Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 1035 - Nhà tư bản lòng dạ đen tối thì nên treo đèn đường!

"Nếu như không xảy ra chuyện ngoài ý muốn, ông ta sẽ chuyển vị trí cho các người."
"Đổi địa điểm làm việc của các người từ trung tâm thành phố thành vùng ven thành phố."
"Chính là nơi xung quanh đều là đồng ruộng, trên cơ bản không có thêm cái nào khác."
"Là kiểu cách một km là sát vách thành phố..."
"Sau đó mỗi ngày sẽ để các người viết tay số hiệu."
"Số lượng không đủ, còn cảnh cáo nghiêm trọng, hơn nữa có thể lấy cái cớ là năng lực làm việc không đủ, không cần bồi thường, sa thải một cách hợp lý."
"Trên mỗi vị trí làm việc còn có camera giám sát."
"Chỉ cần làm biếng trong giờ làm, lập tức có người nhìn thấy, gọi điện thoại cảnh cáo."
"Một phút làm biếng đều có khả năng..."
Vô số khán giả trong phòng live đều kinh ngạc.
“A đù, điều này cũng đáng sợ quá đi! [Kinh khủng. JPG].”
"Ông chủ đó đơn thuần là súc sinh mà! Cách phát rồ như vậy mà cũng nghĩ đến được!"
"Cho nên nói, nhà tư bản như vậy nên treo đèn đường!"
"Giày vò người ta như vậy, pháp luật cũng không quản à?"
"Ha ha, anh suy nghĩ nhiều rồi, tôi chính là luật sư về phương diện lao động. Tuy cách này ghê tởm nhưng tuyệt đối là hợp pháp."
Trong lòng của [Người Đập Nát Bug] cũng tức giận.
Nhưng sau khi tức giận, trong lòng lại sinh ra cảm giác bất lực. Tuy tiền lương của anh ta rất cao.
Nhưng nói cho cùng vẫn là một người làm công hèn mọn. Sao đấu được với nhà tư bản thâm hiểm chứ?
Cho dù thật sự không chịu thua cũng phải làm đến cùng.
Đợi qua một thời gian sau, trình độ kỹ thuật cũng lạc hậu.
Đến lúc đó đi tìm việc, không tìm được công việc tốt, tổn thất càng lớn hơn… [Người Đập Nát Bug] thở dài: "Tôi hiểu rồi bác sĩ Từ."
"Thực sự không được thì tôi sẽ trực tiếp từ chức."
"Gặp phải ông chủ này xem như là tôi xui xẻo..."
Từ Huyền cười nhạt: "Anh khoan bi quan như thế."
"Thật ra cũng không phải là không có cách."
[Người Đập Nát Bug] kích động nói: "Bác sĩ Từ, còn có cách nào à?"
Từ Huyền nói: "Rất đơn giản."
"Anh và đồng nghiệp của anh, ông chủ bảo các người làm gì thì các người làm đó là được."
[Người Đập Nát Bug] ngây ra, nghi ngờ nói: "Bác sĩ Từ, cậu chắc bọn tôi làm như vậy có ý nghĩa à?"
"Tôi cảm giác tôi không kiên trì được bao lâu..."
Đám khán giả trong phòng live cũng có vẻ mặt vô cùng nghi hoặc.
Chọi cứng như vậy, không nói bất kỳ sách lược gì, hoàn toàn không giống với phong cách của bác sĩ Từ... Từ Huyền mỉm cười nói: "Anh yên tâm, rất có ý nghĩa."
"Hôm nay công ty của anh đã nổi toàn mạng rồi."
"Ngày mai bên A sẽ yêu cầu tạm dừng hợp tác."
"Không chỉ nghiệp vụ các người xuống dốc, mà nghiệp vụ tiền mặt vắt sữa bò cũng là như thế."
"Dù sao thì các người có ông chủ không có giới hạn như vậy."
"Bên A khác cũng sợ, gặp phải thiêu thân gì đó."
"Hơn nữa lại bị toàn mạng hắc, ảnh hưởng không tốt."
"Đổi bên hợp tác, tổn thất cũng không lớn, hà tất phải bước vào vũng nước đục chứ."
"Nhiều nhất là một tháng, công ty của các người sẽ không nhận được nghiệp vụ bởi vì tiếng xấu, nếu tiếp tục kéo dài thì tổn thất càng lớn."
"Ông chủ của các người bất đắc dĩ chỉ có thể xin phá sản."
"Đến lúc đó, tất cả nhân viên ở lại là các người đều có thể được bồi thường..."
Trên mặt của [Người Đập Nát Bug] lập tức lộ ra vẻ thù lớn đã được báo…
"Ha ha, đáng!"
"Quá sung sướng! Ông chủ thâm hiểm đó thật sự là đáng đời!"
"Cảm ơn bác sĩ Từ, bây giờ tôi đã hiểu rõ rồi!"
Nói xong, anh ta thưởng phí tư vấn cho Từ Huyền.
Sau khi tạm biệt Từ Huyền cũng ngắt kết nối.
Từ Huyền mở miệng nói: "Được rồi, bây giờ kết nối với bệnh hữu tiếp theo."
"Có ID là [Đức Dày Nâng Vạn Vật]."
Sau khi kết nối.
Thì một người đàn ông khoảng ba mươi tuổi xuất hiện trong phòng live.
Khoảnh khắc rất nhiều khán giả trong phòng live nhìn thấy bệnh hữu này thì có xúc động muốn cười. Không phải là người này xấu.
Thật sự là hình tượng quá "hiếm thấy".

Vốn khuôn mặt dài còn tạm ổn, nhưng lại để tóc húi cua giống thời còn là học sinh, rất bảo thủ.
Nhìn qua đầu tóc gọn gàng, có loại cảm giác “không cân đối”. Hơn nữa quần áo mặc trên người cũng có chút lạc hậu.
Cả người của bệnh hữu này cho người ta cảm giác rất bảo thủ.
Từ Huyền mỉm cười: "Bệnh hữu, muốn tôi xem giúp anh không?"
[Đức Dày Nâng Vạn Vật] gật đầu.
"Được, bác sĩ Từ, vậy thì anh xem đi."
Từ Huyền mở miệng: "Cha mẹ trong nhà bệnh hữu này đều là giáo viên."
"Bởi vì từ nhỏ bị quản khá nghiêm khắc, cho nên thành tích học tập cũng không tồi."
"Cũng thi đậu một trường đại học tốt."
"Bây giờ đang làm giáo viên dạy Toán trong trường."
"Tiền lương cũng không tồi."
"Nhưng bởi vì từ nhỏ bị giáo dục tương đối hà khắc, cho nên dưỡng thành tính cách, cũng khá... có thể nói là hơi cứng ngắc."
"Bởi vì nguyên nhân này, cho nên từ nhỏ đến lớn bệnh hữu này cũng không được nữ sinh để ý."
Bạn cần đăng nhập để bình luận