Bá Võ

Chương 760: Mạnh nhất (2)

Lâm Thạch đột nhiên mất hết lòng tin.
Dù sao thì giờ phút này, 120 viên Thần Tiên Kiếp và tám mươi thanh nỏ Cửu Liên Tinh mà Thái thú Tư Không Thiện mang đến, cộng thêm rất nhiều cung mạnh và trọng nỗ kia, tất cả đều không phát huy tác dụng.
Những người này đều bị đao ý của Sở Hi Thanh làm cho không đứng dậy nổi, huống chi là khóa chặt bóng người của Sở Hi Thanh để bắn tên?
Lúc này, con ngươi của Long Hành cũng co lại, hán cũng chấn động vì đao ý mạnh mẽ của Sở Hi Thanh.
Cách đây không lâu, hắn cũng từng giao thủ chính diện với Sở Hi Thanh.
Khi đó đao ý của Sở Hi Thanh cũng rất mạnh, nhưng vẫn không có mạnh đến mức này.
Đây chính là Nhai Tí đao ý?
Chính là Nhai Tí đao ý địch càng mạnh, ta càng mạnh, có thể một ngựa đánh ngàn, lấy một địch vạn ở chiến trường phương bắc?
Sau đó, trong lòng hắn bỗng có một ý nghĩ, liền quay sang nhìn Lâm Thạch một chút: “Bang chủ cứ yên tâm đi, tuy rằng hôm nay quận trưởng đại nhân không đến. Nhưng mà nơi này có đệ tử chân truyền của Huyết Bức sơn, Lang Thiên Trung, Huyết Phong Kiếm – Lý Đạo Quy, ngũ phẩm kim bài Tử Điện Đao – Thiện Tử Long của Sát Sinh lâu, cùng với đại quản gia Tư Không Bàn của quận trưởng đại nhân.”
“Ngoài ra còn có chín vị có sức chiến đấu ngũ phẩm, ba mươi vị lục phẩm đang ẩn núp ở bên trong trại. Người ngoài vừa tiến vào trại, thì đừng hòng còn sống rời khỏi đây! Bang chủ chỉ cần kiên trì một lúc là được, nhiều nhất là một khắc thời gian, Sở Hi Thanh tất phải chết.”
Nơi này không giống như quận Thái Sơn.
Địa hình ở quận Thái Sơn phức tạp, Sở Hi Thanh đánh du kích ở đó, như một con cá bơi, trơn không thể nắm, chưa bao giờ cho bọn họ có cơ hội vây kín.
Mà ngày hôm nay, tại nơi này thì Sở Hi Thanh không thể trốn đi đâu được, muốn tránh cũng không được.
Long Hành tiếc nuối chính là, Tư Không Thiện không xác định Sở Hi Thanh có đến hay không, cho nên không bỏ ra nhiều thẻ đánh bạc hơn.
Nhưng mà vậy cũng đủ rồi.
Thực lực của Lang Thiên Trung là không cần nghi ngờ, đệ tử chân truyền của tông môn nhất phẩm, tất cả đều có tu vị tứ phẩm.
Mà đệ tử tứ phẩm của các tông môn lớn, thực lực đều sẽ hơn xa tán tú tứ phẩm, hoặc là tứ phẩm của các môn phái nhỏ.
Lý Đạo Quy cũng có tiếng tăm lừng lẫy ở Đông Châu, trước khi bị Kiếm Tàng Phong đánh trọng thương, người này là đại cao thủ có sức chiến đấu sánh vai với tứ phẩm, thanh danh đuối sát Thiết Cuồng Nhân.
Còn có đại quản gia Tư Không Bàn của Tư Không Thiện.
Người này vốn là trộm cướp, sau đó được Tư Không Thiện cảm hóa, từ đây bỏ ác theo thiện, cam nguyện làm nô cho Tư Không gia.
Người này cũng là một võ tu ngũ phẩm thượng, là đại cao thủ không kém Thượng Quan Thần Hạo, là cánh tay đắc lực của Tư Không Thiện.
Còn về phần Tử Điện Đao – Thiện Tử Long của Sát Sinh lâu, người này đến từ Lâm Châu, từng giao thủ với Bát Tí Kim Cương Kiếm – Bộ Yên Thành vào nửa năm trước, có người nói hai người giao thủ một trăm hiệp, bất phân thắng bại.
“Ta hiểu!”
Lâm Thạch hừ nhẹ một tiếng, giọng nói có hơi đông cứng.
Nơi sâu xa trong mắt hắn, còn ngậm lấy vài phần xấu hổ.
Những lời này của Long Hành, hiển nhiên là đang động viên hắn, bảo hắn đừng sợ.
Hắn nghiến răng, trên mặt hiện lên một tầng sát khí: “Sở Hi Thanh nhất định phải chết, cần gì ngươi nói?”
Tại chớp mắt này, con ngươi của Lâm Thạch bỗng nhiên co rút lại thành kim, hắn nhìn thấy một cảnh tượng khó có thể tin nổi.
. . .
Lúc này, Sở Hi Thanh đã rơi vào hoàn cảnh bị bốn vị cao thủ ngũ phẩm bao vây.
Hắn nhận ra hai người trong đó, một là Quỷ Ảnh Đao – Lữ Hàn, một người khác chính là Hề Tuyền của Thượng Quan gia.
Tuy rằng Sở Hi Thanh chưa từng gặp hai người còn lại, nhưng cũng từng nghe thấy danh tiếng của họ.
Một là ngũ phẩm kim bài của Sát Sinh lâu, Lang Kiếm – Nhâm Trung, một người khác là ngũ phẩm ngân bài Quang Đao – Ngô Chính Thần.
Đại đa số sát thủ của Sát Sinh lâu đều thích che mặt, giấu đầu lòi đuôi khi làm nhiệm vụ. Nhưng cũng có không ít người không sợ bị bại lộ thân phận, vì thế nên tương đối nổi danh.
Hai người này chính là hai kẻ tương đối nổi danh trong Sát Sinh lâu.
Lúc này, Bát Tí Kim Cương Kiếm – Bộ Yên Thành ở phía sau Sở Hi Thanh bỗng hừ lạnh một tiếng, hắn đột nhiên tăng tốc, mang theo từng mảnh từng mảnh tàn ảnh, chuẩn bị xung kích đến trước Sở Hi Thanh, đối phó bốn người này thay Sở Hi Thanh.
Nhưng hắn mới chạy được một nửa đường, một đạo ánh đao màu tím tựa như lôi đình đã chém tới, ngăn cản đường đi của hắn.
“Tử Điện Đao – Thiện Tử Long?”
Bộ Yên Thành không khỏi thầm hô một tiếng xúi quẩy, lòng thầm nói Tư Không Thiện và đám thế gia quận Tú Thủy thật cmn nhiều tiền, ngay cả cao thủ như Tử Điện Đao – Thiện Tử Long mà cũng có thể mời đến.
Tư Không Thiện treo thưởng ba trăm vạn lượng bạc ở Sát Sinh lâu, nhưng số tiền đó không đủ để nhân vật như Thiện Tử Long chạy ngàn dặm xa xôi đến quận Tú Thủy này.
Tư Không Thiện nhất định còn lấy ra một lượng lớn bạc, để mời Thiện Tử Long đến đây.
Mà tại Tú Thủy bây giờ, cũng không biết có bao nhiêu cao thủ ngũ phẩm ở các châu khác đến đâu như Thiện Tử Long.
Bạn cần đăng nhập để bình luận