Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 824 - Bây giờ cũng lưu hành lừa chó vào rồi giết à? (1)

“Cuối cùng rốt cuộc nghĩ ra một biện pháp.”
“Chỉ cần vợ anh ta biến thành một con cá mặn, không phải vấn đề được giải quyết rồi sao?”
“Vì vậy anh ta ám chỉ hướng dẫn đủ kiểu, tìm thời gian mấy năm, lại làm cho vợ anh ta biến về trạng thái cá mặn ban đầu.”
“Cho nên bây giờ mọi người đã biết.”
“Nếu như tôi nói thẳng ra nguyên nhân bạn gái anh ta làm cá mặn, sau đó tất nhiên vẫn sẽ biến thành cá mặn thôi.”
“Điều ấy trái ngược với dự tính ban đầu khi anh ta đến hỏi ý kiến.”
“Tôi là một bác sĩ tâm lý có trách nhiệm, phải học được cách chữa đúng bệnh cho người bệnh.”
“Chắc chắn không thể để loại chuyện đó xảy ra được.”
“Vậy nên tôi không nói với anh ta từ sớm.”
“Bây giờ mấy người đã hiểu chưa?”
Đông đảo khán giả xem live trong phòng đều dở khóc dở cười. Hay lắm!
Bọn họ suýt chút nữa thì quên mất, bác sĩ Từ có thủ đoạn âm dương đó...
Có điều [Thanh Niên Cầu Tiến Tiểu Lâm] ban nãy thoạt nhìn đúng là kiểu người có thể làm ra loại chuyện như vậy...
Bình luận trên màn hình đều trêu chọc.
“Được rồi, lý do này tôi phục rồi... [che mặt.jpg]”
“Bác sĩ tâm lý có trách nhiệm thật đấy, hay cho câu chữa đúng bệnh cho người bệnh, thế mà tôi không phản bác được [cười khóc.jpg]”
“Tin tưởng bây giờ bệnh hữu kia biết được tấm lòng của bác sĩ Từ rồi, chắc chắn sẽ cảm động đến lệ rơi đầy mặt cho coi. [đầu chó.jpg]”
Lúc này, trên màn hình lại xuất hiện một đặc hiệu khen thưởng.
Chính là khán giả xem live có tên [Cô Gái Mũm Mĩm Vui Vẻ] vừa nãy khen thưởng. Đồng thời còn mang theo câu nói “Cảm ơn ngài”.
Từ Huyền cũng không nói gì.
Hắn khẽ gõ hai cái lên bàn. Phòng live bình tĩnh trở lại.
“Tạm dừng một lát, chúng ta sẽ kết nối tiếp ngay thôi.”
“Làm phiền mọi người chờ tôi một chút.”
Nói rồi, thân hình Từ Huyền biến mất trước camera. Đông đảo khán giả xem live cũng nghe thấy lời Từ Huyền nói với Tống Sở Sở, hình như là muốn mượn di động một lát.
Có một vài khán giả xem live tăng âm lượng điện thoại lên khá lớn, tai lại tương đối thính lờ mờ có thể nghe thấy tiếng gọi điện thoại của Từ Huyền.
Một lát sau Từ Huyền mới trở về, trên mặt vẫn là nụ cười thản nhiên như cũ.
“Được rồi, hiện tại kết nối với vị bệnh hữu kế tiếp.”
“ID là [Tiểu Manh Đi Vạn Dặm Đường].”
Sau khi kết nối, một nữ sinh hai mươi mấy tuổi xuất hiện ở trong màn hình.
Thiếu nữ cột tóc đuôi ngựa, mang một chiếc kính gọng vàng, trên đầu cài trang sức nơ con bướm khá to, trông vô cùng đáng yêu.
Nhìn bối cảnh, có vẻ như vị này đang ở trong phòng của một khách sạn. Bên cạnh cô ấy là một chiếc túi du lịch siêu lớn.
“Hi, hi bác sĩ Từ, xin chào các vị bệnh hữu nhó ~”
[Tiểu Manh Đi Vạn Dặm Đường] cười hì hì liều mạng vẫy tay, chào hỏi với mọi người trước màn hình.
Tuy nhan sắc của cô không thuộc hạng mỹ nữ cao cấp.
Có điều nữ sinh ở tuổi đó chỉ cần hóa trang một tí thôi, chẳng mấy ai trông không đẹp cả.
Với cả lúc cô ấy cười hai mắt đều híp lại, nhìn giống như là một vầng trăng non, làm cho người khác cảm thấy vô cùng đáng yêu.
“A! Tôi chết rồi!”
“Trời đất quỷ thần ơi! Cô ấy còn chào hỏi tui kìa, chân tướng chỉ có một, chắc chắn là cô ấy yêu mến tui rồi! [mắt trái tim.jpg]”
“Không ai được gọi là vợ hết! Đây là vợ của tui!”
[Tiểu Manh Đi Vạn Dặm Đường] cười hì hì nhìn bình luận: “Mọi người đừng như vậy, cha tôi cũng xem livestream của bác sĩ Từ ở nhà đấy.”
“Mọi người nói như vậy, ông ấy sẽ nổi giận đó ~”
Cô vừa nói xong, trên màn hình lập tức xuất hiện một loạt bình luận tương tự nhau --
“Cha vợ đại nhân, xin hãy nhận một lạy của con rể!”
Lúc này, Từ Huyền ho khan: “Đừng trách tôi không nhắc nhở mấy người.”
“Cha của vị bệnh hữu này vốn là một vận động viên tán thủ*, thành tích tốt nhất là á quân cấp quan trọng toàn quốc.”
*võ chiến đấu tay không tự do
“Sau đó ông ấy giải nghệ, bây giờ đang làm huấn luyện viên cho đội tán thủ cấp tỉnh...”
“Nhiều năm qua, số lượng đệ tử do ông ấy dạy dỗ thu được thành tích trên cấp tỉnh cộng lại phải có hai chữ số...”
Trong nháy mắt, bình luận trên màn hình lập tức biến đổi.
Không thấy cha vợ khắp màn hình đâu nữa, tất cả đều là “Quấy rầy!”.
[Tiểu Manh Đi Vạn Dặm Đường] phì cười: “Mọi người đừng lo lắng, cha tôi không dữ như lời bác sĩ Từ đâu.”
“Tính ông ấy rất ôn hòa.”
“Luyện tán thủ nhiều năm như vậy, chưa đánh chết ai bao giờ đâu ~”
Các khán giả xem live: “...”
Từ Huyền mỉm cười nói: “Bệnh hữu, nói về vấn đề của cô đi.”
[Tiểu Manh Đi Vạn Dặm Đường] cười hì hì mở miệng nói: “Bác sĩ Từ, tôi có một việc muốn hỏi anh.”
“Gần đây đúng dịp tôi thay đổi công tác.”
“Nhân lúc trong khoảng thời gian chưa đến đi làm ở công ty mới, tôi đi ra bên ngoài du lịch một mình.”
Cô nói đến đây thì có chút ngượng ngùng cúi đầu: “Tôi muốn hỏi một chút, tôi có thể tìm được một người bạn trai anh tuấn trên con đường du lịch không.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận