Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 481 - Sư phụ, ngài nhìn bác sĩ Từ người ta rồi xem lại mình đi (1)

Nhưng nếu như anh ta đăng ảnh chụp được một con khủng long bạo chúa ở trong sân...
Vậy thì không cần nghĩ, bức ánh đó chắc chắn là ghép rồi.
Từ Huyền cũng không dài dòng.
Trực tiếp lấy ra ba loại linh thực từ trên người.
Mọi người dưới đài đều có chút trầm mặc.
Không phải bọn họ cảm thấy cái đồ chơi này qua quýt bình thường không đáng kinh ngạc. Thật sự là... những thứ đó bọn họ chỉ nghe nói tên mà thôi.
Cho tới bây giờ đều chưa bao giờ nhìn thấy.
Cũng phân biệt không ra thật giả...
Lúc này Vương Tùng cũng mở miệng, đảm bảo thay Từ Huyền.
Mấy vị chưởng môn đại phái vẫn còn có chút hoài nghi, tiến lên giám định một phen, rốt cuộc xác định được.
Con mẹ nó cái này lại là thật à!
Mấy vị đại lão đều có chút hoài nghi nhân sinh.
Nếu như không phải bởi vì hội giao lưu luôn luôn có quy tắc ngầm.
Sợ rằng đã có vô số người muốn chạy theo hỏi Từ Huyền những thứ thượng cổ này rốt cuộc là tới từ đâu.
Khưu chân nhân mở miệng nói: “Từ đạo hữu, cậu không ngại nói nghe xem cậu muốn đổi những thứ gì?”
“Bần đạo thật sự cảm thấy hứng thú với những thứ linh thực này của cậu.”
Từ Huyền mỉm cười mở miệng: “Tôi không cần đan dược và bí tịch.”
“Chẳng qua nếu như chư vị có hạt giống linh thực, còn có tài liệu luyện khí thì cũng có thể lấy ra trao đổi.”
“Còn có, nếu như có thứ ly kỳ cổ quái gì thì là tốt nhất.”
“Mặc kệ tốt hay là xấu đều có thể cho tôi xem xem.”
“Tôi tương đối cảm thấy hứng thú đối với phương diện này.”
Mọi người ở đây nghe xong lời Từ Huyền nói, đều yên lặng suy tư về giá trị của những thứ Từ Huyền mang tới.
Nếu như là đặt ở thời kỳ thượng cổ.
Bên trong ba thứ này, giá trị cao nhất tuyệt đối là Trà Thần Tiên!
Không phải đại lão chân chính, tu sĩ tầng dưới chót thông thường e là cũng không có tư cách uống được.
Giá trị của lúa Thất Tuệ và quả Xích Linh kém xa.
Cũng không phải là do hiệu quả của hai thứ này so ra kém Trà Thần Tiên.
Chủ yếu là khi đó số lượng quá nhiều, có đầy đường luôn rồi.
Thế nhưng đặt vào thời đại hiện đại này thì hoàn toàn ngược lại.
Loại tài liệu chính có thể luyện chế thành Tụ Linh đan như quả Xích Linh tuyệt đối là đồng tiền mạnh bán chạy nhất!
Chỉ cần là đạo hữu hơi có chút truyền thừa luyện đan đều vô cùng động tâm!
Lúa Thất Tuệ thì ngoại trừ tu sĩ mạch Luyện Thể ra, tu sĩ bình thường ăn cũng có thể tăng sức khỏe và thể chất trong trình độ nhất định.
Vô cùng thực dụng!
Ngược lại là loại hàng cấp cao như Trà Thần Tiên, sự quan tâm cho nó trái lại ít một chút.
Cái này cũng rất dễ hiểu thôi.
Nếu như đến cả ăn cơm cũng không đủ no thì con bà nó ai còn quan tâm xa xỉ phẩm nữa chứ?
Rất nhanh đã có một ông lão mở miệng: “Từ đạo hữu, lão phu có mấy viên hạt giống linh thực, thế nhưng không biết cụ thể là loại linh thực nào.”
“Có thể trao đổi một quả Xích Linh không?”
Từ Huyền mỉm cười gật đầu: “Có thể.”
Ông lão kia vui cực, lập tức lấy hạt giống linh thực trên người ra trao đổi với Từ Huyền.
Trong lòng ông ta rất vui sướng, cho rằng mình đã chiếm tiện nghi lớn.
Mọi người ở đây đều có chút ngạc nhiên.
Bọn họ còn tưởng rằng Từ Huyền chuẩn bị dùng quả Xích Linh để treo giá.
Thế mà lại chỉ bị người dùng mấy hạt giống linh thực là đổi được rồi.
Thứ giống như là hạt giống linh thực này có giá trị thấp nhất trong tất cả các linh vật.
Chủ yếu là không dùng được.
Trong lúc nhất thời, không ít người đều thầm hận trong lòng rằng mình ngu ngốc, không kịp thời báo giá.
Khiến cho bọn họ không nghĩ tới là.
Từ Huyền lại lấy ra từ trên người hai quả Xích Linh...
Lại có một người trung niên mặc đồ Tây vóc dáng mập mạp khác nói: “Từ đạo hữu, tại hạ có một chiếc túi trữ vật tu sĩ cổ tổ truyền.”
“Đây chính là pháp khí không gian cực kỳ trân quý! Nếu như đạo hữu có thể mở ra, bên trong nói không chừng còn có bảo vật!”
“Không biết có thể đổi nửa... một ký lúa Thất Tuệ từ chỗ đạo hữu không?”
Anh ta vừa mới lên tiếng thì đã có người bên cạnh lập tức bóc gốc gác của anh ta.
“Từ đạo hữu, cậu đừng tin anh ta.”
“Túi trữ vật kia của anh ta đã sớm bị hư rồi.”
“Người này đều bán bảy tám năm rồi, gặp người mới đến hàng năm đều phải lấy ra lừa dối một lần.”
“Đều mịa nó làm thành bao tương luôn rồi, nhưng vẫn không có ai muốn.”
Sắc mặt tên mập mặc đồ Tây kia không đổi, nói năng hùng hồn: “Đó là các người không có bản lĩnh.”
“Người giống như Từ đạo hữu đến cả linh thực đều có thể lấy ra. Có lẽ có bản lĩnh mở được túi trữ vật thì sao.”
“Từ đạo hữu, anh có đổi hay không?”
Từ Huyền mỉm cười gật đầu: “Có thể.”
Tên mập mặc đồ Tây nọ vui vẻ đi tới, lấy túi trữ vật ra và trao đổi với Từ Huyền.
Bạn cần đăng nhập để bình luận