Bá Võ

Chương 2349 - Trừng ai kẻ đó chết (3)

“Nơi này là ‘Chiến Huyền giới’, là một trong ba ngàn tiểu thế giới của Ma vực, xếp hạng 27 trong 300 Chiến giới, xem như là một tiểu thế giới khá lớn.”
Tư Vô Thiên tiếp tục nói: “Nơi này vốn có 72 con Chiến ma cấp độ Bán Thần, do Dạ Lang tộc cung cấp máu thịt và tế phẩm, cung dưỡng dài tận một vạn năm, là một trong những chỗ dựa vững chắc của Dạ Lang tộc.”
“Ngày xưa, Minh Thiên Thu và Dạ Lang tộc đại chiến, Dạ Lang tộc đã dùng huyết tế để triệu hoán Chiến ma trên ‘Chiến Huyền giới’ xuống phàm giới. Nhưng trận chiến này Dạ Lang tộc vẫn đại bại, 72 con Chiến ma và ma quân dưới trướng chúng đều chết sạch. A…”
Nàng bỗng nhiên hơi dừng lại, nhìn về phía trước: “Xem ra mấy ngàn năm nay, nơi này lại tích lũy không ít ma vật.”
Trong khi bọn họ nói chuyện, đã có rất nhiều bóng đen lóe lên trên những hòn đảo lơ lửng ở trong phạm vi mấy chục dặm quanh đây.
Từng đôi mắt đỏ như máu nhìn chằm chằm vào bọn họ, số lượng phải lên đến hàng ngàn, hàng vạn, khiến người tê cả da đầu.
Sở Hi Thanh cũng mở ‘Huyết Nhai trọng đồng’ ra, nhìn những ma vật này bằng ánh mắt lạnh lẽo.
Cái gọi là ma vật, khởi nguồn cực kỳ phức tạp.
Có một phần trong đó sinh sôi từ máu của thần linh Vĩnh Hằng và Bán Thần, tụ hợp với sát lực trong thiên đại, thậm chí là uế khí mà sinh thành ma vật, giống như đám ma vật trong Vạn Ma quật vậy.
Có một số thì là kết quả của Thần hoang dã và Bán Thần giao hợp ra.
Đại đa số Thần hoang dã và Bán Thần bên trong Ma vực đều đã mất lý trí, bị bản năng chi phối.
Trong đầu bọn họ ngoại trừ máu thịt ra, thì chính là giao phối, sinh sản, bọn họ sinh ra vô số ‘Ma nghiệt’ và ‘Ma duệ’ bên trong mảnh Ma vực này.
Còn có một phần là dò thần linh và Ma thần sáng tạo ra.
Những ma vật này sinh tồn trong Ma vực, lại giao hợp lẫn nhau, sinh ra vô số con cháu đời sau.
Nói tóm lại, số lượng ma vật ở vực ngoại cực kỳ khổng lồ.
Cúng nó cũng bị ‘Nghiện Nguyên’ rất nặng, cực kỳ khát vọng nguyên lực của thiên địa, sẽ không bỏ qua bất kỳ có hội tiến vào phàm giới nào.
Có người nói khi Dương Thần – Thái Hạo nắm giữ thiên địa, thì đã có ý định thanh lý Ma vực.
Nhưng cuối cùng Thái Hạo vẫn từ bỏ, ma vật trong ba ngàn thế giới này quá nhiều, quả thực là như rau hẹ trên đất, một lứa lại một lứa, giết không hết, chém không xuể.
Đây là nơi thần lực không soi sáng được, là cái u ác tính trong mắt các thần, vì vậy nên các nhân loại may mắn đăng thần, đa số đều chọn nơi này để ẩn thân.
“Ánh mắt của những kẻ này…”
Sở Hi Thanh nắm Huyết Nhai thần đao bên hông: “Ta rất không thích.”
Ánh mắt của chúng như đang nhìn đồ ăn vậy.
Ầm!
Trong khoảnh khắc này, vô số tiếng nổ ầm ầm vang lên, cũng tuôn ra vô số sương máu.
Hai mắt Tư Vô Thiên mở to, kinh hãi không thôi trước cảnh tượng này.
Trong khoảnh khắc này, tất cả ma vật nhìn chằm chằm vào Sở Hi Thanh trong phạm vi 50 dặm, đều bị đao ý của hắn đánh nổ đầu.
Đây chính là Thần Ý Xúc Tử Đao sao?
Tuy rằng Tư Vô Thiên từng nhìn thấy Sở Hi Thanh sử dụng Thần Ý Xúc Tử Đao ở bên ngoài thành Vọng An.
Nhưng vào khi đó, Thần Ý Xúc Tử Đao của Sở Hi Thanh còn lâu mới mạnh và khủng bố như bây giờ.
Chỉ một ý niệm, liền giết chết mấy chục vạn ma vật cấp thấp và cấp trung!
Tư Vô Thiên lập tức nghĩ đến chiến tích của Sở Hi Thanh ở dưới tán cây ‘Tạo Hóa thần thụ’, nàng nhất thời thoải mái.
Không có loại thực lực này, thì làm sao có thể ép các thần phải cúi đầu thỏa hiệp?
Trong lồng ngực cũng dâng lên hi vọng vô hạn.
Có vị Vô Cực Đao Quân này ở đây, có lẽ bọn họ sẽ được toại nguyện.
“Chúng ta đi đâu trước?”
Sở Hi Thanh quay đầu nhìn Tư Hoàng Tuyền, mắt chứa ý cười: “Hay là trước tiếp giết đến cửa?”
Lục Loạn Ly đang đứng sau lưng Sở Hi Thanh nhất thời nghiến răng nghiến lợi, đưa tay véo eo của hắn một cái.
Cái tên này lại phóng điện…
Sở Hi Thanh vẫn nói với nàng, hắn và Tư Hoàng Tuyền chỉ là bạn tốt, tính cách rất hợp nhau.
Nhưng mà Lục Loạn Ly lại không chịu tin một chữ nào.
Dù sao cũng không phải đề phòng và cảnh giác với tên này.
Tư Hoàng Tuyền thì không cảm giác được, nàng đưa mắt nhìn phương xa: “Chúng ta đến ‘Chiến Kiếp giới’ trước.”
Bước đầu tiên của nàng, đương nhiên là phải thu hồi lực lượng do mẫu thân để lại cho nàng rồi!

