Bá Võ

Chương 1788: Thảm bại

Sau khi Vũ Văn Bá vị Sở Hi Thanh vồ trúng bị ra sức giãy dụa.
12 đạo long khí hóa thành xiềng xích khóa chặt thân thể hắn, để cho hắn không thể động đậy, còn bị kéo về phía của Sở Hi Thanh.
Hắn trợn mắt nhìn Phong Tam.
Thần Ý Như Tâm Đao của Sở Hi Thanh mới nhập môn, dù có long khí trợ giúp thì cũng không thể bắt một cao thủ nhất phẩm thượng như hắn.
Không có Nhai Tí Đao, không có 23 vạn cấm quân, thì Sở Hi Thanh còn không xứng giao thủ với đám cao thủ Thiên Bảng như bọn họ!
Thiếu niên này mượn rất nhiều ngoại lực, nhiều lắm cũng chỉ có trình độ trước mười Địa Bảng!
Cũng chỉ có Vạn Cổ Thiên Thu Chi Huyết và Thần Lực Tái Thôi của Sở Hi Thanh là làm hắn kiêng kỵ thôi.
Cái trước có nguyên khí vô cùng vô tận, cái sau có lực lượng kéo dài mãi không thôi.
Nhưng trong vòng một canh giờ, Vũ Văn Bá có tự tin nghiền ép Sở Hi Thanh!
Nhưng mà BÌnh Thiên Kiếm của Phong Tam lại kéo tu vị của Vũ Văn Bá xuống nhị phẩm hạ!
Trấn Thiên Lai chết trận, Phong Tam cũng rất ra sức.
Nếu không phải Phong Tam gia tăng tu vị cho Sở Hi Thanh, Trấn Thiên Lai không thể thua trong một chiêu được.
Phong Tam lại hoàn toàn không để ý đến ánh mắt phẫn hận của Vũ Văn Bá.
Hắn dùng Bình Thiên Kiếm trấn áp Vũ Văn Bá, vừa đuổi theo Tần Thắng.
Tần Thắng cũng đang điên cuồng chạy trốn.
Trong lòng hắn đã có suy đoán, nếu Sở Tranh không chết, như vậy Tần Mộc Ca rất có thể vẫn còn sống!
Mà quan hệ của Sở Tranh và Tần Mộc Ca nhất định là rất mật thiết.
Sau khi giết chết Vũ Văn Bá, mục tiêu của Sở Tranh nhất định sẽ là hắn!
Dù Sở Tranh không ra tay với hắn, hai người Thủy Thương Lãng và Cung Vô Cấu cũng tuyệt đối không bỏ qua cho hắn.
Mặc kệ là cái chết của Tần Mộc Ca, hay là của binh sĩ Thần Sách Đô, hai người này đều căm thù hắn đến tận xương tủy.
Thần niệm của Cung Vô Cấu khóa chặt lấy Vũ Văn Bá.
Trường thương màu đỏ thẫm trong tay hắn mang theo vô số lôi đình màu đỏ, đánh thẳng về phía kẻ thù.
“Chết đi cho ta! Lão tặc xảo trá, ngươi có bao giờ nghĩ đến mình cũng có ngày hôm nay?”
Vũ Văn Bá lấy một địch ba, ra sức chống đỡ.
“Hám Sơn Bạt Thụ! Mở ra cho ta!”
Tuy tu vị của hắn bị Phong Tam ép xuống, nhưng lực lượng vẫn là nhất phẩm.
Lúc này, hắn thôi thúc năng lực huyết mạch, khiến sức lực và chân nguyên khí huyết toàn thân đều tăng lên.
Võ đạo của Vũ Văn Bá tên là Diêu Thiên Chấn Địa Thần quyết, chủ tu là Chấn Thiên và Diêu Thiên.
Còn tu luyện một thân Bá thể, tăng Cố Thiên và Bất Phá lên đến cảnh giới cực cao.
Hắn đang toàn lực chống đỡ xiềng xích long khí, đồng thời giao chiến với Cung Vô Cấu, thế mà còn có thể chiếm thượng phong.
Nhưng mà kiếm của Thủy Thương Lãng lại thẩm thấu vào.
Nước, không chỗ nào không lọt!
Kiếm của hắn nhìn như mềm nhũn, không hề có uy hiếp, nhưng lại làm cho Vũ Văn Bá khó ứng phó.
Những kiếm quang kia oanh kích lên người hắn cũng không thể đột phá ngoại cương của hắn, nhưng có từng luồng từng luồng kiếm lực âm nhu xung kích vào trong cơ thể hắn, khiến cho hắn bị vô số nội thương.
Nhưng vết thương này không nặng, nhưng ngàn kiếm, vạn kiếm, lại làm cho lục phủ ngũ tạng của hắn thối nát vỡ vụn.
Đả kích trí mạng nhất vẫn là Sở Hi Thanh.
Theo đôi mắt của Sở Hi Thanh lóe lên một tia màu vàng, một luồng đao ý hùng vĩ và rộng lớn đánh thẳng vào tâm linh của Vũ Văn Bá.
Vũ Văn Bá cũng có phòng bị từ trước, nhưng mà hắn ứng phó với hai người Thủy và Cung đã rất vất vả rồi, không thể điều động quá nhiều lực lượng nguyên thần.
Đao ý của Sở Hi Thanh mạnh mẽ bá đạo vượt xa khỏi sức chịu đựng của hắn.
23 vạn cấm quân và hơn vạn cao thủ đại nội, Cẩm y vệ… địch ý và sát niệm của tất cả bọn họ tụ hợp lại, phá tan ý thức hải của Vũ Văn Bá.
“Phốc!”
Vũ Văn Bá bỗng nhiên phun máu tươi, phun hết tất cả mảnh vỡ nội tạng ra ngoài.
Ý thức của hắn cũng cứng đờ và thất thần trong một sát na.
Theo lời đồn, một ý nghĩ chứa đựng chín mươi sát na. Một sát na chỉ là một phần chín mươi của một ý nghĩ.
Nhưng đối với những võ tu cao phẩm như bọn họ, đó là một khoảng thời gian không ngắn.
Cung Vô Cấu liên tục đâm ba thương vào người Vũ Văn Bá, tất cả đều vào chỗ yếu hại, thậm chí bao gồm cả mi tâm, khiến Bá thể của Vũ Văn Bá xuất hiện ba lỗ thủng.
Thủy Thương Lãng thì lại đâm hai kiếm vào Vũ Văn Bá, một kiếm trong đó còn đâm xuyên qua gáy, đâm ra thái dương.
“Tạp chủng!”
Ý thức của Vũ Văn Bá đã khôi phục, nhưng cũng rơi vào tuyệt cảnh.
Thủy Thương Lãng và Cung Vô Cấu đều chuẩn bị cho một đòn kết thúc, tru diệt nguyên thần của hắn.
“Các ngươi đừng hòng!”
Vũ Văn Bá nghiến răng, lạnh lùng nhìn Sở Hi Thanh một chút, toàn bộ thân thể liền nổ tung. Vô số máu tươi mang theo cương lực càn quét ra bốn phía.
Chúng nó khiến cho tất cả vật chất ở chung quanh đều rung động kịch liệt.
Hai người Thủy Thương Lãng và Cung Vô Cấu đều nhướng mày lên, đều bị lực xung kích này đánh lùi hai mươi trượng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận