Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 372 - Không phải là cô gái đáng yêu như trong tưởng tượng của cậu ta (1)

"Mãi đến khi nhìn thấy cậu mặc đồ nữ, hình như cậu ta đã thấy được bản thân trong giấc mộng của mình từ trên người cậu."
"Dần dần trở thành bạn tốt với cậu."
"Nói chuyện với cậu chính là vì nguyên nhân này."
"Đáng tiếc, cậu luôn duy trì trạng thái mặc đồ nữ, không nghĩ đến tiến thêm một bước."
"Điều này khiến trong lòng cậu ta hơi thất vọng."
"Vì vậy đã quyết định đích thân đẩy cậu một bước."
Vô số khán giả xem live trong phòng live đều nghe đến choáng váng.
"Khá lắm, thì ra bạn chung phòng mới thật sự là đại lão!"
"Bây giờ tôi phát hiện rồi, người chung phòng này, ai nấy đều là nhân tài!"
"Đúng vậy, nam mặc đồ nữ, trai thẳng chính trực, tay cừ khôi đào góc tường, còn có tiểu thụ phúc hắc. Ai nấy đều không đơn giản!"
[Bạn Học Salad] tức giận đến xanh mặt!
"Cậu ta thích làm con gái như vậy, tại sao không biến bản thân thành con gái chứ?"
"Bỏ thuốc tôi là cái quái gì vậy?"
Từ Huyền ung dung nói: "Cậu cho rằng cậu ta chưa từng thử à?"
[Bạn Học Salad] ngây ra: "Gì chứ?"
Từ Huyền nói: "Cậu còn nhớ mấy lần trở về, phát hiện hình như quần áo của mình bị người ta đụng đến hay không."
"Cậu hỏi có ai đụng vào đồ của mình không, kết quả không ai thừa nhận."
"Lần đó chính là cậu ta làm, chỉ là ngại nói ra."
"Cậu ta đã mặc áo quần của cậu, muốn nhìn dáng vẻ khi mình trở thành con gái."
Từ Huyền thở dài: "Kết quả cậu ta phát hiện... thật sự là rất xấu."
"Hoàn toàn khác với cô gái đáng yêu trong tưởng tượng suy nghĩ của cậu ta."
"Vì vậy cậu ta đã tuyệt vọng từ bỏ."
"Đặt hy vọng lên trên người cậu."
Đám khán giả trong phòng live đều cười không ngừng.
"Quá xấu, từ bỏ còn nghe được!"
"Điều khó hiểu là khiến tôi nghĩ đến mấy cha mẹ điên cuồng ép buộc con mình khi bản thân không tốt!"
"Ha ha ha, bệnh hữu này thảm quá rồi! Ba người bạn chung phòng đều là tay lão luyện!"
Hiện tại cậu không biết nên nói cái gì nữa.
Vốn cho rằng chỉ là một sở thích nhỏ không chút ảnh hưởng gì cả. Không ngờ lại mang đến cho bản thân nhiều tai hoạ đến vậy.
[Bạn Học Salad] thở dài: "Bác sĩ Từ, tôi nên làm gì đây?"
Từ Huyền nói: "Cái này có gì mà hỏi chứ?"
"Đương nhiên là báo cảnh sát rồi!"
"Dù sao thì cũng không quan tâm động cơ của bọn họ là gì, hành vi này đã thuộc phạm vi đầu độc rồi!"
"Còn nữa, thuốc mà bạn chung phòng bỏ cho cậu đều được để trong phòng."
"Bây giờ cậu hãy lập tức đi đóng cửa phòng, rồi tìm mấy thứ kéo qua đó chặn cửa."
"Phòng ngừa trước khi cảnh sát đến, bạn chung phòng của cậu tiến vào phá hủy chứng cứ."
[Bạn Học Salad] nghe xong, lúc này hung hăng gật đầu. Lập tức làm theo chỉ thị của Từ Huyền.
Sau khi chắn cửa xong.
Không qua bao lâu, bên ngoài nhanh chóng truyền đến tiếng gõ cửa.
"Phòng 205, sao lại khóa cửa vậy? Bên trong có chuyện gì à? Mau mở cửa ra! Tôi là giáo viên phụ đạo!"
Lúc này [Bạn Học Salad] mơ màng.
"Bác sĩ Từ, bây giờ tôi làm gì đây? Cần mở cửa không?"
Từ Huyền nghiêm túc nói: "Tuyệt đối đừng mở ra!"
"Hiện tại hãy gọi điện báo cảnh sát trước."
"Nếu không giáo viên phụ đạo của cậu sẽ dùng danh dự hình ảnh của nhà trường làm lý do ngăn cản cậu báo cảnh sát."
Khán giả trong phòng live cũng cạn lời.
"Giáo viên phụ đạo này đến nhanh quá rồi! Sao còn đến nhanh hơn bạn chung phòng của cậu ta vậy..."
"Còn cần phải nghĩ sao? Chắc chắn là đúng lúc ẩn mình bên trong phòng live của bác sĩ Từ, nhìn thấy sinh viên của mình luống cuống."
[Bạn Học Salad] nói: "Bác sĩ Từ, hay là mấy người tiếp tục livestream đi."
"Đợi lát nữa tôi sẽ kết nối nói quá trình sự việc cho mấy người."
Khán giả trong phòng live đều phản đối.
"Đừng mà! Tôi vẫn muốn xem quá trình!"
"Chuyện kích thích như vậy, không xem được thì thật đáng tiếc."
Từ Huyền nghe khán giả xem live nói vậy, cũng gật đầu nói: "Vậy thì tiếp tục đi."
"Dù sao thì người sẽ đến nhanh thôi."
Quả nhiên không bao lâu sau.
Bên ngoài vang lên tiếng còi xe cảnh sát.
Đợi sau khi cảnh sát đến hiện trường, [Bạn Học Salad] mới mở cửa để người vào trong lục soát.
Bên ngoài, ngoại trừ giáo viên phụ đạo và ba nam sinh có sắc mặt trắng bệch, mất hồn mất vía ra, còn có một đám xem náo nhiệt. Lúc này Từ Huyền cũng mở miệng: "Hai sinh viên của giường bên trái đều giấu thuốc ở trong tủ treo quần áo."
"Sinh viên của giường gần cửa sổ bên phải, trên bàn có một chai thuốc giả đựng thuốc dạ dày, cậu ta đã vứt thuốc bên trong đi, bên trong là thuốc kích thích nội tiết tố nữ."
Sau khi kiểm tra xong hiện trường, [Bạn Học Salad] muốn đến cục cảnh sát ghi khẩu cung. Cậu tranh thủ thưởng một hỏa tiễn siêu cấp, thanh toán phí tư vấn.
Đến lúc này, cậu mới nhớ tới: "Đúng rồi, bác sĩ Từ, cơ thể của tôi có vấn đề gì không?"
Từ Huyền trầm giọng nói: "Ngay từ đầu tôi đã nói."
"Vấn đề này rất nghiêm trọng!"
"Vốn bọn họ bỏ thuốc cậu, quả thật là dựa theo lượng trong sách hướng dẫn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận