Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 933 - Cảnh sát Tiểu Lục, sau này đi theo tôi đi (2)

Rồi sau đó anh gật đầu đồng ý.
Từ Huyền nhẹ nhàng cười: “Được, vậy anh lập tức theo tôi rời đi thôi.”
“Mang theo cả con anh bắt được nữa.”
Hai cảnh sát già ở đây nghe thấy lời Từ Huyền nói, trong lòng đều hơi nghi hoặc. Không biết tại sao Từ Huyền lại khiến Lục Dao giúp hắn bắt quỷ.
Chẳng qua bọn họ cũng không suy nghĩ nhiều.
Dù sao cao nhân như Từ Huyền làm chuyện gì cũng không phải bọn họ có thể suy đoán được. Huống hồ bắt ác quỷ, thấy thế nào cũng không phải là chuyện xấu xa gì.
Còn có thể khiến Lục Dao có một kết cục tốt.
Là một con ma, có thể theo “cao nhân” như Từ Huyền chưa chắc không phải là phúc khí. Kết cục này, khiến cho trong lòng hai người bọn họ cuối cùng cũng thoải mái.
Cục trưởng Lý cảm kích: “Cảm ơn bác sĩ Từ.”
Từ Huyền mỉm cười: “Không cần phải khách khí.”
“Đúng rồi, hôm nay tôi đến còn có một việc.”
Nói rồi ngón tay của hắn gõ nhẹ lên bàn trên.
Cục trưởng Lý không nhịn được đang muốn hỏi Từ Huyền chuẩn bị nói chuyện gì.
Lúc này, ông bỗng thấy cửa phòng làm việc đang đóng lại “toát” ra một người trẻ tuổi mờ mờ. Chờ nhìn kỹ thì ông phát hiện khuôn mặt người trẻ tuổi kia trông có phần quen thuộc.
Hình như là từng gặp ở đâu rồi... Thế nhưng trong lúc nhất thời lại không nghĩ ra.
Từ Huyền cười: “Đừng suy nghĩ.”
“Vị này là đồng chí Hứa Tiểu Diêm, mọi người làm việc cùng nhau mỗi ngày đó.”
Lúc này Cục trưởng Lý và cảnh sát Vương mới chợt hiểu.
Khó trách họ lại nhìn quen mắt.
Dù sao ở trong cục còn có một chiếc bàn văn phòng dành cho Hứa Tiểu Diêm đấy. Trên bàn còn bày bài vị và ảnh chụp nữa kia kìa... Chỉ là hai người nhất thời không liên tưởng đến mà thôi.
Giảng đạo lý.
Hai người bọn họ đều có chút xấu hổ.
Khi ở trong cục bọn họ, Hứa Tiểu Diêm chịu khổ chịu nhọc mỗi ngày.
Trên cơ bản hơn phân nửa vụ án đều dựa vào vị này mới có thể phá được. Thế nào cũng được coi là một nhân viên cảnh sát ưu tú.
Chỉ là bởi vì bởi vì này phương thức công tác của vị này tương đối đặc thù, cơ hội đối mặt thực sự trái lại không có nhiều...
Từ Huyền mỉm cười hỏi Hứa Tiểu Diêm: “Trong khoảng thời gian này công tác ở đây thế nào rồi?”
Thái độ của Hứa Tiểu Diêm với Từ Huyền vô cùng cung kính.
Anh ngoan ngoãn gật đầu đáp: “Rất tốt ạ.”
Từ Huyền mỉm cười: “Tôi cũng có chút việc cần đến anh.”
“Sau này mỗi buổi tối sau khi tan tầm anh cũng đến làm việc cho tôi đi.”
“Xem như là một công việc làm thêm vậy.”
Hứa Tiểu Diêm nhìn Từ Huyền, lập tức hiểu được ý của hắn. Anh không chút do dự gật đầu.
Trên thực tế.
Trước đây khi Từ Huyền tìm cho anh phần công việc ở cục cảnh sát cũng đã nói với anh rằng việc làm ở cục cảnh sát mới thật sự là “việc làm thêm”.
Chờ Hứa Tiểu Diêm tích lũy đầy đủ kinh nghiệm ở đây rồi thì chính là lúc anh đi giúp Từ Huyền làm việc.
Rõ ràng thời cơ ấy đã đến...
Sắc mặt của cảnh sát Vương và cục trưởng Lý đều có chút kỳ lạ. Đi tìm việc làm thêm cho một con ma... loại chuyện này cũng chỉ có Từ Huyền mới làm được thôi.
Cũng không biết Từ Huyền rốt cuộc đang chuẩn bị làm gì mà trong vòng một ngày tìm đến tận hai con ma làm nhân viên.
Nói không tò mò thì là giả. Chẳng qua bọn họ cũng biết đúng mực, không có tùy tiện hỏi thăm.
Sau khi hàn huyên vài câu, Từ Huyền rốt cuộc chào tạm biệt hai cảnh sát già. Hắn mang theo Hứa Tiểu Diêm và Lục Dao rời khỏi cục cảnh sát.
Trở lại núi Tiểu Cô rồi đi thẳng đến quỷ thành.
Hai con ma nhìn tất cả trước mắt, đều cảm thấy kinh hãi! Nơi này e là địa phủ trong truyền thuyết đây mà!
Mà Từ Huyền lại có thể tùy ý ra vào!
Xem ra địa vị của ông chủ bọn họ rõ ràng còn ghê gớm hơn sự tưởng tượng của bọn họ nhiều!
“Hứa Tiểu Diêm.”
Từ Huyền mở miệng: “Sau này anh chính là phán quan nơi này.”
“Chủ quản tra án, thưởng thiện phạt ác.”
Hứa Tiểu Diêm vội vàng gật đầu, trên mặt của anh cũng lộ ra một tia vui mừng bất ngờ. Anh chẳng qua chỉ là một con ma nho nhỏ.
Vừa bắt đầu Từ Huyền đã cho anh một chức quan địa phủ rồi! Tương đương với một bước lên trời!
Từ Huyền lại mở miệng: “Lục Dao.”
Lục Dao vội vàng tiến lên.
Từ Huyền mỉm cười nhìn anh: “Anh làm quen hoàn cảnh trước đi đã.”
“Qua một đoạn thời gian sau coi như là sứ giả tuần tra.”
“Phụ trách giám sát thiện ác nhân gian.”
“Quyển công pháp này anh cầm xem đi.”
“Thừa dịp trong khoảng thời gian này tu luyện nhiều hơn để gia tăng thực lực.”
Lục Dao kích động gật đầu, vội vã tiếp nhận từ trong tay Từ Huyền.
Từ Huyền cười: “Đi thôi.”
Sau khi hai vị này rời đi, khóe miệng Từ Huyền lộ ra một nụ cười mỉm. Từ Huyền rõ ràng cảm giác được, sau khi an bài hai chức vị này xong.
Địa vị của quỷ thành trong chỗ u minh càng vững chắc hơn không ít.
Bạn cần đăng nhập để bình luận