Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 602 - Muốn nhào vào thế chỗ lắm luôn, tôi đã bắt đầu tức giận rồi!

Từ Huyền bất đắc dĩ lắc đầu: “Bệnh hữu, anh từ từ hẵng khóc vậy chứ.”
“Anh đây không phải còn không có đến một bước này nha.”
[Bụng Bự Dư Sức Chứa] mở to đôi mắt ngập nước, ngây ngốc nói: “Hả?”
Từ Huyền mỉm cười nói: “Bây giờ không phải là anh nhập vai quá sâu nên quên mất rồi à.”
“Hiện tại chuyện đó còn chưa xảy ra đâu.”
“Tôi chỉ là đang căn cứ vào đặc điểm tính cách của anh, bạn gái anh và em trai cô ta làm cơ sở.”
“Lại lấy tri thức tâm lý học làm phụ trợ, để đưa ra suy đoán thôi.”
Lúc này [Bụng Bự Dư Sức Chứa] mới phục hồi tinh thần lại, ngạc nhiên mừng rỡ nói: “Nói như vậy là tôi còn chưa có thảm đến thế...”
“Còn có cơ hội thay đổi hả?”
Từ Huyền mỉm cười nói: “Đúng thế. Anh không cần quá cấp bách.”
“Có điều cũng đừng quá rề rà.”
“Căn cứ vào suy đoán đối với tính cách của hai chị em này.”
“Hiện giờ bọn họ đang liên hệ để thuê một máy đào loại nhỏ, chuẩn bị nghĩ cách để mang nó lên trên lầu đấy.”
“Bây giờ anh chạy tới, vừa lúc có thể ngăn cản từ sớm.”
“Có điều tôi nói trước là anh phải chuẩn bị tâm lý cho tốt, căn phòng kia của anh bây giờ đã rối tung rối mù hết rồi.”
Các bệnh hữu trong phòng live đều vui vẻ.
“A đúng đúng đúng, đây đều là suy đoán, suy đoán thôi, mọi người hiểu không?”
“Không sai, là một bác sĩ tâm lý, có thể đoán được việc liên hệ máy đào khi nào không phải là chuyện rất bình thường ư? [tức cười.jpg].”
“Bác sĩ Từ, làm phiền anh lần sau che giấu nghiêm túc chút, bằng không tôi sợ mình không nhịn được mà cười phá lên mất, như vậy có vẻ không nể mặt anh đó [tức cười.jpg]”
“Mỗi lần nhìn dáng vẻ nghiêm trang của bác sĩ Từ, tôi chỉ muốn bật cười thôi.”
[Bụng Bự Dư Sức Chứa] rưng rưng cười to: “Bác sĩ Từ, tôi hiểu tôi hiểu.”
“Ai, chỉ cần không nợ một trăm triệu, một căn phòng tính là gì chứ.”
“Cùng lắm thì sửa chữa lại thôi, cũng không tốn nhiều tiền.”
“Không nói nữa, bây giờ tôi phải đi thu hồi phòng ở lại đây.”
“Nếu đi muộn không cản kịp thì tôi phải ngồi tù mất!”
Các khán giả trong phòng live cũng cười điên luôn rồi.
“Đề nghị anh báo cảnh sát trước! Đến lúc đó chứng cứ đầy đủ, còn có thể bắt bọn họ bồi thường cho anh một khoản tiền nữa!”
“Không biết bảo hiểm mười vạn kia có đủ để bồi thường sửa chữa phòng ở không nữa. [cười khóc.jpg].”
“Lầu trên nói thế làm tôi chỉ nhớ đến lúc mới kết nối, bệnh hữu này nhận được bảo hiểm mười vạn vẫn còn thấy vui vẻ cực, ha ha.”
Rất nhanh, [Bụng Bự Dư Sức Chứa] đã nhanh chóng ngắt kết nối.
Thậm chí còn quên khen thưởng giao phí cố vấn cho Từ Huyền.
Có khán giả xem live vội vã nhắc nhở ở bình luận.
Từ Huyền mỉm cười: “Không sao, đợi vị bệnh hữu này chạy tới đó thì còn có thể kết nối tiếp.”
Các bệnh hữu kia cũng cảm khái.
“Tôi xem bác sĩ Từ livestream lâu như vậy, lần đầu tiên thấy người tốt thảm đến thế.”
“Đúng vậy, thế đạo này làm người tốt đúng là khổ cực. Ngược lại là loại người như em trai bạn gái của bệnh hữu, sau khi gây sự xong thì vỗ mông chả cần phải chịu trách nhiệm gì cả, thoải mái cực kỳ.”
“Do gặp được người hiền lành chứ sao nữa, nếu như đổi thành tôi thì đã sớm chia tay rồi, làm gì còn có loại chuyện rẻ rách này.”
Trong lúc nhất thời, rất nhiều khán giả xem live cũng đều đồng ý.
[Bụng Bự Dư Sức Chứa] thảm quá đi mất.
Nếu như không phải gặp phải bác sĩ Từ, đời này thì xong rồi.
Từ Huyền thấy những thứ này bình luận, cũng là lắc đầu: “Bây giờ không nói cái này.”
“Đợi đến lúc kết nối lại với bệnh hữu đó rồi tính sau.”
“Bây giờ chúng ta kết nối với vị bệnh hữu kế tiếp.”
Từ Huyền mở miệng nói: “Vị bệnh hữu kế tiếp có ID là [Muốn Làm Đàn Ông Cặn Bã].”
Sau khi rất nhiều khán giả xem live trong phòng nghe thấy ID này thì đều nở nụ cười.
“Người anh em này thẳng thắn phát biểu suy nghĩ trong lòng, đủ bộc trực! Ngưỡng mộ! Ngưỡng mộ!”
“Thưởng thức nhất kiểu bệnh hữu thẳng tính không làm bộ như thế này.”
“Căn cứ theo kinh nghiệm của tôi, bình thường khán giả xem live hay đặt tên theo kiểu này thì đều có dung mạo khá là cay mắt.”
Sau khi kết nối thành công.
Rất nhiều khán giả xem live đều phát hiện.
Cách trang trí của căn phòng đằng sau có chút kỳ quái, phong cách lòe loẹt sặc sỡ. Hình như thẩm mỹ của chủ nhân căn phòng này có hơi kỳ lạ thì phải...
Chẳng qua bọn họ cũng không nói gì nhiều, đều đặt sự chú ý của mình lên trên màn hình. Chỉ thấy trong màn hình đúng là một tiểu soái ca trẻ tuổi dáng dấp thanh tú.
Tuy so sánh với Từ Huyền thì kém xa. Có điều theo tiêu chuẩn của người bình thường thì nhìn vẫn có chút đẹp trai. Chỉ là trạng thái của vị bệnh hữu này hiện tại trông có vẻ không tốt lắm.
Từ Huyền mỉm cười nói: “Xin chào vị bệnh hữu này.”
“Anh có vấn đề gì thì có thể nói cho tôi biết.”
“Bác sĩ Từ, a... hắt xì ~”
Bạn cần đăng nhập để bình luận