Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 971 - Ở biệt thự không tốn tiền trái lại còn có thể kiếm tiền?

Nhìn thế nào cũng không giống là giả.
Không có khả năng giống như cô em mà [Thâm Tình Lúc Nửa Đêm] thầm mến, liều mạng làm thành danh viện được. Hơn nữa bọn họ nhìn vẻ mặt của thằng nhóc này, cũng không giống giả bộ cho lắm.
Với tuổi của thằng nhóc này, nếu như có thể giả bộ giống đến thế thì đi làm vua màn ảnh cũng được luôn đấy...
[Chiến Thần Ultra Vô Địch] có chút không lời nói: “Từ đã, anh nói đùa gì vậy?”
“Tình huống nhà tôi như thế nào, vừa nãy tôi cũng cho mấy người nhìn rồi.”
“Anh nói nhà tôi không có tiền?”
“Thế còn không tính là có tiền thì như nào mới tính?”
Từ Huyền thản nhiên nói: “Tôi hỏi cậu.”
“Cậu nói nhà mình ở trong biệt thự kia.”
“Còn xe thì sao?”
“Cậu thấy cha mẹ mình lái xe bao giờ chưa?”
[Chiến Thần Ultra Vô Địch] sửng sốt, vội vàng nói: “Chuyện này tôi có hỏi họ rồi.”
“Cha mẹ tôi đều không có bằng lái xe, không biết lái xe.”
“Cho nên trong nhà mới không mua xe.”
Rất nhiều khán giả xem live trong phòng nghe thế đã cảm thấy không đúng, đều cười nhạt.
“Ha ha, nhóc à, không phải nhóc không biết là có tiền đến trình độ nhất định, là có thể thuê tài xế đấy chứ?”
“Vãi chưởng! Giả vờ giống thật đấy, tôi suýt chút nữa thì bị thằng nhóc này lừa rồi...”
“Không phải biệt thự này cũng là đi thuê đấy chứ? Giống như là chuyện bệnh hữu [Thâm Tình Lúc Nửa Đêm] gặp phải ấy? [moi mũi.jpg]”
Lúc này, Từ Huyền mở miệng: “Không phải cho thuê.”
“Có điều vị bệnh hữu này ở biệt thự, căn bản không cần tốn một đồng tiền nào.”
“Trái lại còn có thể kiếm tiền nữa.”
Rất nhiều khán giả xem live đều ngạc nhiên. Vờ lờ, còn có chuyện thoải mái như thế á?
Từ Huyền cười nhạt, lại hỏi: “Nếu cậu nói nhà cậu có tiền.”
“Vậy cậu biết cha mẹ cậu làm nghề gì không?”
“Tại sao lại đột nhiên giàu lên?”
[Chiến Thần Ultra Vô Địch] nghe xong những lời này, đột nhiên trở nên ấp úng, ánh mắt cũng có chút né tránh. Vô số khán giả xem live đều sáng mắt lên.
Trong chuyện này hình như có dưa ăn!
Trên màn hình, vô số khán giả xem live điên cuồng phát bình luận hỏi!
“Bác sĩ Từ, rốt cuộc là chuyện gì vậy?”
“Hu hu, tôi cũng muốn có công việc vừa trả tiền cho tôi lại còn có nhà cho tôi ở nữa...”
Từ Huyền thản nhiên nói: “Không phức tạp như mọi người nghĩ đâu.”
“Cha của vị bệnh hữu này là bảo vệ của một khu nhà ở.”
“Một tháng 3000 tệ.”
“Còn mẹ của vị bệnh hữu này là một người nội trợ làm thuê.”
“Cũng chính là cái gọi là bảo mẫu.”
“Tiền lương một tháng có 5000 tệ.”
“Hai người kia, đều là người lao động dưới tầng chót xã hội đúng ý nghĩ thông tục.”
“Bởi vì là ở hai người đến lúc sắp hơn 40 tuổi rồi mới sinh ra đứa con độc đinh là bệnh hữu này.”
“Cho nên từ nhỏ đến lớn tương đối chiều.”
“Thậm chí có thể nói là cưng chiều.”
“Từ nhỏ đến lớn, chỉ cần bệnh hữu muốn cái gì, cha mẹ của cậu dù có đập nồi bán sắt cũng phải mua cho cậu.”
“Mình mặc đồ mua bên vỉa hè mấy chục đồng tiền, cũng phải mua cho bệnh này hữu này quần áo hàng hiệu.”
“Đến cả ăn uống cũng là cái gì đắt thì mua cái đó.”
“Thời gian lâu dài như thế, làm cho tính cách của bệnh hữu này tương đối kiêu căng.”
“Khi còn bé, yêu cầu của bệnh này vẫn còn có thể miễn cưỡng thỏa mãn được.”
“Nhưng khi bệnh hữu mới đến tuổi này, đạt đến trưởng thành thời kỳ, kiến thức tăng trưởng, lại có lòng ganh đua so sánh.”
“Yêu cầu cũng càng ngày càng cao...”
“Có điều đáng tiếc là, hai người bọn họ cũng chỉ là người thường, năng lực có hạn.”
“Cũng càng ngày càng khó thỏa mãn yêu cầu của bệnh hữu.”
Ánh mắt vô số khán giả xem live trong phòng nhìn [Chiến Thần Ultra Vô Địch] đều có chút không đúng rồi.
Hay lắm!
Đậu xanh rau má thằng nhóc này biết giả bộ quá đi? Lương hàng tháng của cha mẹ cộng lại cũng chỉ mấy nghìn tệ, thế mà có thể giả bộ thành phú nhị đại nữa?
Thậm chí mấy tiểu đồng bọn của [Chiến Thần Ultra Vô Địch], ánh mắt họ nhìn ‘Đại ca’ cũng có chút là lạ...
[Chiến Thần Ultra Vô Địch] bị nhìn mà sợ hãi cực.
Sắc mặt cậu đỏ lên: “Cha mẹ tôi đúng là không có học thức thật!”
“Nhưng mà họ có năng lực, tụ dốc sức ăn nên làm ra!”
“Bảo vệ thì sao chứ? Bảo mẫu thì sao?”
“Với cả đó chỉ là trước kia mà thôi.”
“Bây giờ không phải họ đã trâu bò hơn rồi à?”
“Bằng không, sao có thể có tiền như vậy?”
Từ Huyền thản nhiên nói: “Cậu đừng vội, tôi còn chưa nói xong.”
“Không lâu trước đây, mẹ cậu được hai người thuê chiếu cố mẹ của bọn họ.”
“Cặp vợ chồng chủ thuê ấy đều công tác ở nước ngoài.”
“Trên cơ bản phải rất lâu mới khó được có thể về nước một lần.”
“Thế nhưng mẹ của chủ thuê có bệnh Alzheimer.”
“Hơn nữa tình huống vẫn còn rất nghiêm trọng.”
“Nhiều khi, đến cả thần trí đều không thanh tỉnh.”
“Về phần địa điểm ấy hả.”
“Chính là căn biệt thự mà mọi người vừa nhìn kia...”
“Vì vậy mẹ của bệnh hữu này đã nghĩ ra một thao tác ghê gớm.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận