Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 228 - Kết cục thê thảm của con gà nhỏ (1)

“Xem hôm nay tao có đánh chết mày không này!”
Nói rồi ông ta xông tới, bắt lấy [Gió Thu Lá Rụng] và dồn sức đánh!
[Gió Thu Lá Rụng] bị đánh đến gào khóc thảm thiết.
“Cha! Cha nghe con giải thích đã!”
“Không phải con cố ý nguyền rủa cha đâu, đây là là kiếm tiền! Kiếm tiền đó!”
“Tao kiếm con mẹ mày ấy!”
Cha của [Gió Thu Lá Rụng] nghe xong lý do này, lại càng nổi giận hơn, ra tay càng mạnh mẽ!
“Cái thứ tiền chó má mất đạo đức gì, lại cần phải nguyền rủa cha mày mới có thể lấy được hả!”
“Ngày nào cũng chơi bời ở bên ngoài! Không đi làm chuyện đứng đắn, tại sao ông đây lại đẻ ra đứa súc sinh như mày cơ chứ!”
“Hôm nay ông đây mà không đánh chết mày thì tao theo họ mày!”
Vô số bạn xem live trong phòng live đều xem choáng váng!
Chủ yếu là lực trùng kích của cảnh này quá mạnh mẽ, khiến cho bọn họ trong lúc nhất thời đều không phản ứng kịp. Sau đó không ít người nghe hiểu, lập tức cười nắc nẻ như được mùa.
“Con gà kia, còn dám lừa gạt bác sĩ Từ à?”
“Chết cười mất, hài lòng chưa, cha mày sống lại rồi kìa!”
“Hay lắm, trực tiếp chơi ống tuýp luôn, tính tình của ông cha này đủ bạo!”
“Cơ thể của chú tốt thế, tuổi tác lớn như vậy rồi mà còn có thể nói đánh là đánh con trai.”
“Trận này tuy cha là người phát ra chủ lực, nhưng tại hạ cho rằng, MVP* nên cho bác hai! Ai tán thành, ai phản đối?”
* Tại một trò chơi thì MVP là người có thành tích chơi tốt nhất, quyết định kết quả ván game.
“Đồng ý, bác hai làm tốt lắm!”
“Bác hai cũng đang xem livestream của bác sĩ Từ đúng không, chấm cái nào, để cho tôi theo dõi cái.”
“Vẫn là bác sĩ Từ mà! Nói mi sắp bị đánh thì đừng hòng trốn thoát được.”
Lúc này, điện thoại di động của cha [Gió Thu Lá Rụng] đột nhiên vang lên. Sau khi ấn nghe, bên trong truyền đến giọng của một người đàn ông.
“Xin chào, là hộ gia đình số 206 tòa 3 thôn mới Võ Phương phải không?”
“Chúng tôi nhận được điện thoại báo nguy của hàng xóm rằng bên phòng anh có tiếng động lạ, là đã xảy ra tình huống gì à?”
Cha của [Gió Thu Lá Rụng] cả giận nói với người bên kia điện thoại: “Phải, tôi dạy dỗ thằng con của tôi, làm sao vậy?”
“Các anh cũng quản à? Tính bắt tôi lại à?”
Cảnh sát bên đầu kia điện thoại hiển nhiên cũng từng trải qua chuyện tương tự, đã sớm dự liệu được. Tùy tiện cảnh cáo vài câu xong rồi cúp điện thoại.
Sau khi cha của [Gió Thu Lá Rụng] nhận được cuộc gọi này thì không chỉ không sợ, lửa giận trong lòng lại càng tăng lên! Càng đánh mạnh hơn!
Đúng lúc này, tất cả mọi người trong phòng live đều nghe được tiếng như thứ gì đó bị gãy.
[Gió Thu Lá Rụng] hét to, lập tức ôm một cái chân của mình kêu rên. Lúc này, chân của anh ta đang bày ra một góc độ không bình thường.
Bạn xem live trong phòng live nhìn thấy thế, trong lòng đều khẽ co giật.
Vừa có chút không đành lòng đồng thời cũng xen lẫn với tâm trạng rất phức tạp hiểu rõ thông suốt. Cha anh ta còn chưa nguôi giận, lại cầm ống tuýp đánh vài cái mới phát hiện ra không đúng.
Ông vội vàng dùng di động bấm số của xe cứu thương bệnh viện. Sau đó, cha [Gió Thu Lá Rụng] mới phát hiện điện thoại di động của anh ta hình như vẫn đang gọi video với người khác.
Cha anh ta cầm điện thoại di động lên, nhìn camera cau mày: “Cậu là...”
Từ Huyền nói: “Vừa nãy, cháu gọi video với con trai bác.”
Cha của [Gió Thu Lá Rụng] nghe thấy những lời này xong, hiển nhiên là đã hiểu lầm.
Dáng vẻ ông ta như chợt bừng tỉnh, sau đó nó: “Ồ, cậu là bạn trên mạng của nó đúng không.”
“Tôi nói với cậu chứ, cậu đừng tin vào lời nói của nó!”
“Thằng nhãi chết tiệt này kể từ khi nghỉ học cấp 2 thì ngày nào cũng lêu lỏng bên ngoài, gạt người khắp nơi.”
“Đoạn thời gian trước, cảnh sát còn dẫn người đến tìm nó, nói thằng nhãi chết tiệt này lừa người khác hơn hai nghìn tệ.”
“Tôi và mẹ nó vẫn phải bỏ tiền ra để trả hết cho nó, bằng không cái thằng xấc xược này phải đi ngồi tù!”
“Cứ như vậy đi, sau đó các cậu đừng liên hệ nữa!”
“Cậu có bị lừa nữa thì tôi và mẹ nó cũng không quan tâm đâu, không có tiền để nó giày vò như vậy!”
Nói rồi ông cúp máy ngừng kết nối.
Bạn xem live trong phòng live cũng vui vẻ.
“Hay lắm, lời nói không có một câu nào là thật.”
“Này là người nào thế? Đến cả cha cũng phải nói con trai mình không phải đồ tốt!”
“Mấy tên vừa nãy nói bác sĩ Từ là lừa đảo, không có bản lĩnh đâu? Ló mặt ra đây cái coi? Sao bây giờ đều rụt đầu lại thế hả?”
“Người ta lấy tiền nói chuyện, lầu trên tốn sức so đo với bọn họ làm gì?”
Đúng lúc này, một bạn xem live đột nhiên gửi một bình luận...
“Chào cậu bác sĩ Từ, tôi là bác hai của [Gió Thu Lá Rụng], cũng là fan của cậu.”
Đông bảo bạn xem live trong phòng live đều mừng rỡ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận