninh, là Bá Võ Vương Tần Mộc Ca đánh đâu thắng đó, không gì địch nổi trên sa trường!
Tuy nhiên, Độc Cô Thủ còn chưa nói hết lời, trước mắt hắn đã xuất hiện một đạo hắc quang.
Bồng!
Cái âm thanh này nhỏ đến mức không thể nghe thấy, nó chỉ vang bên tai Độc Cô Thủ.
Độc Cô Thủ lại nghe vào như sấm nổ, dựng cả tóc gáy.
Mũi thương của Sở Vân Vân lặng yên không một tiếng động, như Độc Cô Thủ lại nhìn thấy lực lượng hủy thiên diệt địa trên mũi thương Nghịch Thần Kỳ!
Điều này chứng tỏ nữ tử này khống chế lực lượng cực kỳ kinh khủng, quả cực là đăng phong tạo cực!
Tuy rằng Độc Cô Thủ đang nói chuyện, nhưng cũng đã ngưng thần đề phòng, lúc này liền ra quyền.
Hắn tu luyện chính là ‘Bất Động Ly Hợp đại pháp’, động tĩnh có thường, ly hợp vô tự.
Ngoài ra, Độc Cô Thủ còn diễn sinh ra lực lượng Trấn Thiên từ trong Động Tĩnh Ly Hợp chi đạo, có thể trấn áp thiên địa, trấn phục tất cả.
Theo một tiếng nổ vang, toàn bộ thiên địa đều lắc lư theo đó, sóng xung kích và cương lực tuôn ra giữa hai người, lại như vòng ánh sáng quét sạch tứ phương, vô số bụi mù và cương phong cuốn ra bốn phía.
Sở Vân Vân giao thủ với Độc Cô Thủ, lại không giống với lúc nàng giao thủ với Vấn Tố Y.
Một cái hô hấp, hai người đã giao thủ hơn năm ngàn lần.
Động Tĩnh chi pháp của Độc Cô Thủ cũng có thể khiến động tác chậm lại, do động đến tĩnh, dẹp loạn tất cả lực lượng to nhỏ, rung chuyển tất cả sự vật, nhưng lại không thể hạn chế Sở Vân Vân.
Mũi thương kia cực kỳ sắc bén, đâm xuyên bầu trời, hiểu thấu cửu u, tan nát thiên quy! Nơi mũi thương chỉ đến, không gì không diệt!
Sở Vân Vân cười gằn: “Dân của quốc gia địch không phải dân ta! Quốc sư muốn ta thương tiếc dân chúng Đại Ninh, lại coi 600 vạn tướng sĩ Băng Thành là rơm rác? Đây vốn nên là trách nhiệm của Đại Ninh, thái sư lại hi vọng ta thương tiếc tính mạng của bọn họ, há không phải là nực cười sao?”
Độc Cô Thủ không nói một lời.
Không biết hắn đã đeo một đôi quyền sáo bằng kim loại từ bao giờ.
Độc Cô Thủ đối địch đều ung dung không vội, nhẹ nhàng hời hợt, an nhàn tự đắc, mặc kệ là đối thủ nào thì cũng vậy.
Nhưng ngày hôm any, sắc mặt hắn cực kỳ nghiêm túc, quyền pháp cực kỳ mãnh liệt, động như lôi đình, tấn mãnh kiên cường, bá đạo đến tột đỉnh!
Đôi nắm đấm thép kia gồm cả cương lẫn như, cả nhanh lẫn chậm, lấy vô pháp làm có pháp, lấy vô hạn làm có hạn, quyền ý bễ nghễ tứ hải!
Giữa hai người liên tục phát ra những tiếng ‘đông đông’.
Đó là trăm ngàn tiếng giao kích hội tụ lại thành một tiếng, tiếng vang chấn động trời cao, truyền đến mấy trăm dặm, khiến cho tất cả mọi người trong phạm vi 200 dặm đều không thể chịu nổi.
Mặt đất cũng bị quyền kình và thương cương của hai người đánh thủng trăm ngàn lỗ. Lực lượng của hai người còn ép mặt đất lún xuống mười mấy trượng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận