Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 440 - Tôi mà không khiêm tốn, e rằng giờ mất thận luôn rồi (1)

“Cô gửi cho cha mẹ mình hồng bao 66 tệ 66 và công bố nhiêu đó chính là sính lễ.”
“Cô cảm thấy mình đáng giá bao nhiêu trong mắt người nhà thì đưa bấy nhiêu.”
“Không chịu cũng phải chịu.”
Vô số khán giả xem live trong phòng live đều hài lòng thỏa dạ.
“66 tệ 6 hào 6 xu luôn? Đừng nói với tôi có ý may mắn tốt lành đấy nhá.”
“Chiêu này bao mỉa mai luôn ~”
“Nghe được kết cục này, cuối cùng tôi cũng nghĩ thông rồi.”
“Tôi chỉ thích xem loại chuyện suôn sẻ thuận lợi vậy thôi!”
“Chỉ có mình tôi tò mò cha mẹ cô có nhận hay không thôi à?”
Từ Huyền mỉm cười gật đầu: “Nhận.”
“Mấy chục tệ còn hơn không có.”
Câu này lại lần nữa khiến cho đông đảo khán giả xem live sa mạc khô cạn lời. Cha mẹ nhà bệnh hữu này cũng tuyệt...
Từ Huyền nói: “Được rồi, bây giờ tiếp tục kết nối vị bệnh hữu kế tiếp.”
“ID là [Trung Thực Là Vàng]”
Sau khi kết nối thành công, một ông chú trung niên hơn bốn mươi tuổi, ăn mặc lôi thôi, mặt mày tang thương xuất hiện trong màn hình. Điều kỳ quái chính là màn hình của anh ta lại liên tục lắc lư.
Như thể tay cầm có chút bất ổn.
[Trung Thực Là Vàng] kết nối thành công rồi cứ thế nhíu mày nhìn màn hình, không hề nói chuyện.
Ánh mắt nhìn chằm chằm trên dưới trái phải hồi lâu, trong đó còn ẩn chứa tia chần chờ.
Nhóm khán giả xem live hết sức buồn bực, không biết ông chú này muốn làm gì.
Một lúc sau, cuối cùng [Trung Thực Là Vàng] lên tiếng.
Anh ta nói với giọng điệu ngờ vực: “Cậu thật sự là bác sĩ Từ hả?”
Nhóm khán giả xem live: ???
Cả đám bị một câu này của ông chú làm cho đứng máy.
Từ Huyền mỉm cười: “Nếu anh hỏi về Từ Huyền thì đúng là tôi không sai.”
Khán giả xem live khác trong phòng live cũng là không nhịn được cà khịa.
“Cái đệch, ông anh, anh chịu khó nhìn số lượng người xem livestream trên màn hình tí đi, này còn có thể là giả nữa hả?”
“Hiểu rồi, vị bệnh hữu này, anh... có chứng vọng tưởng bị hại à [Bác sĩ Từ mỉm cười.gif]”
“Vãi đạn! Lầu trên làm meme ở đâu đấy? Thế mà còn mẹ nó là ảnh động!”
“Cái vị quăng meme lên kia chọc tôi cười chớt mất thôi. Vẻ mặt này, giọng điệu này y chang luôn á~”
“Gan to bằng trời, ngay cả meme của bác sĩ Từ mà cũng dám làm, người trúng thưởng kết nối tiếp theo chính là anh đó [Buồn cười.jpg].”
“Đâm xuồng bể rồi hỡi các bệnh hữu!”
[Trung Thực Là Vàng] thở dài, bất đắc dĩ nói: “Tôi không mắc chứng vọng tưởng bị hại.”
“Tôi nghe được người bạn nói có vị bác sĩ Từ rất lợi hại.”
“Thế là cố tình tìm đến Ma âm.”
“Mấy ngày trước, tôi mới tiến vào một phòng live tư vấn tâm lý.”
“Gã nói gã chính là bác sĩ Từ.”
“Gã bảo tôi chỉ cần khen thưởng hai ngàn tệ là có thể xem giúp tôi.”
“Kết quả đợi đến lúc tôi nhận ra điểm không hợp lý rồi chất vấn gã.”
“Gã... mẹ nó gã thế mà nói với tôi, gã họ Từ, gọi bác sĩ Từ thì có gì không đúng?”
Vô số khán giả xem live trong phòng live đều giật mình.
Khó trách bệnh hữu này thận trọng như vậy.
Hóa ra là bị lừa một lần rồi.
Có khán giả xem live tò mò phát màn đạn: “Ông anh, sao anh nhận ra có điểm không thích hợp vậy?”
[Trung Thực Là Vàng] bất đắc dĩ nói: “Trước khi khen thưởng, gã nói có thể xem vấn đề tâm lý giúp tôi.”
“Kết quả, gã... gã thật sự chỉ xem mỗi vấn đề tâm lý giúp tôi thôi...”
Anh ta vừa nói dứt câu, bầu không khí trong phòng live lập tức bùng nổ. Cả đám khán giả xem live ào ào trêu chọc.
“Đến rồi, đến rồi kìa nhóm bệnh hữu, scandal thường ngày của bác sĩ Từ~”
“Nói đạo lý đi, người ta nói thế cũng là nói thật chứ bộ, sao anh có thể tính là bị lừa được? [Buồn cười.jpg.]”
“Này này... Trong lúc nhất thời tôi cũng không biết đây có được tính là lừa đảo không [Cười khóc.jpg].”
...
[Trung Thực Là Vàng] bị trêu chọc đến có chút bó tay.
Từ Huyền mỉm cười: “Được rồi, bệnh hữu, bây giờ anh có thể nói vấn đề của anh một chút.”
[Trung Thực Là Vàng] do dự chốc lát, “Đợi đã, bác sĩ Từ.”
“Tôi nghe nói cậu có thể vừa thấy mặt đã có thể nhìn ra những trải nghiệm cả đời của người khác.”
“Tôi muốn trải nghiệm tí được không...”
“Bác sĩ Từ, không phải tôi không tin cậu, tôi chỉ đơn thuần muốn trải nghiệm chút thôi.”
Vô số khán giả xem live đều cười nứt ra làm đôi.
“Đây là vẫn chưa tin lắm đúng không?”
“Đã xác nhận anh mắc chứng vọng tưởng bị hại~”
“Được rồi được rồi, anh chớ có giải thích, mọi người đều tin anh đó được chưa [Buồn cười.jpg].”
Từ Huyền mỉm cười gật đầu: “Không thành vấn đề.”
Hắn nói: “Gia cảnh vị bệnh hữu này nghèo khó từ nhỏ.”
“Trong nhà ngoài anh ta còn một người anh và một người chị.”
“Lúc anh ta còn đi học cũng khá thông minh. Có điều, bởi vì quá nghịch ngợm nên thành tích giảm sút, sau khi tốt nghiệp trung học bèn bỏ học, bắt đầu ra ngoài làm ăn.”
“Chẳng qua, may mà bệnh hữu coi như có chút thiên phú.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận