Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 455 - Cái gì mà lợn béo chính tông (1)

[Trung Thực Là Vàng] nhìn thấy màn đạn sau cùng kia cũng rất xấu hổ, không nói nên lời.
Lúc đó đầu óc ông ta nóng lên nên mới đồng ý.
Suy cho cùng, có thể tiết kiệm thời gian mấy năm khá hấp dẫn người ta.
Ai có thể nghĩ tới đều là fans của bác sĩ Từ mà lại không nói đạo đức như thế!
Từ Huyền cũng thấy buồn cười.
“Quả thực có ảnh hưởng nhất định.”
“Có điều, anh đừng quá lo lắng.”
“Dù gì thì anh cũng có chút đặc biệt trong lòng vị kia.”
“Chủ yếu là biểu hiện và hành vi của anh làm cho vị kia có cảm giác “vả mặt thành công”.”
“Còn phương diện khác, ông ấy không hề để ý tới.”
“Cùng lắm thì lòng dạ cứng rắn hơn một chút, để anh cúng bái nhiều thêm một năm mới chịu tha thứ cho anh.”
[Trung Thực Là Vàng] đau đầu nhức óc.
Hay thật!
Làm cả buổi, chẳng những ông ta bị lừa gạt tàn nhẫn, còn phải lãng phí thêm một năm. Nhưng mà chuyện này không trách người khác được...
Ai bảo chính ông ta ngu ngốc...
[Trung Thực Là Vàng] bất đắc dĩ nói: “Cảm ơn bác sĩ Từ.”
“Vậy tôi trở về ngoan ngoãn sám hối với lão nhân gia.”
Nói rồi ông ta cắn răng thưởng một tên lửa siêu cấp cho Từ Huyền.
Khoản chi tiêu này khiến cho số tiền tiết kiệm vốn đã ít ỏi của ông ta càng thêm túng thiếu...
Lúc này, vô số màn đạn đột nhiên xuất hiện trên màn hình.
“Bệnh hữu, nếu không anh nói cho tôi biết quê quán của anh ở đâu đi, tôi chuyển anh 50 nè [Đầu chó.jpg]”
“Tôi sẵn sàng chuyển 50 luôn, trước tiên cầu xin thổ địa lão nhân gia phù hộ tôi.”
[Trung Thực Là Vàng] nhìn thấy màn đạn của những người này bèn cười nhạo.
“Ha ha, mấy người cho rằng sẽ tin hả?”
Từ Huyền ho khan: “Được rồi, tiếp tục theo quy trình, bắt đầu rút thưởng.”
“Mọi người đều biết quy củ hết rồi, không cần tôi nhắc lại nữa đâu nhỉ?”
“Người mới, khả năng chịu áp lực kém và tâm tư không đơn thuần, thận trọng khi rút thưởng.”
Không ít khán giả xem live trong phòng live đều xoa hai bàn tay vào nhau trước điện thoại.
Vô cùng nghiêm túc nhập vào một tệ rồi ấn vào nút rút thưởng. Cảm giác nghi thức này còn trịnh trọng hơn cả lúc cầu hôn.
“Mỗi lần trực tiếp bỏ ra một tệ rút thưởng nhưng không phải để trúng thưởng mà chỉ thuần túy vì muốn trải nghiệm loại cảm giác kích thích lên xuống khó lường này mà thôi ~”
“Có đạo lý đó bạn êi, ngồi tàu lượn siêu tốc còn tốn hơn mấy chục, trong khi đó chi tiêu một tệ ở chỗ bác sĩ Từ là có thể trải nghiệm được rồi, khá lời~”
“Hai vị lầu trên đúng là biết cách tiết kiệm tiền quá ha...”
“Ông thổ địa ơi, phù hộ con tuyệt đối đừng trúng, phù hộ con trai con đúng là con con~”
“Rốt cuộc anh trai lầu trên đã trải qua những gì thế [Cười khóc.jpg].”
Rất nhanh đã có kết quả rút thưởng.
Từ Huyền nói: “Vị bệnh hữu kết nối đầu tiên.”
“ID là [Cảm Tạ Cha Con].”
Khán giả xem live trong phòng live nghe thấy ID này, trong lòng ào ào dâng lên nghi ngờ. Người thế nào mới đặt ID kiểu này nhở?
Chắc không phải là con ông cháu cha đó chứ?
Đúng lúc này, một thanh niên vóc người mập mạp xuất hiện trong phòng live. Nhóm khán giả xem live đều nhìn thấy mà hết hồn!
Khá đấy!
Dáng người của anh chàng này y như ngọn núi thịt, đáng sợ dọa người! Trên cằm chồng chất ba bốn tầng nọng!
Gần như không thấy được cái cổ luôn. Tạo cho người cảm giác hết sức chấn động!
Nếu như bắt gặp anh ta trên đường, 100% ai cũng sẽ quay đầu!
Là [Tôi Muốn Chợt Nhanh Giàu] phiên bản nam! Thậm chí còn dữ dội hơn cô ta!
Tuy [Cảm Tạ Cha Con] béo ú nhưng trên người anh ta toàn là hàng xa xỉ phẩm. Từ áo đến quần, còn có đồng hồ trên tay, không có thứ gì không phải là hàng hiệu đỉnh cấp.
Nhóm khán giả xem live đều có chút ghen tị.
“Khó trách bệnh hữu này muốn cảm tạ cha anh ta, nếu không nhờ có ông bô tốt, e rằng đi tìm việc cũng khó khăn....”
“Nhìn thấy bệnh hữu này, trong đầu tôi đột nhiên nhảy ra một câu: Đó là cái gì vậy, à đúng rồi, là con lợn béo chính tông.”
“Tôi cũng muốn Cảm Tạ ChaTôi, nhưng mà thực lực của cha tôi không cho phép thì biết làm sao.”
Sau khi [Cảm Tạ Cha Con] nhìn thấy Từ Huyền, mắt anh ta lập tức sáng rỡ.
“Bác sĩ Từ, thế mà bị tôi rút trúng rồi, khà khà, kích động quá.”
Anh ta kích động xoa hai bàn tay, mặt mày khá hưng phấn.
Còn Từ Huyền nhìn thấy anh ta thì lông mày khẽ nhướng lên.
Sau một lát, hắn bình tĩnh nói: “Bệnh hữu, nói về vấn đề của anh chút đi.”
“Không vội, bác sĩ Từ, không vội.”
[Cảm Tạ Cha Con] ngồi phịch xuống ghế sofa sau lưng anh ta. Nguyên chiếc ghế sofa lập tức phát ra âm thanh không chịu nổi gánh nặng.
Anh ta nhìn Từ Huyền bằng vẻ mặt chờ mong: “Vất vả lắm mới để tôi rút trúng, cho tôi trải nghiệm full HD luôn đi ~”
“Có được không bác sĩ Từ?”
Từ Huyền mỉm cười: “Không thành vấn đề.”
“Vị bệnh hữu này, trong nhà nghèo khó từ nhỏ.”
“Lúc 2 tuổi, cha anh bất hạnh chết đi do tai nạn xe cộ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận