Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 998 - Huynh đệ tôi nói: nếu nó là lừa đảo thì sẽ làm con trai tôi, thế còn chưa tin được à?

Anh chàng mũm mĩm này vừa trông thấy Từ Huyền thì không kìm được hai mắt sáng rỡ, nhoẻn miệng cười.
“Bác sĩ Từ!”
“Há há! Được thấy bác sĩ Từ ngoài đời thật rồi!”
Bạn gái anh ở bên cạnh hừ khó chịu: “Anh có thể đứng đắn một chút không hả!”
“Chúng ta đến tìm bác sĩ Từ hỏi chính sự!”
Anh chàng mũm mĩm nghe xong, nụ cười trên mặt chợt cứng lại.
Từ Huyền nhìn anh, mỉm cười nói: “Hai người ngồi đi.”
Đôi tình nhân này ngồi xuống ghế sofa.
Từ Huyền cười nhạt: “Hai vị bệnh hữu, nói về vấn đề của hai người chút đi.”
Anh chàng mũm mỉm lên tiếng: “Bác sĩ Từ, tôi có một người anh em thân thiết chơi với tôi từ nhỏ đến lớn.”
“Mấy năm trước, cậu ta nói muốn đi làm ăn nên đã mượn tôi hai mươi vạn.”
“Bây giờ tôi sắp kết hôn với bạn gái, gần đây định mua nhà.”
“Tôi cần tiền nên đòi cậu ta.”
“Anh em tôi nói hiện giờ vấn đề tiền bạc của cậu ta hơi bất tiện.”
“Nhưng cậu ta cam đoan với tôi rằng đến lúc đó, cậu ta nhất định sẽ trả cho tôi số tiền này.”
“Tôi chắc chắn tin tưởng cậu ta nha!”
“Tôi quen biết thằng nhãi này đã nhiều năm như vậy.”
“Từ nhỏ đến lớn, tuy có đôi khi thằng nhãi này không đứng đắn lắm.”
“Nhưng xưa nay cậu ta đều nói được làm được.”
“Trước giờ cậu ta chưa bao giờ lừa tôi...”
Anh chàng mũm mĩm nhún vai, len lén liếc qua bạn gái bên cạnh, bất đắc dĩ nói: “Nhưng bạn gái tôi không tin!”
“Em ấy một hai bắt tôi đòi tiền cậu ta.”
“Thằng nhãi ấy đã nói đợi thêm khoảng thời gian nữa sẽ trả, bây giờ bảo tôi làm gì được, làm sao mở miệng đây...”
“Bạn gái tôi còn giận dỗi tôi vì chuyện này nữa...”
“Hết cách rồi tôi đành phải tìm đến ngài...”
“Ngài giúp tôi nói cho cô gái nông cạn này biết đi, người anh em của tôi có trả tiền cho tôi không?”
Bạn gái anh chàng mũm mĩm nghe vậy, giận không có chỗ trút...
“Bác sĩ Từ, anh đừng nghe lời anh ấy!”
“Tôi đã tìm người điều tra rồi, cái người gọi là anh em của anh ấy làm ăn thua lỗ nát bét.”
“Còn nợ rất nhiều tiền bên ngoài.”
“Bọn đòi nợ đã gọi cho tất cả người thân và bạn bè khác của cậu ta muốn nổ máy!”
“Mà người như vậy há chẳng phải là nhây muốn quỵt tiền đấy à!”
“Anh muốn em tin cậu ta sẽ trả lại tiền, em tin anh mới là quỷ!”
Anh chàng mũm mĩm nghe xong cũng trở nên nóng nảy: “Có ai làm ăn mà không mắc nợ đâu?”
“Với lại, em đừng để ý cậu ta nợ hay không nợ những người khác.”
“Anh cùng lớn lên với cậu ta từ nhỏ, cậu ta có thể gạt anh à?”
“Cậu ta đã nói trả tiền thì nhất định sẽ trả!”
Bạn gái anh hừ lạnh: “Trên đời này đâu có thiếu người lừa gạt anh em tốt của mình.”
“Anh từng này tuổi rồi, sao còn ngây thơ quá vậy!”
Câu nói kia khiến mặt mày anh chàng mũm mĩm đỏ bừng.
Cả buổi sau, anh mới nhẫn nhịn nói một câu: “Nhưng mà thằng nhãi này đã hứa với anh mà.”
“Nếu còn không trả thì cậu ta sẽ làm con trai anh luôn!”
Bạn gái anh cười nhạo, khoanh tay không thèm để ý đến anh nữa.
Anh chàng mũm mĩm trông mong nhìn về phía Từ Huyền: “Bác sĩ Từ, anh chứng minh giúp người anh em của tôi với.”
“Nói cho cô gái không coi ai ra gì này biết.”
“Rốt cuộc người anh em của tôi có phải kẻ không giữ lời hay không!”
Bạn gái anh cất tiếng cười giễu: “Bác sĩ Từ, phiền anh giúp tôi đánh vỡ ảo tưởng của bạn trai tôi.”
“Nói cho anh chàng ngây thơ này biết.”
“Xã hội này đến tột cùng là tàn khốc cỡ nào!”
“Cái gọi là tình nghĩa anh em, đứng trước lợi ích, cuối cùng sẽ không chịu nổi một đòn cỡ nào với!”
Sắc mặt Từ Huyền không khỏi trở nên kỳ quái.
Từ Huyền nhìn anh chàng mũm mĩm, nói chắc nịch: “Người anh em này của anh sẽ trả lại cho anh.”
“Hơn nữa, không lâu sau anh ta sẽ trả anh.”
“Bây giờ anh ta đang du lịch bên ngoài.”
“Chờ anh ta du lịch về sẽ nói cho anh biết.”
Anh chàng mũm mĩm nghe hắn nói thế, mặt mũi lập tức tràn đầy sức sống, đắc ý liếc nhìn bạn gái bên cạnh.
“Thế nào, anh đã nói anh em của anh không phải loại người đó mà?”
“Con gái các em vĩnh viễn không thể hiểu được tình nghĩa giữa anh em bọn anh đâu~”
Bạn gái anh chàng mũm mĩm hừ lạnh, không nói gì.
Anh chàng mũm mĩm tò mò hỏi Từ Huyền: “Bác sĩ Từ, anh em tôi lấy đâu ra tiền trả cho tôi thế?”
Từ Huyền lắc đầu: “Anh ta không có tiền.”
Anh chàng mũm mĩm giật mình: “Không phải chứ, không có tiền là sao?”
“Bác sĩ Từ, chẳng phải mới nãy anh nói cậu ta sẽ trả lại cho tôi à...”
Từ Huyền gật đầu: “Đúng, anh ta đúng là sẽ trả cho anh.”
“Nhưng chuyện này không mâu thuẫn với việc anh ta không có tiền...”
“Đừng nói hai mươi vạn.”
“Hiện tại, người anh em kia của anh làm ăn thất bại.”
“Trên người còn không móc ra nổi hai ngàn tệ.”
Anh chàng mũm mĩm và bạn gái anh nghe Từ Huyền nói năng mâu thuẫn như vậy đều lộ vẻ mờ mịt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận