Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 226 - Con gà nhỏ, để lộ chân đen ra rồi chứ gì? (1)

Cuối cùng đoàn bác sỹ chữa bệnh vô cùng khẳng định nói cho ông ta biết, thân thể của ông ta vô cùng khỏe mạnh, không có bất cứ vấn đề gì cả.
Bấy giờ Lưu Kiện Hùng mới yên lòng.
Đồng thời trong lòng cũng có chút cảnh giác.
Mức độ coi trọng đối với Từ Huyền cũng tăng lên không ít.
Người kia, không chỉ là đơn giản là một streamer thôi đâu. Xem bộ dạng như vậy, hắn cũng đã thẩm thấu đến tầng lớp cấp cao rồi.
Nếu như đặt ở cổ đại, chính là loại cao nhân “vãng lai vô bạch đinh*” kia. Thậm chí là... quốc sư!
* không phải hạng tầm thường.
Đừng tưởng rằng xã hội hiện đại, khoa học kỹ thuật phát triển, sẽ không có người tin tưởng cái này!
Cũng đừng tưởng rằng, có thể đứng ở tầng cao nhất đấy đều là người thông minh, sẽ không bị lừa gạt. Thật ra thì có khối người luôn!
Lưu Kiện Hùng đã gặp qua không ít. Chính ông ta không tin cái này. Nhưng không chịu nổi người khác tin tưởng nó!
Đã từng còn có một vị đại sư biết “tay không biến rắn”, cũng vô cùng có địa vị giữa những nhân sĩ tầng lớp cấp cao. Vì để kết giao với vị đại sư ấy, bản thân ông ta cũng còn đi bái phỏng qua.
Mà Từ Huyền, hiển nhiên là có xu thế trở thành “cao nhân” thế kia!
Lúc này, trong màn hình điện thoại di động vừa lúc phát đến câu nói mà tiểu thanh niên kia nói.
“Bác sĩ Từ, rốt cuộc anh có được không thế?”
Lưu Kiện Hùng khẽ gật đầu, trên mặt hiện ra vẻ tươi cười.
Đúng, chính là như vậy.
Nếu như đã kết thành hận thù rồi, lại không thể bàn bạc cùng chung ý kiến được, như vậy nhất định phải triệt để bôi xấu danh tiếng của đối phương! Đúng lúc này.
Nữ thư ký bên cạnh thấy chén nước của ông ta hết nước, bèn tự giác cầm bình trà qua giúp ông ta rót một chén.
Ngay khi ấy!
Tay cầm của bình trà trên tay thư ký đó đột nhiên tách ra!
Cô nhất thời không có đỡ kịp, ấm nước chứa nước sôi nóng hổi vừa lúc đổ về phía Lưu Kiện Hùng. Nước sôi nóng bỏng trong cả bình trực tiếp đổ ập lên người ông ta!
Nơi không có quần áo bao trùm như cổ tay lập tức nóng đỏ lên!
Những nước sôi khác rớt lên trên quần áo, cũng làm cho quần áo dính vào làn da, không ngừng tỏa nhiệt, biến đỏ...
“Aaaa!”
Lưu Kiện Hùng kêu lên đầy đau đớn!
Thư ký bên cạnh bị hù dọa đến sắc mặt tái nhợt: “Xin lỗi! Xin lỗi! Tổng giám đốc Lưu, tôi không cố ý làm vậy!”
Lưu Kiện Hùng giận dữ cực kỳ: “Còn đứng ngây ra đó làm gì! Mau đi gọi bác sĩ qua đây! Cút!”
“Còn có, lập tức khiến quản lý bộ phận mua sắm cút đi!”
“Dạ dạ!”
Nữ thư ký bị hù dọa tranh thủ vừa ra chạy, vừa gọi điện thoại kêu bác sĩ. Lưu Kiện Hùng văng tục một câu.
Sau đó ông ta vừa chờ bác sĩ tới xử lý phần bị phỏng vừa tiếp tục xem trực tiếp. Trong lòng ông ta cũng không suy nghĩ nhiều.
Chỉ cho rằng vận khí của mình kém. Lúc này, trên màn hình điện thoại di động.
Các bệnh hữu trong phòng live đều có chút ngớ ra. Lúc này.
Phòng live vẫn luôn rất hài hòa đột nhiên toát ra rất nhiều lời nói khác thường.
“Không thể nào, không thể nào. Trước đó có nghe người ta nói bác sĩ Từ này lợi hại lắm lợi hại vừa nên mới đến xem, kết quả là thế này à?”
“Mọi người có nghĩ đến việc có khi trước đây hắn vẫn luôn giả bộ hay không? Hiện tại giả vờ không được, bị lộ tẩy?”
“Dù sao thì vẫn còn trẻ tuổi lắm, ngươi xem có bản lĩnh thật sự cả đấy, có ai mà không phải năm mươi sáu mươi tuổi, từng trải suốt cả cuộc đời rồi mới có thể nhìn thấu được lòng người.”
Rất nhiều fan của Từ Huyền thấy những lời bình luận ấy, trong lòng đều khó chịu, bắt đầu phản bác.
“Nói sai một lần thì làm sao? Ai chẳng có lúc không sai chứ?”
“Mọi người đừng làm ầm ĩ với bọn họ, không phát hiện ra những tài khoản lên tiếng đó phần lớn đều là một chuỗi chữ số không thôi à? Mặc kệ bọn họ đi! Có gì mà phải cái nhau vơi bọn chúng, cái loại lấy tiền ăn cơm kia chứ!”
“Khó trách tôi cứ cảm thấy kỳ quái, mấy người lên tiếng ngày hôm nay lại có nhiều tài khoản toàn chữ số như vậy, ấn vào coi thì tất cả đều là người mới!”
“Đừng nóng vội, tiếp tục xem trước đã, tôi cảm thấy người này có điểm gì là lạ.”
“Ủng hộ bác sĩ Từ!”
Trong màn hình.
Sau khi [Gió Thu Lá Rụng] chất vấn Từ Huyền rồi nhìn thấy bình luận trên màn hình thì cũng cười đắc ý. Xem ra, nhiệm vụ mà công ty thuỷ quân đưa cho anh ta ngày hôm nay cũng chẳng khó nhằn gì cả.
Dễ dàng đơn giản, mấy nghìn tệ tới tay!
Đợi lấy được tiền rồi, anh ta phải đi quán bar tìm mấy cô em tiêu sái một chút mới được. Anh ta nhếch miệng cười nói.
“Ầy, không có việc gì không có việc gì, nói sai thì nói sai đi, ai mà không có thời điểm sai lầm chứ, có đúng không?”
“Bác sĩ Từ, anh nói tiếp đi? Tôi đang nghe đây.”
Từ Huyền cười như không cười nhìn anh ta, tiếp tục nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận