Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 129 - Chết rồi vẫn còn hận anh (1)

Đúng lúc này.
Từ Huyền cũng gật đầu nói: "Anh quả thật là làm không đúng."
"Khiến mẹ anh giận rồi."
[Nhân Sinh Như Mộng] vốn cho rằng Từ Huyền sẽ an ủi ông. Nhưng nghe thấy như vậy, thì không khỏi có chút ngạc nhiên.
Ông cười khổ, trong lòng càng tự trách.
"Sao tôi có thể nghĩ đến bà ấy sẽ xảy ra chuyện này."
"Sớm biết thì tôi sẽ nghe lời bà ấy, không đặt đồ ăn bên ngoài..."
"Để lúc rời đi, vẫn còn giận tôi."
Nhưng Từ Huyền lại lắc đầu: "Không không không, ý của tôi không phải là một tháng trước."
"Ý tôi là hiện tại…"
"Hiện tại mẹ của anh vẫn còn đang giận anh."
Vừa nói ra câu này, mấy khán giả xem live có tâm tư nhạy cảm lập tức hiểu ngay.
"Đù, không lẽ giống với cậu nhóc lão tổ tông báo mộng lần trước?"
"Tôi đoán có lẽ bác sĩ Từ có ý này..."
"Đù, đúng là không ngờ. Mẹ của người anh em này ghi thù quá rồi. Con trai ruột cần gì phải như vậy..."
[Nhân Sinh Như Mộng] cũng ngây ra.
Ông vốn cho rằng mình nằm mơ thấy mẹ chỉ là nút thắt trong lòng. Nhưng không ngờ thật sự là mẹ báo mộng!
Ông lắp bắp nói: "Không không... không đến mức đó chứ?"
"Mẹ tôi thực sự vì chuyện đó, mà đến bây giờ vẫn còn giận tôi sao?"
Từ Huyền ung dung nói: "Đương nhiên không phải là nguyên nhân này."
[Nhân Sinh Như Mộng] kinh ngạc nói: "Thật sao?"
Từ Huyền gật đầu: "Mẹ anh hoàn toàn không để ý đến chuyện đó."
"Thậm chí trước khi bà ấy xảy ra tai nạn, sớm đã hết giận rồi."
"Mẹ anh giận là vì chuyện khác."
[Nhân Sinh Như Mộng] ngây ra: "Không thể nào!"
"Ngoại trừ chuyện này, thì đã lâu tôi với mẹ chưa cãi nhau, sao khiến bà ấy giận được?"
Từ Huyền mỉm cười lắc đầu: "Vậy thì phải hỏi bản thân anh rồi."
"Anh hãy suy nghĩ thật kỹ, rốt cuộc sau khi bà ấy qua đời, có chỗ nào làm không đúng?"
[Nhân Sinh Như Mộng] nhíu mày suy nghĩ một lúc lâu, rồi lắc đầu cười khổ: "Bác sĩ Từ, cậu hãy trực tiếp nói cho tôi đi, tôi không đoán ra được."
Rất nhiều khán giả trong phòng live cũng cực kỳ tò mò.
Mẹ của [Nhân Sinh Như Mộng] đã chết rồi, còn giận dỗi cái gì chứ?
Chẳng lẽ ông già này không khóc ở lễ tang, khiến mẹ của ông cảm thấy đứa con trai này không hiếu thuận? Nhìn dáng vẻ biểu hiện của [Nhân Sinh Như Mộng], có lẽ không đến mức đó nhỉ?
Từ Huyền gật đầu: "Thôi được, vậy tôi sẽ trực tiếp nói cho anh."
"Bệnh hữu này, lúc anh ấy sáu tuổi, mẹ và người chồng, cũng chính là ba ruột của bệnh nhân này ly hôn."
"Hai năm sau, mẹ dẫn theo anh ấy gả cho người chồng thứ hai."
"Là như vậy đúng không?"
[Nhân Sinh Như Mộng] sợ hãi gật đầu: "Bác sĩ Từ nói không sai! Đúng là như vậy!"
"Trên mạng nói đến ba mẹ kế đều là loại ác độc."
"Nhưng ba dượng đối xử với tôi và mẹ rất tốt, quả thật là thật lòng đối đãi với chúng tôi."
"Hơn bốn mươi năm sau khi bọn họ kết hôn, đều chưa từng đánh tôi."
"Có điều tôi đối xử với ba dượng cũng không tồi."
"Tuy ông ấy không phải là ba ruột của tôi, nhưng tôi luôn xem ông ấy là ba ruột."
"Mấy năm trước… ba dượng của tôi bị bệnh nằm liệt trên giường."
"Tôi và mẹ cũng dày công chăm sóc ông ấy, cho đến khi ông ấy qua đời."
Từ Huyền nghe đến đây, lại cười như không cười nói: “Anh nói anh đối đãi ông ấy như ba ruột?”
"Vậy tại sao anh lại thả một mình tro cốt của ông ấy."
"Lại chôn cất tro cốt của mẹ anh cùng với ba ruột của anh?"
Sau khi Từ Huyền nói xong, rất nhiều khác giả trong phòng live đều vui vẻ.
"Tôi nói ngay mà, khó trách người mẹ lại không vui."
"Anh nói đối đãi ông ấy như ba ruột, nhưng sâu trong lòng vẫn xem là ba dượng."
"Nếu tôi là mẹ anh, thì tôi cũng không vui. Tình cảm với người chồng trải qua hơn bốn mươi năm đang yên đang lành, kết quả sau khi chết lại bị con trai đưa đến người chết trước đó..."
"Ba dượng này thảm quá rồi! Chỉ sợ ông ấy cũng không ngờ sau khi mình chết, trên phần mộ còn xanh..."
"Ba dượng: Đứa trẻ này bất hiếu! Sớm biết thì lúc nhỏ đã đánh thêm cho mấy trận!"
[Nhân Sinh Như Mộng] ngây ra.
Ông làm thế nào đều không ngờ.
Mẹ mình lại báo mộng cho ông, bực bội ông, là vì nguyên nhân này?
Từ Huyền tiếp tục nói: "Vốn, là ba dượng anh muốn đi báo mộng cho anh."
"Nhưng mẹ anh đã chặn ông ấy lại."
"Có lẽ là sợ mấy người gặp nhau trong giấc mơ sẽ ngượng ngùng..."
[Nhân Sinh Như Mộng] nghe đến đây, quả thật trong lòng có chút ngượng ngùng.
Bỗng nhiên ông hơi sợ, nên vội vàng nói: "Bác sĩ Từ, vậy tôi làm thế nào đây?"
"Bỗng nhiên tôi có chút lo lắng!"
“Nếu đợi qua mấy năm nữa, sau khi tôi xuống đó, làm thế nào đối mặt với mẹ và ba dượng của tôi đây…” Khán giả trong phòng live nghe thấy lời nói của ông, suýt chút nữa thì cười phun ra.
"Ha ha, cười chết tôi rồi."
"Lúc chôn xương cốt không nghĩ tới vấn đề này, bây giờ lại nghĩ đến rồi."
"Ba dượng: Đứa con trai này nuôi uổng công rồi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận