Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 121 - Tu sĩ này quá ư là tủi thân (1)

Vừa quay đầu lại thì ngớ người phát hiện.
Đội ngũ vốn dài mấy chục mét, không biết từ lúc nào mà người đã chạy hết toàn bộ!
"Tình huống như thế nào?"
"Vừa nãy không phải vẫn còn nhiều người lắm à, tại sao đều chạy cả rồi?"
Mấy người ở hàng phía trước cũng có chút không biết làm sao.
Cảnh tượng này quá mức quỷ dị, khiến cho bọn họ cũng thấy sợ hãi trong lòng.
Lúc này, một thanh niên vóc dáng cao gầy, thần sắc âm u đi ra từ trong nhà ma.
Ánh mắt thanh niên kia sâu kín nhìn mấy người còn lại.
"Đến phiên các người, đi vào nhanh chút đi."
Trong mấy người còn ở lại, một cô gái tóc dài do dự trong chốc lát, lắc đầu nói: "Quên đi, tôi không vào chơi, mọi người đi chơi đi."
Nói xong rồi cũng lẻn đi.
Cô nàng vừa chạy, mấy người còn lại cũng mượn cớ chuồn đi hết.
Để lại một mình ông chủ tuổi trẻ ngạc nhiên đứng tại chỗ.
Cho đến bây giờ anh ta vẫn không thể hiểu rõ, tại sao đột nhiên mọi người lại chạy đi hết như vậy.
"HỞ?"
Đúng lúc này, anh ta đột nhiên cảm giác được dị thường.
Anh ta nhìn ra đằng xa.
Một thanh niên mặc áo khoác trắng, khuôn mặt vô cùng anh tuấn chậm rì rì đi tới từ đằng xa.
Kỳ quái là.
Rõ ràng nhìn bước chân của người đó rất chậm, thế nhưng nhịp bước tiến tới lại mau kinh người.
Trong vài giây ngắn ngủi đã đến gần từ chỗ xa hơn trăm mét.
Ông chủ nhà ma nhất thời cảm giác được, lông toàn thân mình đều dựng đứng cả lên.
Giống như gặp được việc gì cực kỳ khủng bố vậy.
Anh ta đã nhìn ra, thực lực của người trước mắt vượt xa anh ta không biết bao nhiêu lần!
Ông chủ nhà ma tức khắc đề cao cảnh giác, sắc mặt nghiêm túc hỏi Từ Huyền: "Anh là ai?"
"Chớ khẩn trương, tôi chỉ là một bác sĩ tâm lý bình thường."
Ông chủ nhà ma vẫn mang vẻ mặt cảnh giác: "Bác sĩ tâm lý?"
Anh ta giật mình, dường như là nhớ ra cái gì đó.
"Anh là bác sĩ tâm lý Từ Huyền nổi tiếng khắp toàn mạng kia?"
Từ Huyền mỉm cười gật đầu: "Xem ra anh biết tôi."
Khóe miệng ông chủ nhà ma giật giật: "Nói nhảm, trên mạng anh nổi tiếng như thế, đương nhiên là tôi biết rồi."
Anh ta vừa mở miệng thì đã bại lộ việc không cảm thấy hứng thú với chuyện livestream này cho lắm.
Dường như chỉ lên mạng lướt web thì nhìn thấy tên của Từ Huyền, nhưng mà không hiểu biết nhiều cho lắm.
"Một bác sĩ tâm lý xem mệnh như anh chạy đến nơi này để làm gì?"
Từ Huyền ung dung nói: "Đương nhiên là... đến gặp anh rồi."
Ông chủ nhà ma cạn lời: "Anh gặp tôi làm gì, tôi có bị bệnh tâm thần đâu."
Từ Huyền cười nhạt: "Nếu như anh không có bệnh thì đã không dùng phương pháp cản thi để kinh doanh một căn nhà ma nhỉ?"
Đồng tử của ông chủ nhà ma chợt co rụt lại.
Không ngờ được tên này liếc mắt cái đã nhìn ra lai lịch của anh ta.
Không sai!
Khi Từ Huyền đang cố vấn giúp Sở Sở sợ quỷ từ nhỏ thì cũng đã nhìn ra ông chủ nhà ma này là tu sĩ thuộc mạch cản thi.
Thực lực của ông chủ nhà ma này bình thường.
Đại khái là loanh quanh ở biên giới của Luyện Tinh Hóa Khí sơ kỳ.
Chỉ là lúc đó Từ Huyền không để lộ ra cho đông đảo bạn xem live.
Nếu không sẽ tạo nên phiền toái không cần thiết.
Ông chủ nhà ma hùng hồn nói: "Đương nhiên là... để tiết kiệm tiền rồi!"
"Thời buổi này, hầu như toàn bộ người đã chết đều hoả táng."
"Đối với mạch cản thi chúng tôi, nhất định chính là tràn đầy ác ý!"
"Vì tu luyện nên không có cách nào, chỉ có thể len lén bỏ tiền mua thi thể."
"Một thi thể cần vài vạn đấy anh có biết không?"
"Còn có hoàn cảnh tu luyện bây giờ kém như vậy, rất nhiều tài liệu luyện thi trong núi đều không thể tìm được, chỉ có thể mua qua mạng."
"Cái đấy không cần dùng tiền à?"
"Tôi mà không nghĩ cách kiếm nhiều tiền một chút thì phải tu luyện thế nào?"
Tuy Từ Huyền đã sớm biết tình cảnh của ông chủ nhà ma rồi.
Nhưng hắn nghe vậy, thế mà vẫn thấy rất mắc cười.
Suýt nữa thì bật cười thành tiếng luôn.
Ông chủ nhà ma tức giận tiếp tục nói: "Bác sĩ Từ, streamer lớn như anh đương nhiên kiếm tiền dễ dàng rồi."
"Anh đâu biết được tình cảnh hiện tại của mạch cản thi chúng tôi đâu."
"Như ngành nghề của tôi, hiện tại thời buổi này, thị trường không có nhu cầu gì với nghiệp vụ cản thi cả, không tìm được kim chủ."
"Làm công thì không thể nào làm được, chỉ có thể mở nhà ma mới có thể duy trì được cuộc sống như thế này."
"Bây giờ tiền lương để thuê người đắt quá!"
"Tôi chỉ lợi dụng một chút sở trường đặc biệt của mình để đuổi cái xác, làm công nhân cho tôi thì làm sao đâu chứ?"
"Đâu có ảnh hưởng gì đến người khác đâu!"
Chỉ thấy ông chủ nhà ma ấy nói nói, nghĩ tới quá trình tu luyện chua xót khổ cực những năm qua, vẻ mặt càng ngày càng tủi thân.
Nói xong lời cuối cùng, đàn ông đàn ang như anh ta suýt chút nữa thì bật khóc luôn.
Từ Huyền cũng không nói gì.
Không biết nên nói cái gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận