Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 563 - Nụ cười trên mặt Tống Sở Sở bỗng chốc cứng đờ (2)

Cô bé cười gượng vài tiếng, chớp mắt đã chuyển chủ đề: “Anh trai, anh định dẫn em đi đâu thế?”
Từ Huyền cười nhạt: “Ta vừa nói đấy thôi.”
“Sau này ngươi đi theo làm việc cho ta đi.”
“Miễn cho ngươi chạy loạn khắp nơi, gây chuyện thị phi.”
Cô bé hết sức tuyệt vọng.
Một mình cô bé bị giam trong quỷ thành mấy ngàn năm, chẳng thể thoát ra ngoài. Mỗi ngày không phải ngủ say thì chính là vô cùng nhàm chán.
Cuối cùng bây giờ có thể đi tới thế gian. Mới đầu còn cho rằng bản thân được tự do rồi.
Nào ngờ lại bị tu sĩ lòng dạ hiểm độc này bắt đi... Cô bé cũng đáng thương quá thể mà...
Chẳng mấy chốc, Từ Huyền đã dẫn theo Chu Yếm và cô bé trở về phòng tư vấn. Tống Sở Sở đang phụ đạo cho Tử Nam.
Vừa ngẩng đầu lên đã thấy Từ Huyền đi tới, sắc mặt cô không khỏi trở nên kỳ quái.
Sao ông chủ vừa rời đi không bao lâu đã đưa một em loli về rồi vậy. Hơn nữa bé loli này ăn mặc hơi bị là lạ à nha...
“Ông chủ, đây là...”
Từ Huyền mỉm cười nói: “Đứa nhỏ này đã không còn người nhà cũng không có nơi nào để đi.”
“Tôi định giữ cô bé lại đây, sau này có thể làm chút việc giúp một tay.”
Tống Sở Sở bất ngờ, nội tâm cô lập tức vui mừng.
Cuối cùng thì mai mốt cô không còn ở địa vị thấp nhất trong phòng tư vấn nữa.
Cô ngồi xổm xuống: “Em gái à, em tên gì?”
“Em tên...”
Cô bé đang chuẩn bị mở miệng đã bị Từ Huyền ngăn lại.
“Tên ban đầu của ngươi có chút phách lối, quá không chính thống, không thích hợp dùng ở thời đại này.”
“Sau này ngươi gọi là Tiểu Si đi.”
Bé gái gật đầu bất đắc dĩ, cô bé còn có thể nói gì được đây.
Từ Huyền nhìn Tiểu Si, mỉm cười nói: “Bây giờ ta hỏi ngươi một vấn đề.”
“Ngươi có đồng ý bái ta làm thầy không?”
Tiểu Si đầy vẻ bất lực: “Ta có thể nói không được hả?”
Từ Huyền mỉm cười: “Không tệ, sau này con chính là tam đệ tử của ta.”
Hắn chỉ vào Tử Nam rồi nói: “Người kia là sư tỷ của con.”
Tống Sở Sở vốn đang mỉm cười ngắm nhìn.
Nhưng nụ cười trên mặt cô bỗng chốc trở nên cứng đờ.
Chờ chút. Nói vậy chẳng phải là
Cô bé này biến thành sư thúc của cô rồi ư?
Tiểu Si cũng có vẻ mặt ngưng trọng nhìn Tử Nam.
Ngoan ngoãn kêu một tiếng.
"Sư tỷ."
Nhưng trong lòng lại có tí đau khổ.
Cô vốn cho rằng bản thân đường đường là một Quỷ Đế. Không nói thực lực tung hoành thiên hạ, vô địch đương đại.
Ít nhất thì tùy tiện tìm một nơi nhỏ bé làm vua một xứ có lẽ là không có vấn đề. Không ngờ vừa mới xuất thế đã bị một con khỉ suýt chút nữa thì ức hiếp…
Sư phụ mà cô bái, vừa nhìn thì biết rõ ràng thực lực sẽ không yếu. Hiện tại sư tỷ này của cô cũng không thể khinh thường được.
Nếu như cô không nhìn lầm thì tương tự với Cương Thi Vương có cấp bậc Bất Hóa Cốt!
Lẽ nào mấy nghìn năm ở quỷ thành đã phát triển đến mức cường giả đi khắp nơi, cảnh giới Quỷ Đế như cô đã nhiều như chó à…
Linh khí của ngoại giới dường như cũng không giống như tràn đầy...
Thế giới này quá nguy hiểm rồi.
Sớm biết thì sẽ không liều mạng xuất thế, tiếp tục ở bên trong quỷ thành... Nhưng không lâu sau.
Tiểu Si hoàn toàn vứt suy nghĩ trước đó lui sau đầu!
"Đây đây... đây là thứ gì vậy?"
"Những người này, sao đều bị nhốt ở trong cái hộp này?"
Tiểu Si nhìn điện thoại trên tay Tống Sở Sở, có vẻ mặt khiếp sợ.
"Chậc, sư thúc. Đây là di động..."
"Để con dạy cho người trò này chơi như thế nào..."
"Ấn nút điều khiển này."
Một tiếng đồng hồ sau.
“A a a a a!”
"Cũng dám cướp đại long của ta, ta muốn giết chết hắn!"
Tiểu Si cầm điện thoại, vừa liều mạng ấn lấy, vừa cắn răng, biểu cảm vô cùng dữ tợn. Biểu cảm này khiến trong lòng Tống Sở Sở đều run sợ.
Răng rắc! Lúc này, màn hình trên điện thoại đột nhiên nứt ra!
Vẻ mặt Tiểu Si mê mang ngẩng đầu lên.
"Sao không thể tiếp tục chơi nữa?"
Tống Sở Sở: "..."
Ngày thứ hai.
Tiểu Si ngượng ngùng tiến đến bên cạnh Từ Huyền: "Sư phụ."
Từ Huyền cười như không cười nhìn cô: "Hả?"
Tiểu Si giả vờ ngây thơ như cún: "Sư phụ, con có thể có yêu cầu nhỏ không?"
Từ Huyền cười như không cười nhìn cô: "Nói đi."
Tiểu Si cúi đầu, ngượng ngùng nói: "Con muốn có một thứ tên là điện thoại… giống Sở Sở sư điệt."
Từ Huyền ung dung nói: "Được thì cũng được."
Không đợi Tiểu Si kích động, hắn lại tiếp tục nói: "Nhưng có yêu cầu."
Từ Huyền mỉm cười nói: "Chỉ cần con cần cù làm việc ở nơi này thì tất nhiên sẽ có khen thưởng."
"Tối hôm nay, hãy chuẩn bị khởi công."
Đôi mắt của Tiểu Si sáng lên: "Không thành vấn đề!"
Sau khi Từ Huyền đuổi cô đi thì mở điện thoại lên. Trên điện thoại thỉnh thoảng có người tag hắn.
Mấy chục vạn người dân của thành Phong Đô đã bắt đầu di chuyển trở về từ nơi gần đó. Sau khi phát hiện mọi chuyện đều bình thường, không có chuyện gì xảy ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận