Bá Võ

Chương 1592: Sở Phượng Ca Điên Đảo âm Dương (2)

“Chính là Phong mỗ, lúc này mới mấy ngày không gặp, Phan đà chủ đã không nhận ra Phong mỗ rồi sao?”
Phong Liên Thành cười lạnh một tiếng, quơ quơ một cái lệnh bài ở trước mặt Phan Nguyên Hóa: “Phong mỗ phụng lệnh Kỳ chủ, tạm thời gia nhập Hình đường, đến đây để xử lý ngũ tử và thất tử (con trai thứ năm và bảy) của Phan gia, hai người này ức hiếp bang chúng, làm hại địa phương, không coi bang quy ra gì, nên nhận trừng phạt. Còn nữa, Phan gia các ngươi cũng nên nộp tiền lên trên rồi.”
Sắc mặt Phan Nguyên Hóa nhất thời thay đổi, chắp tay nói: “Nộp tiền thì dễ bàn, Phan mỗ sẽ chuẩn bị ngay, chắc chắn sẽ không thiếu. Còn hai tên nghiệt tử nhà ta đều không có nhà, vẫn ở bên ngoài không về.”
Lúc này, có mấy tên thông minh ở sau lưng hắn đều chạy về phía hậu viện, có ý đồ thông báo cho hai vị thiếu chủ.
Nhưng một cái chớp mắt tiếp theo, Phong Liên Thành giơ tay trảo một cái về phía trước, thế mà hai bóng người ở sân sau lại bị vồ đến trước người hắn.
“Việc này không cần làm phiền các hạ.”
Phong Liên Thành tay đè trường kiếm, vênh váo đi vào đại sảnh: “Chuyện tiền nong, tự có phòng thu chi của Nội Vụ đường đến bàn luận với các ngươi. Ta khuyên các ngươi đừng giở trò gì, cũng đừng nghĩ ẩn giấu sản nghiệp. Bang quy vô tình, Phong mỗ không muốn đến đây lần nữa.”
Hắn quả thực là vênh váo hung hăng đến cực hạn, hoàn toàn không coi đám người Phan gia ra gì, trực tiếp ngồi xuống vị trí chủ nhân.
“Làm phiền Phan đà chủ triệu tập tất cả bang chúng trong quận Nghiễm Lăng đến xem hình.”
Mặt Phan Nguyên Hóa đã trắng bệch, hắn liếc mắt nhìn hai tên ái tử ngã rạp ra đất không nhúc nhích kia, trong lòng vừa kinh vừa sợ.
“Các hạ!”
Phan Nguyên Hóa hận không thể một kiếm chém chết tên tạp chủng trước mắt, nhưng lại chỉ có thể cố nén giận.
Từ một đòn vừa rồi, có thể thấy hắn không phải đối thủ của người này.
Phong Liên Thành này là tam phẩm thượng, sức chiến đấu ít nhất cũng nằm ở giữa Địa Bảng.
Phan Nguyên Hóa quả thực là không thể hiểu được.
Một nhân vật như vậy, tại sao lại hiệu lực cho Thiết Kỳ Bang?
Nếu như Phong Liên Thành muốn, bản thân hắn cũng có thể đánh ra một mảnh giang sơn, một phần cơ nghiệp, cần gì phải bán mạng cho người khác?
Lẽ nào cái danh xưng Vô Cực Đao Quân, Huyết Nhai tương lai, lại tốt như vậy sao?
Phan Nguyên Hóa chắp tay: “Hai tên nghiệt tử này của ta quả thật là làm nhiều việc không hợp, nhưng bản tính vẫn là tốt. Xin hỏi bọn họ bọn họ vi phạm điều gì trong bang quy mà cần Hình đường đến xử lý? Còn phải triệu tập bagn chúng đến xem hành hình? Hơn nữa, trước khi dụng hình thì cũng phải định tội đã chứ, xin hỏi nhân chứng vật chứng ở đâu?”
Lúc này, toàn bộ người của Phan gia đều lục tục chạy đến, tất cả đều tức giận bất bình, lửa giận đùng đùng mà nhìn chằm chằm vào Phong Liên Thành.
Nếu như không có vết thương trên vai Phan Nguyên Hóa, người này nhất định không thể còn sống rời khỏi Phan phủ.
Phong Liên Thành lại không để ý lắm, thần sắc hờ hững: “Xin hỏi Phan đà chủ. Điều thứ mười hai, điều thứ mười ba, điều thứ mười lăm và điều thứ hai mươi của bang quy là thế nào? Hả?”
Phan Nguyên Hóa vốn không muốn trả lời, lại cảm nhận được kiếm ý của Phong Liên Thành bức bách.
Hắn gian nan nói: “Điều thứ mười hai, nếu bang chúng dâm ô phụ nữ, vô cớ tàn sát bình dân, trảm! Điều thứ mười ba, nếu âm thầm chiếm đoạt tài sản của huynh đệ, hoặc nhờ mang mà không giao, chém một tay, trục xuất khỏi bang!”
“Điều thứ mười lăm, không được ép mua ép bán hàng hóa của huynh đệ trong bang, nếu có ý cậy mạnh hiếp yếu, chém một tay, trục xuất khỏi bang. Điều thứ hai mươi, không được dùng danh nghĩa của Thiết Kỳ Bang để ỷ thế hiếp người, lại càng không thể hành hung xưng bá, cần an phận thủ thường, nếu có vi phạm, phạm trăm roi!”
Phong Liên Thành lẳng lặng lắng nghe, nghĩ thầm bang quy của Thiết Kỳ Bang có thể nói là cực kỳ nghiêm khắc, nghiêm khắc đến mức không giống với bang phái giang hồ.
Có người nói, tất cả bang quy của Thiết Kỳ Bang đều do Thiết Cuồng Nhân làm ra.
Vị Thiết kỳ chủ này xuất thân quân ngũ, lúc thành lập bang thì gần như đã rập khuôn quy củ trong quân.
“Chính là như vậy.” Giọng nói Phong Liên Thành hờ hững: “Một tháng trước, ngũ tử của ngươi Phan Kiến Nghiệp đã gian dâm dân nữ, không những cướp đoạt ở trước mặt mọi người, sau đó còn ném thi thể của nữ tử này ở bãi tha ma phía tây thành Nghiễm Lăng, đáng tiếc, ngươi ta còn chưa đến mười sáu tuổi.”
“Việc này là sự thật, không cần chống chế. Hình đường đã nắm giữ nhân chứng vật chứng rồi, sau đó sẽ đưa đến đây. Ngoài ra, còn thường xuyên làm xằng làm bậy, tất cả đều có chứng cứ.”
“Còn về phần thất tử Phan Kiến Gia chấp chưởng phòng thu chi của phân đà, không chỉ ép mua hàng của các huynh đệ trong bang với giá rẻ, còn cắt xén tiền lương của các huynh đệ dưới chót, bây giờ chỉ phát không đến ba phần mười. Cũng là tội ác tày trời, phải nhận trừng phạt.”
Phong Liên Thành híp mắt lạnh lùng nhìn Phan Nguyên Hóa yên đang yên lặng không một tiếng động kia: “Thất tử của ngươi còn dám dùng danh nghĩa của Thiết Kỳ Bang để lũng đoạn tất cả việc buôn bán đồ sắt và nhà xưởng tạo giấy ở quận Nghiễm Lăng, thực sự là rất to gan.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận