Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 322 - Bà nội báo mộng cho tôi rồi, bác sĩ Từ tôi có thể phát tài không?

Anh ta vội vàng giải thích: "Không phải không phải, không phải như mấy người nghĩ đâu."
"Là tôi có cách thức phát tài rồi, nhưng không biết chi tiết cụ thể nên thao tác thế nào, cần bác sĩ Từ giúp đỡ đôi chút."
Đông đảo khán giả xem live đều vui vẻ.
"Bệnh hữu, nói kỹ cái này đi! Tôi cũng muốn biết cách thức phát tài!"
"Lão đại, dẫn tôi đi!"
“Xác định rồi, bệnh hữu này tuyệt đối là một tên ngốc! Dám lấy chuyện này ra nói ở phòng live, không sợ bị người ta cướp cơ hội phát tài à?”
[Người Mơ Mộng] cũng nhìn thấy màn đạn nhắc nhở này.
Anh ta cười hì hì: "Không sao, mấy người không cướp được đâu."
"Là như vậy, khoảng thời gian này, bà nội tôi đã báo mộng."
"Hơn nữa còn báo mộng nhiều lần, bảo tôi đốt chút tiền giấy cho bà ấy."
[Người Mơ Mộng] vui rạo rực nói: "Tôi là fans lâu năm của bác sĩ Từ, cho nên từng theo livestream."
"Tôi nhớ trước đó có bệnh hữu tên là [Bắp tay siêu mạnh]."
"Chính là người mà ông cố của anh ta báo mộng cho anh ta, dùng gậy gõ vào đầu."
"Chẳng phải bác sĩ Từ nói, ông cố của khán giả xem live đó sẽ phù hộ cho anh ta phát tài sao?"
"Cho nên tôi suy nghĩ, có thể để bà nội tôi giúp tôi không."
"Nhưng tôi không biết nên nói với bà nội tôi sao cả, cho nên muốn bác sĩ Từ dạy tôi."
Anh ta vừa nói ra lời này, khán giả xem live trong phòng live đều kinh ngạc.
"Đù, đầu óc của bệnh hữu này lớn đó!"
"Tôi thừa nhận vừa nãy tôi nông cạn, không nên gọi khán giả xem live này ngốc nghếch!"
"ID này quả nhiên là không đặt sai!"
"Cười chết tôi rồi, lần đầu tiên thấy muốn kéo a Phiêu (ma, quỷ, vật huyền ảo), tôi nguyện xưng anh là mạnh nhất!"
"Bà nội: đốt tiền vàng cho bà kèm theo điều kiện? Sao vậy? Không phù hộ thì không đốt tiền giấy à?"
"Tôi thấy cháu trai này là muốn ăn gậy vào đầu mà!"
[Người Mơ Mộng] lập tức nói: "Không phải không phải, tôi không có ý này."
Anh ta cười gượng nói: "Tôi chỉ muốn, nếu có cơ hội, tiện thể phù hộ đôi chút thì tốt."
"Chủ yếu là khi bà nội tôi còn sống rất cưng chiều tôi! Cho nên tôi muốn thử đôi chút."
"Đương nhiên, nếu bà nội tôi không có năng lực này thì bỏ đi."
Sắc mặt của Từ Huyền hơi vi diệu: "Bệnh hữu, suy nghĩ này của anh có thể là không thực hiện được."
"Anh không chỉ không thể phát tài, mà còn gặp rủi ro."
[Người Mơ Mộng] không khỏi ngây ra: "A, bác sĩ Từ, tại sao?"
Từ Huyền thản nhiên nói: "Bởi vì anh sẽ mua lượng lớn các loại tiền giấy và đồ dùng tế tổ."
"Nhưng dù cho anh mua bao nhiêu đốt qua đó, người đó đều sẽ chê chưa đủ."
[Người Mơ Mộng] ngạc nhiên: "Không đến mức đó chứ?"
"Bà nội tôi xảy ra chuyện gì ở dưới đó à?"
Từ Huyền lắc đầu: "Không xảy ra chuyện gì cả, chỉ là đơn thuần hơi tham, chê không đủ."
[Người Mơ Mộng] lập tức biến sắc, quả quyết lắc đầu: "Không thể nào! Bà nội tôi không phải là người như thế."
Sắc mặt của Từ Huyền cổ quái: "Anh nói không sai."
"Bà nội anh quả thực không phải là người như thế."
"Nhưng sao anh biết, báo mộng cho anh là bà nội của anh?"
Sau khi nghe thấy lời này, [Người Mơ Mộng] không khỏi ngây ra, không kìm được mà trừng to mắt. Vô số khán giả xem live toàn bộ phòng live đều hít một hơi khí lạnh.
Đù, đây là tiến triển gì vậy?
Giọng nói [Người Mơ Mộng] run rẩy: “Bác sĩ Từ, anh đừng dọa tôi mà!”
“Nếu không phải bà của tôi thì báo mộng cho tôi làm gì?”
Từ Huyền mỉm cười: “Không phải vừa rồi anh đã nói rồi đấy à?”
“Để anh đốt giấy tiền vàng bạc cho bà ta đấy...”
[Người Mơ Mộng] ngây ngẩn cả người.
Đông đảo khán giả xem live trong phòng live cũng có chút mơ hồ. Tình huống gì đây?
Loại chuyện này mà cũng lấy ra để lừa gạt được nữa hả?
[Người Mơ Mộng] chần chờ nói: “Bác sĩ Từ, ý của anh là tôi bị người... bị âm hồn báo mộng lừa gạt?”
Từ Huyền vẫn nở nụ cười: “Cũng không tính là lừa gạt, người ta cũng không có nói là bà anh.”
“Anh còn nhớ rõ tình huống lúc đó chứ?”
[Người Mơ Mộng] nhíu mày nói: “Có nhớ một ít!”
“Chính là một người bà rất lớn tuổi, bảo người trong nhà tôi đến đốt thêm một chút giấy tiền trước mộ phần của bà tôi.”
“Nói bà dưới đó không đủ tiền xài.”
“Bởi vì tôi nằm mơ mà, nên toàn mơ mơ hồ hồ.”
“Tuy tôi cảm thấy rất lạ, nhưng cũng không nghĩ gì nhiều.”
“Cứ thế vô thức cho rằng bà tôi báo mộng cho tôi.”
Nói tới đây, anh ta cũng đã tương đối hiểu ý Từ Huyền.
Rõ ràng là có âm hồn khác lừa tiền giấy của anh ta.
Anh ta cảm thấy dở khóc dở cười: “Trời ạ!”
“Cmn ai nghĩ ra được thế mà loại chuyện này còn có thể có lừa đảo n. Bữa...”
Rất nhiều khán giả xem live trong phòng live đều cười không nhặt được mồm.
“Cười chớt, tôi nhớ mang máng mới nãy vị bệnh hữu này còn cho rằng âm hồn chỉ cách kiếm chác, nào ngờ lại bị âm hồn kiếm chác trên người mình ha ha~”
Bạn cần đăng nhập để bình luận