Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 846 - Chưởng môn phái ngọc nữ thanh thuần thế hệ mới, em có thể làm người tình của anh không (2)

"Sao tôi thấy cô ấy cứ có dáng vẻ hoảng hốt bất an vậy?"
Từ Huyền cười như không cười nói: "Cô cho rằng cô ta sợ bệnh AIDS à?"
Tống Sở Sở ngạc nhiên: "Chẳng lẽ không đúng?"
Từ Huyền mỉm cười lắc đầu, chậm rãi nói: "Mấy bộ phim cô ta nhận sau đó đều là dùng thủ đoạn tương tự."
"Hơn nữa bởi vì nhiều lần, cũng ở cùng với mấy người, đều nhiễm với nhau rồi."
"Những người đó đều là đại lão trong giới."
"Có một người, thậm chí còn là viên chức chính thức!"
"Nếu như tin tức Lý Vân Vân mắc bệnh AIDS truyền ra ngoài, để mấy đại lão trong giới biết được, tất nhiên sẽ đi kiểm tra."
"Đến lúc đó, bọn họ phát hiện bị cô ta lây bệnh."
"Cô cảm thấy cô ta sẽ có kết cục gì?"
Tống Sở Sở nghe đến mức ánh mắt thẳng tắp!
Đỉnh!
Lý Vân Vân thoạt nhìn có dáng vẻ thanh thuần động lòng người, không ăn khói lửa nhân gian.
Không ngờ cái gọi là chưởng môn nhân ngọc nữ thanh thuần thế hệ mới, thiết lập nhân vật thật sự lại là như vậy! Quả nhiên là nhìn người không thể phán xét bằng ngoại hình...
Nhưng nghĩ kỹ lại cảm thấy hợp lý. Dù sao thì người không ngoan sẽ không đứng vững được.
Nếu cô ta không phải là người như vậy thì cũng không thể lên như diều gặp gió trong giới giải trí có vô số trai xinh gái đẹp. Tống Sở Sở tự hỏi nếu cô là Từ Huyền.
Đối mặt với tình hình vừa nãy, nhất định sẽ không nhịn được...
"Hây, ông chủ, tôi hỏi anh một vấn đề."
Bỗng nhiên Tống Sở Sở suy nghĩ, thốt ra một câu: "Nếu như Lý Vân Vân không có bệnh, hơn nữa trước sau như một."
"Vậy anh có chấp nhận cô ta không?"
Từ Huyền thản nhiên nhìn cô: "Tôi thấy cô vẫn chưa nhận được bài học."
"Lượng tu luyện của ba ngày này đều tăng gấp đôi."
"Không hoàn thành được thì đến Quỷ thành gác cửa với Chu Yếm đi."
Tống Sở Sở lập tức sợ hãi.
Cô ủ rũ nói: "Ông chủ, anh như vậy sẽ chết người đó..."
Mấy ngày sau.
Lại đến thời gian livestream.
Từ Huyền mở tài khoản Ma Âm theo thường lệ.
Vô số khán giả xem live đã thành thói quen chực sẵn ở nơi này.
Bây giờ đối với rất nhiều người, mỗi lần xem livestream của Từ Huyền đều giống như là ăn cơm uống nước, hình thành nên một thói quen. Nếu như lần nào đó Từ Huyền livestream đúng lúc bọn họ không mang theo điện thoại không xem được, vậy cả người sẽ ngứa ngáy...
"Các bệnh hữu, đã lâu không gặp [Bác sĩ Từ mỉm cười. GIF]."
"Đỉnh lắm! Cộng đồng mạng ngốc nghếch thì hình ngốc nghếch gì cũng có... [Che mặt. JPG]."
"Xin hỏi các vị, bệnh hữu quyên tiền lần trước có thu được chỗ đặc biệt nào hay không?"
"Chậc, đặc biệt thì không có. Nhưng tôi cảm thấy tâm trạng đã trở nên tốt hơn. [Móc mũi. JPG]."
"Tôi cũng quyên một nghìn tệ, không có cảm giác gì cả, lầu trên chắc chắn không phải là ảo giác chứ? [Cười khóc. JPG]."
"Ha ha, muốn quyên thì quyên, không muốn quyên thì không quyên, mắc gì phải đợi có lợi mới chịu làm, không có lợi thì không làm chứ? [Khinh bỉ. JPG].” Đúng lúc này.
Màn hình trong phòng live lập tức sáng lên. Từ Huyền xuất hiện ở bên trong màn hình.
Hắn mỉm cười, chào hỏi hơn chục triệu khán giả xem live.
"Các bạn bệnh hữu, chào mọi ngươi."
Trên màn hình xuất hiện rất nhiều màn đạn chào hỏi của khán giả xem live.
"Chào bác sĩ Từ."
"Bác sĩ Từ lại trở nên đẹp trai rồi."
"[Mắt sao. JPG]."
"Lầu trên nịnh nọt giỏi đó, bác sĩ Từ luôn đẹp trai mà, max level rồi còn nâng cao thế nào nữa? [Móc mũi. JPG]."
Đúng lúc này.
Trên màn hình xuất hiện một thưởng hiệu quả đặc biệt.
Người thưởng cũng là ID mà mọi người quen thuộc.
Chính là [Tiểu Manh Đi Vạn Dặm Đường] lần trước kết nối được bác sĩ Từ chỉ ra vali bên cạnh cất giấu thi thể.
[Tiểu Manh Đi Vạn Dặm Đường] nói: "Bác sĩ Từ, bác sĩ Từ, giang hồ cấp cứu!"
Rất nhiều khán giả xem live nhìn thấy ID này của cô thì không khỏi châm chọc.
“Sao vậy? Lại gặp đàn ông tồi dẫn bạn gái cũ đi du lịch à? [Mắc cười. JPG].”
Vẻ mặt [Tiểu Manh Đi Vạn Dặm Đường] bất đắc dĩ: "Các người đừng trêu chọc tôi nữa được không."
"Tôi thật sự rất vội, là loại hết sức khẩn cấp."
Từ Huyền cũng cười nhẹ nhàng: "Cô nói đi."
[Tiểu Manh Đi Vạn Dặm Đường] nói: "Bác sĩ Từ, lần trước kết nối, không phải là có chú cảnh sát cao đẹp trai cứu tôi ra khỏi tay của tội phạm giết người ư."
"Cái cảm giác được thiên sứ giáng xuống cứu rỗi trong nguy hiểm, wow, cả đời tôi đều không thể quên."
"Lúc ấy, tôi đã mê anh ấy rồi."
"Khi đó, tôi mới hiểu thì ra ‘chân mệnh thiên tử’ mà bác sĩ Từ nói không phải là tội phạm giết người đó, mà là anh ấy."
"Bắt đầu từ ngày đó, tôi đã điên cuồng theo đuổi anh ấy."
"Đáng tiếc chú cảnh sát này thật sự là quá lạnh lùng, hoàn toàn không thèm để ý đến tôi."
"Tôi gửi tin nhắn cho anh ấy đều là kiểu thích thì trả lời không thì thôi."
"Hơn nữa, tôi qua đây du lịch, được xem là ở đất khách..."
Vẻ mặt [Tiểu Manh Đi Vạn Dặm Đường] mong chờ nói: "Bác sĩ Từ, anh có thể dạy cho tôi chút không."
Bạn cần đăng nhập để bình luận