Cùng lúc đó, bên trong ‘Bạch Đế cung’ tại tinh không vô ngần.
“Đã xác định chưa?”
Tây Phương Bạch Đế, Kim Thần – Bạch Chúc ngồi trên đế tọa của hắn, dùng con mắt còn lại của hắn để nhìn xuống các thần bên dưới: “Tên phàm nhân kia, cái thằng nhãi ranh đã sỉ nhục chúng ta, hắn đã đến vực ngoại?”
“Đã xác định! Hắn đã tiến vào Ma vực Chiến giới!”
Đó là một vị thần linh Vĩnh Hằng đứng sóng vai với Thất Sát Tinh Quân chỉ còn một tay.
Vị này chính là con thứ ba của Tây Phương Bạch Đế… Kim Đức Tinh Quân!
Hắn có thần khu cao gần 600 trượng, toàn thân màu xích kim, khuôn mặt rất nghiêm túc: “Tam đại ‘Ty thiên’ hợp lực bói toán, đã xác định chuyện ở dòng sông thời gian có liên quan với Sở Hi Thanh.”
“Một kẻ phàm phu, thế mà lại có thể ảnh hưởng đến vận mệnh của chúng ta.”
Giọng nói của Bạch Chúc ngậm lấy ý trào phúng, lại tựa như đang tự giễu.
Ánh mắt của hắn lại lạnh lẽo và cứng rắn như sắt thép.
Tiếng nói của hắn lại tựa như từng khối kim loại: “Giết chết hắn, làm mọi cách để giết chết hắn!”
“Phụ thần chớ lo lắng!”
Kim Đức Tinh Quân khom người về phía đế tọa: “Ta đã liên hệ với một ít ‘đoàn săn bắn Sát Thần’ ở Ma vực Chiến giới, đồng ý cho bọn họ ba ngôi sao! Mặc kệ là ai, chỉ cần giết chết hắn, thì chúng ta có thể sắc phong cho bọn họ ba vị trí ‘Tinh chủ’! Theo ba biết, mấy mạch Tử Vi, Phong Thần, Mộc Thần và Viêm Thần cũng đang treo giải thưởng cho cái đầu của hắn.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận