Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 1007 - Cả nhà tôi đều là ăn xong ném hạt xuống đất, tự mọc tự lớn.

Rất nhiều khán giả xem live trong phòng xem xong một đoạn kết nối này, tâm trạng đều có chút phức tạp. Phong cách của bình luận đều trở nên có chút ưu thương.
“Ầy, nếu như hồi tôi còn bé cũng có một người giống như bác sĩ Từ, dạy cha mẹ tôi cách làm cha mẹ thì tốt quá...”
“Nói thật, lúc đó tôi cũng làm ầm ĩ với trong nhà một trận, khi ấy trong lòng chỉ có một suy nghĩ thôi, muốn chạy lên mái nhà và nhảy xuống...”
“Lầu trên, vậy sau đó anh có nhảy xuống không?”
“Cùng hỏi, sau đó có nhảy không?”
“Quản lý phòng đá hai người trên ra đi, miễn cho kéo thấp chỉ số thông minh bình quân của các khán giả xem live trong phòng... [che mặt.jpg]”
Lúc này có một bình luận xuất hiện: “Bác sĩ Từ, kết cục của tên gia sư cầm thú kia sẽ như thế nào? Có đi vào không?”
Từ Huyền nhìn thấy bình luận ấy thì gật đầu nói: “Không hề nghi ngờ, nhất định sẽ đi vào.”
“Tuy tên gia sư kia rất nhạy bén, cho tới bây giờ không có để lại chứng cứ nào.”
“Có điều thủ đoạn của vị bệnh hữu [Hoa Hồng âm Vang] vừa rồi cũng không phải người bình thường có thể so sánh được.”
“Rất dễ dàng tống được tên kia vào tù.”
“Hơn nữa ông ta còn lợi dụng chức vụ của mình để nhiều lần gây án. Thuộc về tình huống vô cùng ác liệt, sẽ xử lý nặng thêm.”
“Nửa đời sau, cơ bản là đừng hòng muốn ra ngoài...”
Từ Huyền nói xong, trên màn hình đột nhiên có thêm rất nhiều bình luận. Không ít khán giả xem live bắt đầu trêu chọc.
“Cho nên, bác sĩ Từ đây là lại đạt được một lần thành tựu ngẫu nhiên kết nối tống một người đi vào giẫm máy may hả?
[đầu chó.jpg]”
“Chết cười, anh không nói tôi còn không nhớ ra đâu đấy [che mặt.jpg].”
“Khiếp sợ! Giáo viên già năm mươi tuổi, lại bị streamer lớn ngàn vạn fan bạo lực mạng!”
“Xuất viện!”
Từ Huyền gõ nhẹ lên bàn một cái: “An tĩnh một chút.”
“Hiện tại kết nối với vị bệnh hữu kế tiếp.”
“Có ID là [Đào Đất Kiếm Ăn Tổ Truyền].”
Sau khi kết nối thành công.
Một thanh niên hơn hai mươi tuổi xuất hiện trong màn hình.
Bối cảnh của người này là ở trong một căn phòng được trang hoàng theo phong cách hiện đại rõ rệt.
Trang phục của anh ta cũng hết sức mô đen. Rất nhiều khán giả xem live đều nhìn ra, một ít đồ trang sức tầm thường trên người anh ta đều là hàng hiệu!
Rõ ràng lại là một tiểu phú nhị đại...
Thanh niên kia cợt nhả chào hỏi Từ Huyền: “Hi, bác sĩ Từ.”
Từ Huyền gật đầu đáp lại: “Xin chào bệnh hữu.”
Lúc này, rất nhiều khán giả xem live trong phòng đều cạn lời càm ràm.
“Bệnh hữu ơi ID này của cậu hình như có chút có tiếng mà không có miếng thì phải... [tức cười.jpg]”
“Đúng thế, vừa nãy tôi còn tưởng anh là nhi đồng đóng quân ở nông thôn cơ đấy... [cười khóc.jpg]”
“Chuẩn chuẩn, phú nhị đại trong thành đi giả mạo con nông dân làm gì [moi mũi.jpg]”
[Đào Đất Kiếm Ăn Tổ Truyền] cười hà hà: “Mọi người không có nhầm lẫn gì đâu.”
“Người nhà tôi quả thật đều là nông dân cả.”
“Căn phòng mà tôi đang ở hiện giờ cũng đang ở nông thôn.”
“Không tin, mọi người xem đi.”
[Đào Đất Kiếm Ăn Tổ Truyền] nói rồi đứng dậy, đi đến bên cạnh cửa sổ. Anh nhắm camera điện thoại di động ngay phía bên ngoài cửa sổ.
Lúc này vô số khán giả xem live trong phòng mới nhìn thấy cảnh tượng bên ngoài cửa sổ, thình lình chính là một mảnh đồng ruộng!
[Đào Đất Kiếm Ăn Tổ Truyền] cười đắc ý: “Thế nào, tôi không có lừa mọi người đúng không.”
“Mấy đời nhà tôi đúng là dựa vào đất đai để ăn cơm.”
“Chỉ có điều, đến thế hệ của cha tôi thì khá là có tư duy kinh doanh.”
“Năm đó lá gan khá lớn, thuê hẳn một mảnh đất ở thời đại kia, cho nên hơi có tiền chút chút thế thôi...”
Nói rồi anh ta còn bấm ngón trỏ và ngón tay cái với nhau, làm ra dấu tay “một chút chút”...
Vô số khán giả xem live nghe thế, đều có chút ngưỡng mộ.
Trong tất cả các ngành nghề, làm nông dân làm ruộng là không dễ kiếm tiền nhất. Nếu như không biết tiết kiệm một chút, đến cả nuôi sống bản thân mình cũng khó khăn.
Cha của bệnh hữu này thậm chí ngay cả trồng trọt mà cũng làm giàu được. Việc này không phải trâu bò bình thường thôi đâu...
“Được rồi, mọi người im lặng một chút.”
[Đào Đất Kiếm Ăn Tổ Truyền] trở lại trước bàn sách trong căn phòng của mình, học dáng vẻ của Từ Huyền gõ nhẹ hai cái lên trên mặt bàn. Anh khẽ ho khan, làm bộ nói: “Bây giờ chúng ta tiếp tục quy trình kết nối đi.”
“Vị bệnh hữu này... Không đúng, vị bác sĩ này.”
“Anh tiếp tục hỏi tôi vấn đề đi...”
Rất nhiều khán giả xem live đều bị một phen thao tác này của [Đào Đất Kiếm Ăn Tổ Truyền] chọc cười.
“Gan lớn phết! Cũng dám đoạt lời kịch của bác sĩ Từ à!”
“Kiêu ngạo như vậy, không sợ ngay sau đó bác sĩ Từ tống cả nhà anh vào đạp máy may hả [đầu chó.jpg].”
[Đào Đất Kiếm Ăn Tổ Truyền] cười khà khà, vội vàng chắp hai tay trước ngực:
“Giỡn thôi mà giỡn thôi mà.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận