Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 1010 - Đây là tiết tấu muốn lừa người à…

"Tại sao lại có nhiều tai nạn như vậy?"
Đám khán giả trong phòng live cũng tò mò lắng nghe.
Từ Huyền thản nhiên nói: "Dùng lời nói phổ thông chút để nói."
"Nhà anh đã tạo báo ứng..."
Đông đảo khán giả xem live nghe thấy lời này, ánh mắt nhìn về [Đào Đất Kiếm Ăn Tổ Truyền] lập tức không đúng! Trong lịch sử livestream của Từ Huyền.
Cũng có mấy tình hình tương tự.
Những bệnh hữu gặp báo ứng, phần lớn đều làm mấy chuyện thương thiên hại lý.
Người này thoạt nhìn đơn thuần lương thiện, trên thực tế là người thế nào cũng rất khó nói... [Đào Đất Kiếm Ăn Tổ Truyền] trừng mắt: "Không thể nào!"
"Tuy người nhà bọn tôi không phải là kiểu lương thiện gì cả."
"Nhưng chưa bao giờ làm chuyện gì xấu."
"Sao có thể tạo ra báo ứng nghiêm trọng đến thế!"
Biểu cảm của Từ Huyền hơi cổ quái.
"Điều này à..."
"Anh không biết cũng là điều bình thường."
"Chủ yếu là những chuyện mà trưởng bối trong nhà các người làm, không muốn anh tham gia vào cho nên không nói cho anh biết."
[Đào Đất Kiếm Ăn Tổ Truyền] không khỏi ngẩn ra, chần chờ nói: "Bác sĩ Từ, lẽ nào trong nhà tôi, ngoại trừ dựa vào đào đất kiếm ăn kiếm tiền, còn làm chuyện khác?"
Từ Huyền lắc đầu: "Không có."
[Đào Đất Kiếm Ăn Tổ Truyền] mơ màng: "Vậy sao..."
Biểu cảm của Từ Huyền cổ quái: "Nhà các người đúng là dựa vào đào đất kiếm ăn."
"Nhưng không phải là kiếm ăn như anh nghĩ..."
Biểu cảm của [Đào Đất Kiếm Ăn Tổ Truyền] càng mơ màng lẫn lộn.
Anh chần chờ nói: "Ngoại trừ trồng trọt, còn có cách đào đất kiếm ăn khác à?"
Từ Huyền mỉm cười nói: "Tôi hỏi anh, anh nói năm đó cha anh đã thầu một mảnh đất lớn."
"Một nông dân như ông ấy, lấy tiền vốn ở đâu ra?"
Vừa rồi, rất nhiều khán giả trong phòng live còn nghi ngờ vấn đề này.
Ở thời đại đó, mọi người đều nghèo trắng tay, dựa vào cái gì mà ông ấy có tiền nhận thầu đất chứ?
[Đào Đất Kiếm Ăn Tổ Truyền] vội vàng nói: "Cái này thì tôi biết."
"Cha tôi nói, thật ra tổ tiên nhà tôi là phú thương đời nhà Thanh."
"Tuy bây giờ sa sút, nhưng vẫn giữ lại mấy thỏi vàng."
"Được chôn dưới đất ở sân sau, đã chôn hơn trăm năm rồi."
"Hôm đó gặp phải lúc quan trọng cần dùng tiền mới lấy ra."
"Lúc ấy, cha với bác trai của tôi đã lén đổi vàng thành tiền, nhận thầu đất..."
Đông đảo khán giả trong phòng live đều là ngưỡng mộ.
Sao lão tổ tông nhà bọn họ lại biết thương cho hậu bối đến vậy… Từ Huyền mỉm cười nói: "Được, vậy tôi hỏi anh một vấn đề nữa."
[Đào Đất Kiếm Ăn Tổ Truyền] nói: "Bác sĩ Từ cứ nói đi."
Từ Huyền mỉm cười nói: "Sao cha với bác của anh biết được tin tức của thỏi vàng đó?"
[Đào Đất Kiếm Ăn Tổ Truyền] không chút do dự nói: "Đương nhiên là lúc ông nội tôi sắp chết nói cho bọn họ."
Từ Huyền mỉm cười: "Vậy sao ông nội anh lại chết?"
[Đào Đất Kiếm Ăn Tổ Truyền] thở dài: "Không phải là lúc đó trong nhà nghèo, không có tiền ăn cơm à."
"Hơn nữa trước đó ông ấy bị bệnh, sức khỏe không tốt cho lắm, vì vậy đã chết đói..."
Rất nhiều khán giả xem live kỹ tính, cũng lập tức phát hiện lỗ hổng trong lời nói.
"Ê, đợi đã, anh nói ông nội anh biết phía dưới có thỏi vàng, kết quả thà rằng bản thân chết đói, cũng không lấy ra đổi ăn à?"
"Giả quá đi, tôi không tin..."
Sắc mặt của [Đào Đất Kiếm Ăn Tổ Truyền] hơi cứng ngắc, mạnh mẽ giải thích: "Có lẽ là ông nội tôi không nỡ dùng."
"Người đời trước, chẳng phải đều có tính cách đó à..."
Từ Huyền mỉm cười: "Được, cho là như vậy đi."
"Tôi hỏi thêm anh nha."
"Nguyên quán nhà anh chính là nơi này à?"
[Đào Đất Kiếm Ăn Tổ Truyền] suy nghĩ một lúc: "Không phải là bản địa. Tôi nhớ có nghe cha tôi nói hình như là huyện lân cận."
"Sau đó, lúc ông nội tôi còn trẻ, gặp phải nạn đói chạy nạn đến đây…"
Anh vừa nói xong thì ngây ra. Cảm giác hình như có chỗ nào đó không đúng... Từ Huyền mỉm cười, không nói gì thêm.
Rất nhiều khán giả trong phòng live đều dở khóc dở cười.
"Cười chết, lúc trẻ ông nội anh mới chuyển đến đây, kết quả thỏi vàng lại được chôn ở sân sau hơn trăm năm? Vừa nghe đã biết có điềm!"
"Cha anh bịa câu chuyện này hơi qua loa rồi đó? [Móc mũi. JPG]."
"Bệnh hữu, câu chuyện giả như vậy, dám chắc đến bây giờ anh vẫn chưa phát hiện đúng không?"
[Đào Đất Kiếm Ăn Tổ Truyền] dại ra: "Thì ra cha tôi... ông ấy gạt tôi?"
Từ Huyền ung dung nói: "Cũng không xem là hoàn toàn gạt anh, chỉ gạt một nửa thôi."
"Thỏi vàng đó đúng là đào từ dưới đất lên."
"Nhưng không phải là tổ tông anh truyền lại."
"Mà là lúc ông ấy và bác trai anh trồng trọt, bất ngờ phát hiện một cái động."
"Lúc ấy bọn họ tuổi trẻ gan lớn, sau khi bò vào trong động thì phát hiện một mộ cổ."
"Thỏi vàng được phát hiện ở trong mộ đó..."
Vô số khán giả trong phòng live đều kinh ngạc.
"A đù, vận may gì vậy!"
"Đù, đây chẳng phải là trộm mộ à!"
"Hu hu, tôi cũng muốn đi trồng trọt…"
Bạn cần đăng nhập để bình luận