Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 134 - Từ trâu bò xã hội biến thành phú nhị đại là trải nghiệm dư thế lào? (1)

“Bác sĩ Từ, anh đừng lấy loại kịch bản ảo tưởng này ra lừa phỉnh tôi nha, tôi sẽ tưởng thiệt đó.”
Từ Huyền thản nhiên nói: “Tôi không hề nói đùa với anh.”
“Công ty anh đang làm việc hiện tại là công ty trách nhiệm hữu hạn quản lý tài sản Thịnh Đức. Đúng không?”
[Tiểu Cương Cố Lên Nhoa] gật đầu: “Đúng, chính là chỗ này.”
Từ Huyền nói: “Bây giờ anh có thể mở trình duyệt, dùng “Thiên Nhãn Tra*” tìm kiếm danh sách cổ đông của công ty các anh một chút.”
* nền tảng điều tra kinh doanh hàng đầu của Trung Quốc, bao gồm thông tin của gần 300 triệu công ty trên khắp đất nước
* nền tảng điều tra kinh doanh hàng đầu của Trung Quốc, bao gồm thông tin của gần 300 triệu công ty trên khắp đất nước
[Tiểu Cương Cố Lên Nhoa] sững sờ, lúc bấy giờ mới bắt đầu thao tác theo theo lời dặn của Từ Huyền.
Không ít khán giả xem live cũng tò mò làm theo hướng dẫn của Từ Huyền, cùng lên tra một lượt.
“Hả?”
Một lát sau, [Tiểu Cương Cố Lên Nhoa] nói một cách tò mò: “Quả thực có một cổ đông nhỏ có tên giống ba tôi như đúc.”
“Có điều, cổ phần của người đó không nhiều lắm, chỉ có 1.2%.”
“Chắc chỉ là trùng hợp thôi nhỉ?”
“Chủ tịch của bọn tôi là một người khác hoàn toàn. Cổ phần chiếm 35%. Tôi cũng không quen biết!”
Từ Huyền mỉm cười: “Anh có biết cái gì gọi là ủy thác vốn cổ phần không?”
“Anh lại click vào người có tên trùng với ba anh xem.”
Nghe được câu này, tim [Tiểu Cương Cố Lên Nhoa] chợt nhảy lên thình thịch.
Anh ta run tay click vào chỗ người có tên giống hệt với ba mình kia. Sau khi nhìn thấy giao diện mới xuất hiện, con ngươi [Tiểu Cương Cố Lên Nhoa] bỗng chốc phóng to. Người cùng tên với ba anh ta này thế mà còn là cổ đông của mười mấy công ty lớn! Mấu chốt là, phần lớn những công ty này, đều còn một cổ đông khác.
Mà tên của một cổ đông khác ấy. Bất ngờ lại y bóc tên mẹ anh ta!
Một người trùng tên thì trùng hợp.
Nhưng cả hai đều là tên của ba mẹ anh ta, thế thì tuyệt đối không thể nào là trùng hợp được!
“Đờ mờ!”
[Tiểu Cương Cố Lên Nhoa] không kiềm được văng tục!
Lúc này, anh ta vừa ngây ngốc lại vừa hưng phấn. Thậm chí, anh ta có thể nghe rõ tiếng tim mình đang đập thình thịch, thình thịch luôn.
“Bác sĩ Từ, đây, đây...... Chuyện này là sao?”
Từ Huyền bình thản nói: “Bây giờ anh còn chưa nắm rõ tình hình à?”
“Rất đơn giản, chính là ba mẹ anh lừa anh.”
“Thật ra, nhà anh rất giàu có, chỉ là vẫn luôn khiến anh mơ màng mờ mịt mà thôi.”
“Mấy năm qua, anh vẫn cho rằng nhà anh rất nghèo, đơn thuần là do bọn họ giả vờ.”
[Tiểu Cương Cố Lên Nhoa] choáng váng cả người.
Đông đảo khán giả xem live trong phòng live cũng ngây dại.
Cách thức triển khai chuyện này thật đúng là khiến cho người ta không ngờ tới......
“Hay nhỉ! Tôi thẳng thắn khen hay luôn đó! Từ trâu bò xã hội biến thành phú nhị đại là loại trải nghiệm gì đây?”
“Giờ tui lập tức về nhà hỏi ba mẹ tui coi bọn họ có giấu kín sự thật tui vốn là một phú nhị đại không mới được!”
[Tiểu Cương Cố Lên Nhoa] lắp ba lắp bắp: “Không phải chứ...... Bọn họ, sao bọn họ lại làm như vậy?”
Từ Huyền thản nhiên nói: “Còn không phải bởi vì anh à?”
[Tiểu Cương Cố Lên Nhoa] càng thêm trợn tròn mắt: “Bởi vì tôi? Liên quan gì tới tôi?”
Từ Huyền nói: “Đương nhiên là...... để cho anh học tập cho giỏi đó.”
[Tiểu Cương Cố Lên Nhoa] ? ??
Từ Huyền cười cười: “Thật ra, lúc còn nhỏ, anh học tập vẫn rất tốt.”
“Nhưng kể từ khi ba mẹ anh giàu lên sau lần làm ăn thứ nhất, anh bắt đầu ham chơi, thành tích trở nên kém hẳn.”
“Lúc ấy, bọn họ vội vã làm ăn kiếm tiền, nên cũng không quản anh nhiều được.”
......
“Về sau, lần phá sản đầu tiên trong trí nhớ của anh, đúng là thật.”
“Nguyên nhân chính là ba mẹ anh học hành không tới nơi tới chốn, bị người ta lừa.”
“Chuyện này giúp trong lòng hai người bọn họ nhận thức được tầm quan trọng của việc học.”
“Cũng may, khi đó anh cũng đã hiểu chuyện, bắt đầu nghiêm túc học tập. Làm cho ba mẹ anh rất vui mừng.”
“Vấn đề phát sinh vào thời điểm anh lên cấp ba.”
[Tiểu Cương Cố Lên Nhoa] khẽ giật mình: “Thời điểm tôi lên cấp ba thì sao?”
Từ Huyền nhàn nhạt nói: “Thời điểm anh lên cấp ba, bọn họ làm giàu lần thứ hai, lại kiếm được không ít tiền.”
“Nhưng lúc này, anh cảm thấy trong nhà có tiền, lại không học tập đàng hoàng.”
“Bắt đầu ham chơi. Thành tích lần nữa xuống dốc đáng kể.”
“Thế là ba mẹ anh bắt đầu trở nên cảnh giác.”
“Vì tránh cho anh ỷ vào trong nhà có tiền mà sa đọa, không chuyên tâm học tập.”
..........
“Cho nên bọn họ dứt khoát làm bộ phá sản lần nữa, bức anh phải nghiêm túc thi đại học.”
“Mỗi ngày, hai người ba mẹ anh đều sẽ thay quần áo trước khi về tới nhà.”
“Đợi đến lúc ra ngoài họp hành hoặc bàn chuyện hợp tác thì lại tới công ty đổi sang bộ khác.”
“Nhằm tránh cho thứ gì đáng giá xuất hiện trong nhà làm anh phát hiện. Thế là, họ dứt khoát không mua.”
“Ngay từ đầu, bọn họ hành động vẫn rất khó khăn, có vài lần suýt nữa đã lộ ra sơ hở để anh phát hiện được.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận