Bá Võ

Chương 1633: Tuyệt đối

Khi Thư Hoài Thạch đi đến gần miệng Vạn Ma quật, liền nhìn thấy Tố Phong Đao đứng trước tòa Ngũ Hành Ngũ Phương Bình Thiên đại trận, đã sẵn sàng đón địch.
Bên cạnh còn có Tri Phi Tử và Thanh Hư Tử, ba người đứng thành thế chân vạc, bảo vệ trận pháp bên dưới.
Thư Hoài Thạch nhìn mấy người này một chút, còn cả Phong Tam ở trên pháp đàn kia, liền biết nơi này đã chuẩn bị không chê vào đầu được.
Tố Phong Đao là một đối thủ cực kỳ mạnh mẽ.
Tuy rằng nữ tử này khốn đốn trong Vạn Ma quật hơn mười năm, ngày ngày đều tiêu hao nguyên khí.
Nhưng trong phúc có họa, trong họa có phúc.
Tố Phong Đao ngày ngày chém giết trong Vạn Ma quật, mỗi ngày đều sẽ chém giết một lượng lớn yêu ma.
Tru Thiên chi pháp của nàng rất có thể đã đạt đến tầng 30 trở lên, cực kỳ phù hợp với thiên quy Tru Lục.
Đây là một vị võ tu siêu nhất phẩm cực kỳ mạnh mẽ, lực bộc phát sẽ không kém hơn Siêu Phẩm chân chính.
Nơi này cũng chỉ cách Vô Tướng thần tông hơn hai ngàn dặm, Tố Phong Đao còn có thể mượn lực lượng thần sơn.
Vấn đề là, bên trong Vạn Ma quật rốt cuộc đã phát sinh chuyện gì?
Sao mấy người Tố Phong Đao lại yên tâm rời khỏi Vạn Ma quật?
Thư Hoài Thạch hơi nhướng mày, bình tĩnh hỏi: “Tần huynh, ngươi chọn loại nào?”
Ánh mắt Tần Phụng Tiên lóe lên, liền mỉm cười nói: “Hoài Thạch công chỉ cần đi vào là được, ta sẽ trông coi đường lui cho ngươi, cũng nhất định làm cho những người bên ngoài này không quấy rầy ngươi.”
Thần Đao môn là thánh tông lánh đời, số lượng cao thủ nhất phẩm trở lên còn nhiều hơn Vô Tướng thần tông.
Vì vậy Thư Hoài Thạch cũng không kiêng kỵ gì.
Tần Phụng Tiên hắn thì chỉ là một tán tu.
Thiết Sơn Tần thị dưới trướng hắn, ngoại trừ tiền tài ra thì không thể cung cấp quá nhiều trợ giúp cho hắn, vì vậy hắn cần phải cẩn thận nhiều hơn.
Khi chưa rõ tình huống bên trong Vạn Ma quật, Tần Phụng Tiên không muốn mạo hiểm.
Thư Hoài Thạch quay đầu nhìn đồng bạn của mình một chút.
Hắn phát hiện Tần Phụng Tiên đã thay một bộ quần áo khác.
Dáng người của kẻ này không chỉ thấp hơn ba tấc, trên người cũng là một bộ chiến giáp màu đỏ thắm, dung mạo bị ẩn sau mũ giáp, trong tay thì cầm một đôi chiến đao, chứ không phải kích mà hắn quen thuộc.
Sau lưng Tần Phụng Tiên còn có ba đôi trường đao đang lơ lửng, nhìn giống như cánh.
Dáng vẻ này rất giống một vị Siêu Phẩm khác của Thần Đao môn bọn họ, đó là sư đệ của hắn Thiên Dực Thần Đao – Tiêu Long Đồ.
Thư Hoài Thạch không khỏi cười lạnh.
Tần Phụng Tiên không định bại lộ thân phận.
Nhưng huyết mạch Quy Nhất của Tần gia và cả Vạn Thần Nguyên Lưu đại pháp đều bắt nguồn từ Vô Tướng công, vốn có thể nghĩ hóa vạn loại pháp môn trên thế gian.
Tần Phụng Tiên khẳng định không thể mô phỏng 100% Tiêu Long Đồ, nhưng 80% thì vẫn có thể làm được.
“Cũng tốt!” Thư Hoài Thạch gật đầu: “Vậy thì làm phiền các hạ.”
Sau đó, bóng người của hắn lóe lên, tiếp tục bay về phía miệng Vạn Ma quật.
Tố Phong Đao ở xa xa cũng đang nghi ngờ không thôi mà nhìn Cuồng Kiếm – Phong Tam ở trên pháp đàn.
Người này làm cho nàng có cảm giác rất quen thuộc, khá giống với sư huynh Vô Thượng Kiếm Tâm – Hạ Bạch Thạch của nàng.
Nhưng Hạ Bạch Thạch bị nhốt dưới tầng chót của thiên lao Đại Ninh cơ mà? Hơn nữa đạo tâm đã nát, tu vị cũng nằm trong trạng thái hoang phế cơ mà?
Nghe Thanh Hư Tử giới thiệu, người này là một đạo thị của Sở Hi Thanh. Xuất thân từ nhân tộc ở Côn Luân sơn, là tán tu ở Côn Luân, ngưỡng mộ thanh danh của Sở Hi Thanh nên đến đây.
Nhưng khi Thanh Hư Tử nói chuyện, giọng nói và thần thái lại rất quái dị.
Tri Phi Tử ở bên cũng cũng như vậy.
Tố Phong Đao nghi ngờ không thôi.
Nàng rất muốn trò chuyện với Phong Tam để thăm dò.
Nhưng Phong Tam vẫn rất tập trung vào việc thi triển Bình Thiên Kiếm để trợ giúp Sở Hi Thanh.
Đây mới là chuyện quan trọng nhất bây giờ.
Vấn đề là trình độ Bình Thiên Kiếm của người này còn tốt hơn cả Kiếm Tàng Phong.
Một tán tu ở Côn Luân, lại tu luyện đến tầng 19, học được thức thứ ba.
Tố Phong Đao kết luận, trong này nhất định có nguyên do khác.
Cũng đúng lúc này, Tố Phong Đao bỗng nhiên có cảm ứng, mặt nàng cũng hiện ra một tầng lạnh như sương.
“Tặc tử!”
Theo một tiếng ‘cheng’ vang lên, đao của Tố Phong Đao đã ra khỏi vỏ. Một mảnh đao khí dài bốn trăm trượng vắt ngang trời, chém thẳng về phía Thư Hoài Thạch.
Nàng biết hai người trước mặt nhất định là một trong những kẻ đứng sau màn của kiếp nạn này, vì vậy vừa ra tay đã là ‘Gần Thần chi chiêu’ – Tru Thần Diệt Ma!
Nàng súc thế đã lâu, lại ôm hận mà phát, ánh đao chưa đến, Thư Hoài Thạch đã cảm nhận được ý nghĩ, nguyên thần, chân nguyên, khí huyết, thậm chí là máu thịt của mình đều đang bị đối phương tru diệt.
Thư Hoài Thạch lại không để ý, tiếp tục bay về phía miệng hang.
Lúc này, một ánh đao màu đỏ ngòm ngang trời mà đến, ngăn cách đao khí của Tố Phong Đao ở giữa không trung.
Tần Phụng Tiên bay đến, giọng nói khàn khàn: “Đối thủ của ngươi là ta!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận