Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 268 - Tôi thấy cậu giống Loli cao 1m48, buộc tóc đuôi ngựa vàng hai bên, kiêu ngạo bần hèn (2)

"Trước khi anh tỉnh lại, cô ấy đã rời giường thông khí, cho nên anh không ngửi thấy mùi, chỉ cho rằng bản thân bị bệnh."
Lúc này, biểu cảm của anh ta rất phức tạp.
Mà càng phức tạp hơn biểu cảm của anh ta là tâm trạng... Vô số khán giả xem live trong phòng live đều cười sắp rớt đầu rồi.
"Ha ha ha, cười cười... cười không thở được nữa rồi!"
"Tiểu tiên nữ mà anh cho rằng không bao giờ đánh rắm, thật ra chỉ là sợ đánh rắm xông chết anh thôi!"
"Bệnh hữu, tuy tôi rất đồng tình với anh, nhưng xin lỗi, giờ phút này tôi rất muốn cười nhạo anh..."
[Loli Tuyệt Vời Nhất] bị bạo kích liên tiếp, cả người đều tê rần. Anh ta nhớ lại những lời Từ Huyền vừa mới nói, càng nghĩ càng đau buồn.
Trong lúc đó, một cọng rơm cứu mạng lướt qua đầu của anh ta.
[Loli Tuyệt Vời Nhất] lập tức trừng to mắt.
"Đợi đã!"
"Bác sĩ Từ, lời nói của anh có thiếu sót!"
"Bây giờ chúng ta đang nói giả thiết, giả thiết! Giả thiết cô ấy là Hoàng tiên."
"Không phải nói sau khi giúp Hoàng tiên ban phong hào xong, cô ấy sẽ tiết kiệm vô số năm tu vi. Sẽ báo đáp người ban cho à?"
"Nhưng vừa nãy anh nói cô ấy muốn trả thù tôi!"
"Hơn nữa hình tượng tôi ban cho cô ấy dù hơi đáng yêu một tí, cũng không đến nỗi khiến cô ấy bị người thân cười nhạo đúng không?"
[Loli Tuyệt Vời Nhất] dùng ánh mắt trong tuyệt vọng mang theo hy vọng nhìn Từ Huyền:
"Bác sĩ Từ, phương diện này có phải có chỗ nào nhầm lẫn hay không?"
Từ Huyền nghe thấy vấn đề này, sắc mặt lập tức có chút vi diệu.
Từ Huyền thở dài.
“Vậy anh có từng nghĩ tới chuyện nó có thể là con đực chưa......”
Hắn vừa nói ra câu này, cả người [Loli Tuyệt Vời Nhất] triệt để chết máy tại chỗ, không thốt ra nổi một câu.
Thông qua màn hình vẫn có thể nhìn thấy môi anh ta đang không ngừng run rẩy. Phảng phất cảm giác như cõi lòng anh ta đang vụn vỡ.
Lúc này, vô số khán giả xem live trong phòng live đều đang cười muốn bể bụng trước điện thoại.
“Tui tui...... tui cười muốn điên luôn rồi nè!”
“Đã có thể tưởng tượng được nỗi tuyệt vọng trong lòng hoàng tiên này lúc trước......”
“Hoàng tiên: Tôi không chơi chết anh thì không xong mà!”
“Thế nên, vị bệnh hữu này vẫn luôn gọi một con chồn đực là vợ đó hả?”
“Không hiểu sao sau khi biết đây là con đực thì tôi lại cảm thấy hưng phấn hơn thế nhờ?”
“Lầu trên làm mẹ tôi hốt cả hền suốt trăm năm!”
Lúc này, có một bệnh hữu tò mò hỏi: “Bác sĩ Từ, con chồn này cũng không trả thù [Loli Tuyệt Vời Nhất] trong vòng nửa năm rồi, vậy sao hắn ta một mực không ra tay vậy?”
Sau khi Từ Huyền nhìn thấy thì không khỏi mỉm cười.
“Lúc trước, thời điểm con chồn đó đi tìm vị bệnh hữu này, trong lòng nó cũng có chút phức tạp.”
“Suy cho cùng, tuy bệnh hữu [Loli Tuyệt Vời Nhất] khiến hắn ta không ngẩng đầu lên được trước mặt đồng tộc, nhưng dù gì cũng giúp hắn ta hoàn thành thỉnh cầu.”
“Theo quy củ trong tộc bọn họ thì không nên lấy oán trả ơn.”
“Cho nên hắn ta vốn định trừng phạt chút đỉnh rồi sẽ đi ngay.”
“Nào ngờ anh đối xử với hắn ta quá tốt!”
“Vừa gặp mặt đã quan tâm chăm sóc hắn ta rất chu đáo.”
“Mặc kệ hắn ta đưa ra yêu cầu gì, chỉ cần anh có thể làm được, anh đều đồng ý không chút do dự.”
“Dẫu có làm không được, anh cũng liều mạng cố gắng!”
Từ Huyền nói tới đây thì dừng lại một chút, kế đó có chút buồn cười nói: “Lúc trước hắn một mực đợi trong núi trên trăm năm.”
“Đôi khi hắn ta có ra khỏi núi, hoặc từng nghe tiền bối đã có một chút biến hóa kể lại, nhưng dù sao cũng không cụ thể.”
“Hiểu biết của hắn ta đối với xã hội loài người cũng chỉ có chút ít vụn vặt.”
“Hiện giờ, hắn ta ở nhà anh, mỗi ngày đều không cần làm gì nhưng vẫn được ăn ngon.”
“Muốn ăn cái gì đều không cần dùng đến tiền, chỉ việc nói với anh là được.”
“Không cần phải vất vả đi tìm đồ ăn giống khi còn trong núi lúc đầu.”
“Còn có thể xem tivi, chơi điện thoại, giường ngủ cũng thoải mái hơn trong sơn động.”
“Còn có người ngày nào cũng vui vẻ hớn hở giúp hắn ta chải chuốt lông tóc [Làn da], còn nguyện ý rửa chân cho hắn ta.”
“Chẳng phải khoảng thời gian này quả thực quá vui sướng rồi à.”
“Nhưng hắn ta vốn không ngờ anh vậy mà lại cho rằng bản thân đang yêu đương với hắn ta......”
Từ đầu đến giờ, khán giả xem live trong phòng live đều cười không nhặt được mồm, đến nỗi bụng đã sắp nứt ra luôn.
“Nghe được từ rửa chân này, tôi thật sự không chịu nổi......”
“Ở chung cũng cả nửa năm rồi còn chưa lên nòng kể ra cũng trâu bò lắm đó!”
“Lầu trên không cần ngạc nhiên đâu, trạch nam đều là như vậy~”
[Loli Tuyệt Vời Nhất] cảm thấy mình đã triệt để mất mặt trước bàn dân thiên hạ, không còn mặt mũi sống tiếp nữa.
Bây giờ anh ta đã hoàn toàn tuyệt vọng, hai mắt vô hồn, tự lẩm bà lẩm bẩm: “Nhưng mà lúc tôi cầu hôn hắn ta, rõ ràng hắn ta đã đồng ý rồi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận