Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 373 - Không phải là cô gái đáng yêu như trong tưởng tượng của cậu ta (2)

"Nhưng không chịu nổi ba người họ ai cũng bỏ vào, số lượng của thuốc thoáng cái trở nên gấp ba!"
"Loại thuốc này vốn nghiêm trọng đến việc làm cân bằng nội tiết gây hại cho sức khỏe."
"Cậu lại uống gấp bội nên ảnh hưởng rất lớn!"
"Nếu không, cậu sẽ không có thay đổi rõ ràng trong thời gian ngắn như vậy."
"Tôi đề nghị nếu như cậu có tiền thì có thể mua một loại thuốc hồi phục sức khỏe ở chỗ tôi."
"Loại rẻ nhất một vạn tệ là được."
"Nếu cậu không có tiền thì có thể đòi cha mẹ cậu."
[Bạn Học Salad] nghe thấy mấy chữ đòi cha mẹ, thoáng cái thì luống cuống.
Cậu cười gượng mấy tiếng: "Bỏ đi bỏ đi, tôi vẫn là đợi làm vlogger kiếm được tiền. Tự dùng tiền mua."
Từ Huyền nhắc nhở: "Vậy tùy cậu, nhưng tôi nhắc nhở cậu đôi chút."
"Khoảng thời gian này cậu uống quá nhiều thuốc kích thích, nội tiết trong cơ thể bị ảnh hưởng."
"Trước khi khôi phục khỏe mạnh, chỉ sợ có những việc không thể làm được."
Khóe miệng của [Bạn Học Salad] co giật.
Cậu hít sâu, nói với ngôn từ chính nghĩa: "Không sao không sao, điều đó không quan trọng."
"Tôi đã lớn như vậy rồi, lại đòi tiền cha mẹ, sao không ngại cho được."
"Cứ như vậy đi, cảm ơn bác sĩ Từ, đợi tôi làm vlogger, kiếm được tiền, sẽ đến tìm anh mua thuốc."
Nói xong, cậu chào Từ Huyền rồi ngắt kết nối.
Đông đảo khán giả xem live trong phòng live cũng vui vẻ không thôi.
"Cười chết tôi rồi, tôi còn tưởng người này thật sự không sợ hãi đấy. Không ngờ vẫn sợ bị cha mẹ biết được! Ha ha."
"Anh nghĩ đi, dù sao thì phương diện đó không được, chỉ có thể gượng gạo ở trước mặt bạn gái, nếu như cha mẹ biết được, chỉ sợ sẽ luống cuống trước mặt toàn bộ người nhà!"
"Cho dù trên mạng có một trăm vạn người xem tôi mặc đồ nữ đều không sợ, nhưng lỡ như bị cha mẹ nhìn thấy thì sẽ rất xấu hổ."
"Đù, lầu trên nói có đạo lý quá đi!"
Lúc này, có khán giả xem live phát màn đạn.
"Bác sĩ Từ, sao bệnh hữu vừa nãy bị ba người đó cho uống thuốc đến bây giờ mà không phát hiện ra vậy?"
Từ Huyền mỉm cười: "Điều này thì phải trách bản thân bệnh hữu này mà thôi."
"Mỗi lần cậu ta mặc đồ nữ quay video, đều ngại phiền phức không muốn đến căn tin mua cơm."
"Hoặc là lúc muốn uống nước ngọt, cũng lười xuống phía dưới."
"Vì vậy mỗi lần đều làm nũng, để mấy bạn chung phòng của cậu ta mua giúp..."
"Mấy người này, mỗi lần mang cơm cho cậu ta đều nghiền nhỏ bỏ vào bên trong."
"Hoặc là nhân lúc cậu ta không chú ý, lén bỏ vào trong ly nước của cậu ta."
Rất nhiều khán giả xem live nghe thấy đáp án này, đều là vui vẻ.
"Cười chết tôi rồi, cậu cho rằng bạn chung phòng mang đồ ăn mang nước cho cậu, không đỡ nổi khi cậu làm nũng, thật ra là vì bỏ thuốc cậu!"
"Run lẩy bẩy, mỗi lần đều để bạn chung phòng giúp đỡ, cảm ơn bạn chung phòng không bỏ thuốc!"
"Tất cả những món quà mà vận mệnh ban tặng, sớm đã có cái giá âm thầm bên trong [Buồn cười. jpg]."
"Cười chết tôi rồi, lầu trên hiểu danh ngôn đó!"
Từ Huyền dùng ngón tay gõ bàn nói: "Được rồi, hiện tại kết nối với khán giả xem live tiếp theo."
Từ Huyền nói: “Bệnh hữu tiếp theo có ID là [Thích Liều Mới Lời Nhiều].”
Sau khi kết nối thành công, màn hình trong phòng live trở nên mờ tối.
Bối cảnh là một căn phòng đổ nát và lờ mờ, thậm chí còn không có cửa sổ.
Một thanh niên trẻ tuổi mặc áo ba lỗ nhàu nát, trông thật thà chất phác xuất hiện trước màn hình. Trên tay anh ta còn cầm bát mì ăn liền, ăn rất ngon miệng.
Đông đảo khán giả xem live trong phòng live đều đã nhìn ra.
Nơi này hẳn là tầng hầm nào đó, xác suất cao là đi thuê. Có vẻ điều kiện kinh tế của vị khán giả xem live này không ổn lắm.
Lại nghĩ tới ID của cậu chàng, rất nhiều người lập tức có chút tiếc hận cho vị bệnh hữu kết nối này. Chàng trai trẻ có tinh thần phấn đấu đến thế mà đời sống lại thảm như vậy...
Quan trọng nhất là còn bị bác sĩ Từ rút trúng rồi kết nối.
Việc này làm người ta lo lắng liệu có khiến cuộc sống vốn chẳng giàu có gì mấy của anh ta biến thành đã nghèo còn mắc cái eo hay không...
Anh thanh niên này vừa ăn mì tôm, vừa cười chào hỏi Từ Huyền: “Bác sĩ Từ, cuối cùng cũng đến tôi rồi.”
Từ Huyền mỉm cười: “Vị bệnh hữu này gặp vấn đề gì?”
[Thích Liều Mới Lời Nhiều] gãi đầu: “Ha ha, nói ra có hơi ngại một chút.”
“Cũng không biết hỏi vấn đề này có thích hợp hay không.”
Từ Huyền gật đầu: “Anh cứ nói đi, không sao hết.”
[Thích Liều Mới Lời Nhiều] thở dài: “Là thế này.”
“Từ sau khi tôi tốt nghiệp thì bắt đầu lập nghiệp.”
“Đến nay đã bốn năm, lập nghiệp tổng cộng ba lần.”
“Đáng tiếc lần nào cũng thất bại......”
“Thật ra điều kiện gia đình tôi cũng không tệ lắm. Cha mẹ tôi đều chăn nuôi heo, tuy những năm qua rất cực khổ, nhưng đã sớm mua cho tôi một căn nhà.”
“Tôi cảm thấy rất có lỗi với họ, vì lập nghiệp trong mấy năm này mà tôi đã thế chấp căn nhà họ mua cho mình.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận