Bá Võ

Chương 1247: Đế tinh (3)

Bây giờ Thủy Như Ca có thể xác định 100%, Sở Hi Thanh nắm giữ Vạn Cổ Thiên Thu Chi Huyết!
Người này vẫn luôn sử dụng cực chiêu có uy lực lớn.
Chân nguyên mà Sở Hi Thanh tiêu hao phải gấp bốn lần hắn mới đúng!
Nhưng dưới sự tiêu hao kinh người như vậy, Sở Hi Thanh vẫn không hề có dấu hiệu kiệt sức, sức lực tựa như vô cùng vô tận, sâu không thấy đáy.
Thủy Như Ca không thể không chủ động thay đổi, hòng tìm cách chiến thắng.
Trường kiếm trong tay hắn lại vung lên lần nữa.
Tử Vi Tinh La Kiếm – Tinh Lưu Đình Kích!
Lúc này, lực lượng chòm sao đều bị hắn khống chế, mỗi một kiếm của Thủy Như Ca đều mang theo từng luồng từng luồng ánh sáng như lôi đình.
Lực lượng của các ngôi sao ngưng tụ thành lôi đình, chẳng mấy chốc đã bao phủ bóng người của Sở Hi Thanh.
Chỉ trong vòng một cái hô hấp, Thủy Như Ca đã chém không dưới hai trăm đạo ánh sáng.
Nhai Tí Đao của Sở Hi Thanh cũng không thể chống lại lôi đình đầy trời, muốn chống lại tám phần mười trong đó cũng rất khó khăn, chứ đừng nói đến phản xạ.
Những đạo ánh sáng như lôi đình kia oanh kích trên người Sở Hi Thanh, bắt đầu tuôn ra cương lực mạnh mẽ như thủy triều.
Chỉ chớp mắt, sáu tầng ngoại cương của Sở Hi Thanh đã bị Thủy Như Ca đánh nổ ba tầng, lượng lớn kiếm khí tán loạn đã phá hủy tất cả sự vật trong phạm vi ba trượng, làm cho mặt đất xuất hiện những vết kiếm sâu đến mấy trượng.
Trong mắt Sở Hi Thanh hiện lên vẻ bất đắc dĩ.
Đây chính là chênh lệch giữa hắn và thánh truyền cấp độ tứ phẩm.
Mặc kệ là tố chất thân thể hay là trình độ võ đạo và võ ý, thì hắn đều thua kém.
Muốn khiêu chiến một thánh truyền vượt quá bản thân một phẩm rưỡi, nói nghe thì dễ!
Sau đó, Sở Hi Thanh dứt khoát từ bỏ phòng ngự, hắn lại múa đao, tru diệt khoảng cách giữa hắn và Thủy Như Ca.
Tam Tương Thiên Lục Đao – Tru Thiên Diệt Địa!
Con ngươi Thủy Như Ca co rút lại, hắn đã phát hiện đao pháp của Sở Hi Thanh biến hóa.
Thi Thiên Diệt Địa, là cực chiêu để Sở Hi Thanh tru diệt khoảng cách giữa hai người.
Song tình huống lần này lại hơi không giống, Sở Hi Thanh còn hòa cả Vô Cực Trảm vào trong đó.
Vô hình vô tượng, vô thanh vô sắc, vô thủy vô chung, vô biên vô hạn, không thể chỉ tên, do đó viết vô cực!
“Cheng!”
Thủy Như Ca lập tức đổi công thành thủ, thân như thuấn ảnh mà cấp tốc lùi về phía sau, còn mang theo một mảnh tàn ảnh.
Cùng lúc đó, hắn không ngừng sử dụng Kinh Thiên Vĩ Địa để kéo dài khoảng cách của song phương.
Chỉ trong khoảnh khắc mà hai người đã vút qua trăm trượng, từ mặt đất trước sơn môn lên đến bầu trời.
Hầu như đến khoảnh khắc cuối cùng thì Thủy Như Ca mới chặn được một đao này của Sở Hi Thanh.
Có điều, nói là đón đỡ, chẳng bằng nói là đẩy ra.
Hắn hoàn toàn không cảm ứng được vị trí đao của Sở Hi Thanh, mãi đến tận thời khắc cuối cùng mà vẫn không thể xác định, chỉ có thể điều khiển không gian, kéo dài khoảng cách.
Mãi đến tận khi đao thế của Sở Hi Thanh đã đến tận cùng, thì hắn mới miễn cưỡng chặn được lưỡi đao của Sở Hi Thanh.
Nhưng giờ phút này, đao thứ hai của Sở Hi Thanh đã chém về phía hắn.
Sở Hi Thanh không có sử dụng Vô Cực Trảm giai đoạn thứ hai.
Bởi vì ‘biến hóa vô cùng’ của giai đoạn thứ hai không có nhiều tác dụng.
Thủy Như Ca không đón đỡ bằng kiếm, mà dùng thân pháp và không gian để đối phó.
Vì vậy, thì đao của hắn có biến hóa vô cùng, thì cũng không thể đuổi kịp bóng người của Thủy Như Ca.
Có lẽ Sở Vân Vân cũng không nghĩ đến điều này.
Nàng không ngờ Thủy Như Ca lại xuất sắc như vậy, không ngờ thân pháp và lực lượng không gian của hắn đã đến nước này.
Tuy nhiên, Sở Hi Thanh vẫn hòa lực lượng ‘tuần hoàn’ kia vào trong đao.
Vật chi chung thủy, sơ vô cực đã. Bắt đầu chính là cuối cùng, điểm cuối cùng chính là bắt đầu!
Sau một đao, chính là một đao!
Lấy bắt đầu làm kết thúc, lấy kết thúc làm bắt đầu!
Liên tục nhiều lần, chỉ trong khoảnh khắc mà Sở Hi Thanh đã chém ra bảy đao Vô Cực Trảm! Bảy đao Tru Thiên Diệt Địa!
Mỗi một đao của hắn, đều khiến cho Thủy Như Ca không thể không lùi lại hơn ba trăm trượng, dùng để né tránh lưỡi đao trí mạng của Sở Hi Thanh.
Bọn họ đã đánh đến độ cao mấy dặm trên trời mây.
Sau bảy đao, Sở Hi Thanh cũng không thể tiếp tục được nữa.
Sắc mặt Thủy Như Ca cũng trắng bệch, hô hấp ồ ồ như trâu.
Tuy rằng hắn không bị thương, không bị Sở Hi Thanh chém trúng. Nhưng trong khoảnh khắc ngắn ngủi đó, hắn đã tiêu hao cực kỳ kinh người.
Một thân chân nguyên và sức lực đã tiêu hao ít nhất là bốn phần!
Mặt Sở Hi Thanh thì lại hiện ra vẻ lạnh lẽo, hắn đang định tụ lực lần nữa, chuẩn bị tiếp tục tiến công, tiếp tục lấy công thay thủ, nhưng đã thấy Thủy Như Ca bỗng nhiên đặt trường kiếm trước ngực.
Tử Vi Tinh La Kiếm – Bắc Thần Tinh Củng!
Khoảnh khắc này, toàn thân Thủy Như Ca và các ngôi sao trên bầu trời đều hấp dẫn lẫn nhau.
Bầu trời rơi xuống kia, khiến cho tất cả người nhìn thấy tình cảnh này đều cho rằng toàn bộ bầu trời đang chuyển động quanh Thủy Như Ca, đang bảo vệ hắn.
Mặt Thủy Như Ca cũng đã khôi phục huyết sắc, khí cơ suy yếu cũng lập tức khôi phục hơn một nửa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận