Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 529 - Đây là ám hiệu của nhóm đại lão các ngài ạ? Đệ tử không hiểu gì hết

Rất nhiều fan của Từ Huyền cũng lười nhắc lại nữa, đều cười hì hì xem những người này tiếp tục hành động.
Nhìn một hồi, bọn họ không khỏi càng có cảm nhận sâu sắc hơn về sự kinh khủng của bác sĩ Từ. Cho dù hắn đã sớm tuyên bố rồi.
Tất cả vẫn xảy ra dựa theo lời nói của bác sĩ Từ, không có chút thay đổi nào hết...
Trong phòng cố vấn Thiên Cơ.
Từ Huyền tắt livestream xong rồi mở wechat ra.
Hắn thông báo cho bên nhà máy rượu mở bán một đợt [rượu gạo Thất Tuệ] mới. Sau đó hắn đẩy Tống Sở Sở đi nhà máy rượu mang qua đó nửa ký lúa Thất Tuệ.
Sau vài lần thu gặt, công đức lấy được sau mỗi lần bán rượu từ từ gần như bình ổn, đều là do các fan mới nhập hố cung cấp.
Mỗi một lần đại khái tương đương với trên dưới vạn năm.
Từ Huyền nhìn số lượng công đức còn dư lại, khóe miệng không khỏi lộ ra một nụ cười tươi.
Số lượng công đức mà hắn tích lũy đã đạt đến mức có thể tiếp tục gây sự rồi.
Đúng lúc này, tiếng tin nhắn wechat của Từ Huyền đột nhiên vang lên.
Ảnh đại diện của người gửi là một ông lão có mái tóc hoa râm, cầm kiếm gỗ đào. Bất ngờ thay đó chính là chưởng môn hiện giờ của Mao Sơn – Chu chân nhân.
“Từ đạo hữu, bần đạo tìm được một ít bảo vật quý giá ở trong bảo khố của môn phái.”
“Không biết bây giờ cậu có tiện để tôi tới cửa quấy rầy không?”
Từ Huyền mỉm cười, trả lời ông: “Đương nhiên hoan nghênh rồi.”
Có vẻ như Chu chân nhân đã có chút hiểu biết về Từ Huyền từ sớm.
Wechat nhanh chóng trả lời: “Không biết bần đạo nên đi đâu tìm cậu, bây giờ Từ đạo hữu đang ở trong phòng cố vấn hay là ở trên núi Tiểu Cô thế?”
Từ Huyền mỉm cười: “Đều được.”
Sau khi tin này được gửi đi.
Chu chân nhân đeo kính lão đang nhìn đệ tử dùng di động gõ chữ thấy thế, nhất thời vẻ mặt đầy dấu chấm hỏi. Đều được á?
Đây là cái quỷ gì thế?
Đây từ ngôn ngữ mạng nào đó mới lưu hành ở giới trẻ à?
Lúc này, đệ tử trẻ tuổi giúp ông gõ chữ cũng ngẩng đầu với vẻ mặt mờ mịt.
“Chưởng môn, đây là ám hiệu gì đó của những đại lão các ngài ạ? Đệ tử không hiểu gì hết.”
“Con nên trả lời thế này đây?”
Chu chân nhân chợt nghĩ: “Không cần trả lời, chúng ta đi thẳng đến núi Tiểu Cô.”
Đệ tử kia sửng sốt: “Vừa nãy con thấy bác sĩ Từ còn livestream, hẳn là đang phòng cố vấn, chắc là hắn không trở về nhanh như thế đâu nhỉ?”
“Nếu giờ chúng ta qua núi mà không có ai thì làm sao bây giờ? Vậy không phải là rất xấu hổ à?”
Chu chân nhân mỉm cười: “Thế thì chẳng phải là trùng hợp à, vừa lúc cho chúng ta dùng cơ hội này để Từ đạo hữu cảm thấy mắc nợ, đến khi giao dịch sẽ dễ trả giá hơn!”
Người đệ tử Mao Sơn không khỏi há hốc mồm. Cậu ta đột nhiên phát hiện.
Hình như vị sư tổ chưởng môn này có chút phúc hắc thì phải... Hai người lập tức xuất phát.
Sau khi nhìn thấy núi Tiểu Cô, hai vị đạo sĩ chính thống của đại phái Mao Sơn tức khắc giật nảy mình. Độ nồng đậm của linh khí ở nơi này cũng khoa trương quá đi?
Ngoại trừ diện tích hơi nhỏ hơn Mao Sơn một chút ra, các phương diện khác quả thực là nghiền ép phong thuỷ bảo địa từ xưa đến nay như Mao Sơn...
Lúc này, hai người bọn họ thấy một cô gái nhỏ mười mấy tuổi đang vẫy tay với bọn họ.
Người đệ tử Mao Sơn kia đầu tiên là vui vẻ, sau đó quay đầu nói với sắc mặt kỳ lạ: “Chưởng môn, đây là người bác sĩ Từ phái tới đón chúng ta à?”
“Hình như kế hoạch của ngài không thành công rồi...”
Chu chân nhân cũng nhíu mày.
Khí tức trên người cô gái nhỏ này tạo ra cho ông một loại cảm giác rất kỳ quái. Thế nhưng nhìn cẩn thận thì lại không nhìn ra điểm dị thường gì.
Chu chân nhân đè nén sự tò mò trong lòng, cùng đi theo tới.
Tử Nam nhìn hai người chớp chớp mắt, giọng điệu mềm nhẹ nói: “Sư phụ bảo ta xuống mang hai người lên núi, đi theo ta.”
Chu chân nhân giật mình, theo sau cô.
Vừa đi ông vừa nhìn tư thế đi của Tử Nam.
Một lát sau, ông âm thầm lắc đầu trong lòng, xem ra là ông suy nghĩ nhiều rồi.
Sau khi Tử Nam mang theo bọn họ tiến vào trong biệt thự.
Quả nhiên thấy Từ Huyền, trên mặt là mặt nụ cười nhàn nhạt, đã ở chỗ này chờ.
Từ Huyền mỉm cười chào hỏi: “Hai vị đạo hữu, hoan nghênh.”
Chu chân nhân đầu tiên là mặt lộ ra vẻ kinh hãi.
Không biết vì sao, so với lần trước gặp mặt thì Từ Huyền có thêm một loại khí chất không giống bình thường... Chỉ hoảng hốt một lát là ông khôi phục lại.
Trên môi ông cũng lộ ra nụ cười mỉm: “Từ đạo hữu, đã lâu không gặp, từ lần trước gặp mặt đến giờ vẫn khoẻ chứ.”
Chu chân nhân đang chuẩn bị nói tiếp.
Đệ tử ở bên cạnh đã đoạt mở miệng trước với vẻ mặt kích động: “Bác sĩ Từ, tôi là fan của anh đó! Vừa nãy tôi còn coi livestream của anh nữa cơ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận