Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 781 - Hây, chỉ đánh một phiếu trắng (1)

"Sau khi các người dã ngoại trở về không lâu, chồng chị đã nhặt được không ít tiền ở trên đường."
"Với tính cách của chồng chị, gặp phải loại chuyện tốt này, đương nhiên sẽ không giao tiền ra ngoài."
"Cho nên chị mới có thể thấy anh ta trở nên ‘phóng khoáng’."
"Ồ, hiện tại số tiền này được đặt ở phòng kho của hai người đó."
“Bây giờ chị có thể đến đó xem xem…”
[Bà Tiên Đáng Yêu Balala] cuống quít cầm điện thoại chạy đến phòng kho.
Cô nhìn thấy cách đặt đồ trong phòng kho thì cảm giác có chút không đúng, không giống như trong ấn tượng của cô. Vì vậy bắt đầu lục lọi ở bên trong.
Sau khi đẩy mấy thứ lộn xộn ra, trong lòng lập tức trùng xuống. Chỉ thấy góc trong phòng cất giấu một cái rương không biết từ khi nào. Rất nhiều người nhìn thấy kiểu dáng của cái rương đều vô cùng quen thuộc.
Chính là kiểu rương lớn đựng đồ thường thấy ở dưới quê vào mấy chục năm trước. Mười mấy năm trước, cũng nhìn thấy loại rương này trong gia đình có người già. Chỉ là gần đây ít thấy lại rồi.
Trong nhà của người bình thường tuyệt đối không có kiểu dáng này.
Trong phim ma, thường thấy được cái như này…
[Bà Tiên Đáng Yêu Balala] kiên trì mở cái rương ra. Cô lập tức bị dọa lùi lại một bước.
Bởi vì lùi quá mạnh nên bắp chân đụng trúng sừng nhọn bên cạnh, cô đau đến mức kêu lên. Vô số khán giả trong phòng live cũng hít một hơi khí lạnh!
Chỉ thấy bên trong cái rương lớn này trống rỗng. Chỉ có mấy xấp tiền.
Chỉ là tiền này không phải cho người sống dùng! Toàn bộ đều là tiền âm phủ!
Lại nghĩ đến vừa nãy Từ Huyền nói chồng của [Bà Tiên Đáng Yêu Balala] còn tiêu tiền ra ngoài. Bên trong xảy ra chuyện gì không cần nói cũng biết...
Màn đạn trên màn hình lập tức bùng nổ!
"A đù, đột nhiên khủng bố đến! Càng xem càng giống với tình tiết trong phim ma, ông đây nhát gan, không dám xem tiếp nữa."

"Đậu phộng, loại rương này cũng dám nhặt về à? Có phải đầu óc có vấn đề..."
"Ha ha, tôi cảm thấy chồng của bệnh hữu đúng là có thể làm được chuyện này..."
"Lạnh run, chàng trai mạnh mẽ co rụt lại!"
"Các bạn, các người xem đi, tôi chuồn đây, đợi tí nữa có kết cục ai gửi riêng cho tôi với, sẽ quay lại xem tiếp..."
[Bà Tiên Đáng Yêu Balala] nhìn thấy màn đạn trên màn hình, suýt chút nữa thì khóc lóc: "Bác sĩ Từ, tiền này rốt cuộc là sao vậy?"
Từ Huyền thản nhiên nói: "Chị có từng nghe cái gọi là tiền mua mạng không?"
"Tiền... tiền mua mạng?"
Ba chữ đó khiến đầu óc của [Bà Tiên Đáng Yêu Balala] vù vù, hoàn toàn ngây ra.
Từ Huyền nói: "Nếu chồng chị đã dùng số tiền này thì mạng sống cũng không thuộc về anh ta nữa..."
[Bà Tiên Đáng Yêu Balala] bị dọa đến mức mặt trắng nhợt: "Vậy anh ấy không dùng đến nữa."
"Bác sĩ Từ, tôi bảo chồng tôi trả lại số tiền này được không..."
"Nếu không được, tôi sẽ chi thêm tiền mua chút tiền giấy trả lại."
"Một trăm lần, một nghìn lần..."
Từ Huyền lắc đầu: "Không phải chị muốn trả là có thể trả lại đâu."
"Mộ hoang ở quê bình thường đều là chết đột tử."
"Bởi vì chết đột tử nên không thể vào phần mộ tổ tiên, cho nên đơn độc tìm một nơi để chôn."
"Loại chết đột tử này vốn có oán khí khá lớn, thuộc về loại tương đối hung ác."
"Hơn nữa, vị trí phần mộ của nó tương đối lệch, người trong nhà cũng không thường xuyên đến."
"Ba năm, năm năm mới đến cúng một lần."
"Cho nên cũng khá quý trọng về phương diện ‘tiền bạc’."
"Tuyệt đối không ngờ còn bị người sống là chồng chị cướp tiền đi mất."
"Chị có thể tưởng tượng người ta có tâm trạng gì..."
Bầu không khí trong phòng live vốn rất khủng bố. Nhưng không biết tại sao.
Sau khi Từ Huyền nói đoạn này, rất nhiều khán giả xem live đều có cảm giác thích thú khó hiểu.
Lúc này, [Bà Tiên Đáng Yêu Balala] đã hoàn toàn mất chừng mực.
Vẫn là có khán giả xem live nhắc nhở cô: "Bệnh hữu cô đừng vội."
"Bác sĩ Từ gặp phải chuyện này không phải là lần một lần hai."
"Chẳng phải còn có thuốc có thể tránh tà à?"
"Cô mua một tờ là được rồi."
Ánh mắt của [Bà Tiên Đáng Yêu Balala] sáng ngời.
Không ngờ Từ Huyền lại lắc đầu: "Muộn rồi."
"Khoảng thời gian này chồng chị đã xài không ít tiền."
"Ngày mai chính là lúc trả ‘mạng’ rồi."
"Nếu sớm hơn mấy ngày thì được."
"Đợi bưu kiện được gửi đến, sớm nhất cũng phải hai ngày sau."
"Đến lúc đó, chỉ sợ chồng chị không còn nữa..."
Hai mắt của [Bà Tiên Đáng Yêu Balala] hơi đỏ bừng: "Bác sĩ Từ, vậy làm sao đây..."
"Cũng không thể trơ mắt nhìn chồng tôi đợi chết đúng không?"
Từ Huyền cười nhạt: "Bệnh hữu, chị đừng vội."
"Muốn tự cứu cũng rất đơn giản."
"Ngoại trừ mua thuốc ở chỗ tôi thì còn có cách khác."
"Hơn nữa còn không tốn đồng nào cả."
"Còn đơn giản, nhanh chóng."
"Không đến một tiếng đồng hồ là có thể làm được."
[Bà Tiên Đáng Yêu Balala] vội vàng hỏi: "Bác sĩ Từ, là cách gì vậy?"
Từ Huyền ung dung nói: "Chị có còn nhớ bên cạnh nhà hai người có một ngôi chùa không."
Bạn cần đăng nhập để bình luận