Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 931 - Bởi vì cái gọi là người và ma khác đường.

Cảnh sát Vương không khỏi thở phào nhẹ nhõm, trên mặt cũng như trút được gánh nặng.
Từ Huyền sắp xếp Tống Sở Sở trông coi phòng tư vấn.
Sau đó tiến đến cục cảnh sát với cảnh sát Vương. Rất nhanh.
Hai người họ đã đến cục cảnh sát.
Sau khi Từ Huyền đi đến nơi này, trên mặt không khỏi lộ ra ý cười.
Đây là lần thứ hai hắn đến cục cảnh sát, mọi thứ trước mắt vẫn còn chút quen mắt.
Hiện tại là năm sáu giờ chiều, vừa hay sắp tan làm. Hai người họ vừa tiến vào đã bị cảnh sát khác phát hiện.
Rất nhiều cảnh sát đều sáng mắt.
"Bác sĩ Từ! Bác sĩ Từ đến rồi!"
"Thầy Từ, tôi là fan của anh! Ký tên cho tôi đi!"
"Đi đi! Đừng làm loạn! Để tôi trước!"
"Mau tránh ra! Tôi là lãnh đạo!"
Tuy nói hiện tại Từ Huyền có rất nhiều fans ở trên mạng. Nhưng nói một cách không khoa trương.
Trong đám fans, những đồng chí cảnh sát này tuyệt đối là một trong những nhóm người có độ thiện cảm với Từ Huyền cao nhất! Không chỉ tiện tay bắt rất nhiều tội phạm trong livestream của Từ Huyền, giúp bọn họ hoàn thành thành tích. Nguyên nhân quan trọng hơn là tam quan của Từ Huyền khá đứng đắn.
Rất nhiều nội dung trong livestream của Từ Huyền đều là thay đổi ngầm quá trình dạy người hướng thiện. Nên đương nhiên rất được bọn họ hoan nghênh.
Chỉ là lần trước đến, Từ Huyền vừa mới livestream không lâu. Một mặt người quen biết hắn chưa nhiều.
Mặt khác là mấy đồng chí cảnh sát vẫn chưa quen với Từ Huyền. Cho nên biểu hiện khá "khắc chế", không dám làm xằng bậy.
Hiện tại Từ Huyền đã nổi lâu như vậy, mọi người rất quen thuộc với hắn. Tất nhiên cũng sẽ không ngượng ngùng, can đảm tiến lên “tương tác” với idol.
Đặc biệt là rất nhiều cảnh sát nữ trẻ tuổi, ánh mắt nhìn Từ Huyền còn tỏa ra ánh sáng...
"Lùi! Lùi! Lùi!"
"Các bạn đồng nghiệp đừng chen chúc nữa, hôm nay bác sĩ Từ qua đây là có chuyện chính!"
"Các người có muốn bắt mấy con ma trong cục đi nữa không?"
Cảnh sát Vương vội vàng bảo vệ Từ Huyền ở phía sau. Anh ấy vừa nói ra lời này, rất nhiều người mới tản ra. Cảnh sát Vương lau mồ hôi lạnh.
Hết cách, Từ Huyền thật sự là rất được hoan nghênh ở trong cục của bọn họ. Có đãi ngộ của Thiên Vương cự tinh.
Lúc này, cục trưởng của cục cảnh cũng sát đã tới.
Một ông già hơn năm mươi tuổi cũng rất khách sáo với Từ Huyền.
"Bác sĩ Từ, lâu như vậy, cảm ơn cậu luôn ủng hộ chúng tôi."
Từ Huyền mỉm cười: "Khách sáo rồi."
“Cục trưởng Lý, bác sĩ Từ đã nói hết mọi chuyện rồi.”
Cảnh sát Vương vội vàng nói ra đầu đuôi câu chuyện. Sau khi cục trưởng Lý nghe xong, cũng hơi thổn thức.
"Trước đây là tôi sắp xếp cho đứa trẻ Tiểu Lục chuyện này."
"Không ngờ, hây..."
"Nghĩ đến chuyện này, trong lòng tôi rất áy náy."
Cục trưởng Lý cảm khái mấy câu, vẻ mặt áy náy nói với Từ Huyền: "Bác sĩ Từ, luôn làm phiền cậu rồi."
"Hiện tại lại để cậu phí tâm nữa."
Từ Huyền mỉm cười lắc đầu: "Chuyện này đơn giản."
"Nhưng vẫn phải đợi một lúc nữa."
"Bây giờ cảnh sát Lục vẫn đang bắt tội phạm ở bên ngoài."
Cục trưởng Lý và cảnh sát Vương nhìn nhau, trong ánh mắt đều có tí cay đắng. Từ Huyền cũng được mời đến phòng làm việc của cục trường chờ đợi.
Cục trưởng Lý cho người rót cho Từ Huyền một ly trà, vừa uống vừa nói chuyện chờ đợi. Một lát sau, lúc đang nói chuyện.
Bỗng nhiên Từ Huyền nhìn về phía cửa, trên mặt lộ ra vẻ tươi cười. Cảnh sát Vương và cục trưởng Lý đều chú ý đến phản ứng của Từ Huyền.
Cảnh sát Vương hỏi: "Bác sĩ Từ, là... Tiểu lục trở về rồi à?"
Từ Huyền mỉm cười gật đầu: "Đúng vậy. Cảnh sát Lục đã trở về rồi."
Nói xong, ngón tay của hắn gõ nhẹ lên bàn làm việc bên cạnh mấy cái. Lập tức, một trận rung động như gợn sóng khuếch tán ra trong không khí.
"Cục trưởng, Tiểu Lục đang ở bên ngoài!"
Lúc này, cảnh sát Vương và cục trưởng Lý mới nhìn thấy một người trẻ tuổi hơi mờ mặc đồng phục cảnh sát tiến vào từ bên ngoài cục cảnh sát. Cảnh sát trẻ tuổi hơi mờ đó còn đè lên một người đàn ông hơi mờ có vẻ mặt hèn mọn.
Rõ ràng cũng là một con ác quỷ...
Từ Huyền nhẹ giọng mở miệng: "Cảnh sát Lục, qua đây gặp chút đi."
Âm thanh này không lớn, cảnh sát Lục Dao bên ngoài cục cảnh sát cũng nghe thấy được, anh ngẩng đầu liếc nhìn Từ Huyền bên trong cửa sổ. Một lát sau, anh xuất hiện trong phòng làm việc của cục trưởng… cánh cửa phòng làm việc đang đóng lại, anh trực tiếp đi xuyên qua cánh cửa. Hơn nữa còn lấy ra còng tay trong suốt phía sau lưng, động tác thông thạo khóa con ma hèn mọn ở bên cạnh, khóe miệng của cục trưởng Lý hơi co giật, không nói gì.
"Tiểu Lục..."
Sau khi cục trưởng Lý nhìn thấy thanh niên này, đôi mắt lập tức ướt át.
Từ Huyền thản nhiên mở miệng: "Lục Dao, tuy khoảng thời gian này anh đã bắt được không ít ác quỷ tội phạm."
"Nhưng anh cũng biết người và ma khác đường."
"Những ác quỷ mà anh bắt, sau khi bắt đến, đưa vào trong cục rồi mặc kệ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận