Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 1019 - Hơn bốn tỷ, muốn bác sĩ Từ làm người đại diện.

Trên màn hình xuất hiện rất nhiều màn đạn tạm biệt bác sĩ Từ.
Sau khi Từ Huyền thoát ra ngoài, vẫn có rất nhiều khán giả xem live nói chuyện.
"Hôm nay bác sĩ Từ giết điên rồi, lại có một người kết nối, người thân bị bắt vào đó đạp máy may..."
"A đù, đột nhiên phát hiện ngày hôm nay bác sĩ Từ đã giết ba liên tiếp! Tỷ lệ bỏ tù 100%!"
“Lạnh run, ngộ nhỡ lần sau người bạn nào đó của tôi muốn tìm bác sĩ Từ kết nối thì sao? Chẳng phải tôi sẽ rất nguy hiểm à? [Khóc lớn. JPG].”
"Hả? Lầu trên phạm phải chuyện gì mà lại nhát gan như vậy? Chú cảnh sát có cần quan tâm chút hay không @Cảnh Sát Ma Đô, @Cảnh Sát Kinh Thành [Mắc cười. JPG]."
"Cười chết, ấn vào ảnh đại diện tiến vào tài khoản thì thấy đã xóa rồi, thằng đó tuyệt đối đã làm sai chuyện gì [Cười khóc. JPG]."
Rất lâu sau, vô số khán giả xem live mới dần tản đi… Bên trong phòng tư vấn.
Từ Huyền tắt điện thoại, bảo Tống Sở Sở rót cho một tách trà.
Mỗi lần livestream xong, hắn đều thích uống trà thần tiên, đợi Thiên Đạo thưởng công đức. Đã dưỡng thành thói quen rồi.
Hiện tại, vừa hay trong phòng tư vấn không có khách hàng. Tống Sở Sở cũng nhàm chán lướt điện thoại. Mỗi lần Từ Huyền livestream xong.
Trên mạng đều có chủ topic chuyển tiếp video livestream của Từ Huyền lên trang mạng khác. Còn có trang đầu của các diễn đàn khác cũng dán nội dung livestream kỳ này của Từ Huyền lên trang đầu. Một trong những điều Tống Sở Sở hứng thú chính là xem trong những bài đăng đó có thứ thú vị nào hay không.
Lúc này, trên app tin tức của điện thoại cô đột nhiên hiện lên một tin nhắn. Tống Sở Sở vừa nhìn thì không khỏi vui vẻ.
Cô quay đầu hét lên: "Ông chủ, vừa nãy lúc anh kết nối, cơ cấu phẫu thuật thẩm mỹ mà anh nhắc đến nổi tiếng rồi."
"Vừa rồi bệnh viện phẫu thuật thẩm mỹ đó bị khán giả xem live bới ra rồi."
"Vốn chỉ là bệnh viện thẩm mỹ nhỏ bình thường, tài sản mấy nghìn vạn tệ."
"Vừa được tư bản bơm vào năm tỷ."
"Bệnh viện thẩm mỹ đó công khai bày tỏ cảm ơn anh, còn muốn lấy năm trăm triệu tệ trong năm tỷ đó làm phí quảng cáo cho anh."
"Nếu như anh đồng ý làm người đại diện cho bệnh viện bọn họ thì sẽ cho anh bốn tỷ rưỡi trong năm tỷ đó..."
Từ Huyền cũng là bất đắc dĩ lắc đầu cười.
Chuyện này không phải xảy ra lần đầu. Với lượng fans trong phòng live hiện tại của hắn.
Chỉ cần nhắc đến thứ gì đó, hầu như toàn mạng sẽ biết ngay lập tức.
Có không ít người, cũng vì ké danh khí của Từ Huyền mà có chút xíu tiếng tăm. Đúng lúc này.
Hai người đàn ông tiến vào phòng tư vấn.
"Bác sĩ Từ có ở đây không?"
Hai người đàn ông này, người lớn tuổi thì khoảng hơn bốn mươi.
Mặc bộ đồ tây cũ hơi nhăn nheo, thoạt nhìn có vẻ mặt chán chường. Đôi mắt rõ ràng hơi đỏ lên.
Người trẻ hơn chút thì mười bảy mười tám tuổi, đeo kính đen. Còn mặc đồng phục, có dáng vẻ của học sinh cấp ba.
Biểu cảm trên mặt rõ ràng là hơi tức giận.
"Bác sĩ Từ!"
Sau khi thiếu niên nhìn thấy Từ Huyền, biểu cảm rõ ràng là hơi kích động.
"Bác sĩ Từ!"
"Anh mau giúp em đi!"
"Nói với cha em, gần đây mẹ em có chỗ không đúng."
"Em nghi ngờ mẹ em có tình hình gì đó ở bên ngoài, rất có khả năng là ngoại tình!"
"Nhưng đánh chết cha em cũng không tin!"
"Anh có thể nói với cha em giúp em, bảo ông ấy chấp nhận hiện thực hay không!"
Cha của người trẻ tuổi này lắc đầu:
"Không thể nào! Tuyệt đối không thể nào!"
"Con trai, mẹ con không phải là người như vậy..."
"Cha và bà ấy sống với nhau nhiều năm, cha không hiểu bà ấy bằng con à..."
Người trẻ tuổi hừ lạnh.
"Cha còn tin bà ấy à!"
"Cha! Con không tin, cha và bà ấy làm vợ chồng nhiều năm, không phát hiện gần đây vẻ mặt trạng thái của bà ấy có chỗ không đúng à?"
"Cha đừng giả vờ nữa!"
"Cha chính là không muốn chấp nhận hiện thực!"
Mặc kệ người trẻ tuổi này nói thế nào, cha cậu đều lắc đầu.
Người trẻ tuổi đeo mắt kính tức giận hừ lạnh, nhìn về phía bác sĩ Từ: "Bác sĩ Từ, anh mau khuyên ba em đi!"
"Em cảm thấy ông ấy như đà điểu vậy, tự vùi đầu mình vào trong cát, cho rằng không xảy ra chuyện gì cả."
"Quả thật chính là tự lừa dối mình..."
Từ Huyền mỉm cười, chỉ vào ghế sô pha ở bên cạnh.
"Hai người ngồi xuống trước, từ từ nói."
Một già một trẻ ngồi trên ghế sô pha.
Người trẻ tuổi mở miệng: "Bác sĩ Từ, chuyện là như vậy."
"Đại khái hai tháng trước."
"Em tận mắt nhìn thấy mẹ em nói chuyện với ảnh đại diện đàn ông ở trong điện thoại!"
"Hơn nữa biểu cảm còn rất quen thuộc."
"Giống như là... giống như mấy nữ sinh nói chuyện với nam sinh bọn họ thích ở trong trường!"
"Sau đó em thuận miệng hỏi một câu, người đó là ai."
"Không ngờ biểu cảm mẹ em trả lời em rõ ràng không đúng!"
"Ấp úng, ánh mắt còn né tránh."
"Còn nói với em, con nít thì đừng quản chuyện của người lớn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận