Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 290 - Con trai 15 tuổi cắm sừng cha già, nguyên nhân phía sau làm ấm lòng người! (1)

[Làm Đàn Ông Thật Khó] cũng triệt để đứng hình. Tâm trạng lúc này của ông ta rất phức tạp.
Lúc đầu còn cho rằng mình trúng tà.
Ai cmn có thể nghĩ tới thế mà tất cả chuyện này đều là do thằng ranh con trong nhà gây ra!
Mỗi khán giả xem live trong phòng live đều ôm tâm trạng háo hức xem náo nhiệt không chê chuyện lớn.
Ồn ào xúi bậy người ta.
“Trước hết, xin tuyên bố tí nhá, tôi phản đối bạo lực gia đình. Ghét nhất chuyện đánh trẻ con. Có điều, nếu lần này bệnh hữu anh làm càn chút đỉnh, tôi ủng hộ hai tay hai chân luôn”
“Hố cha tới trình độ này, cả tôi cũng không nghĩ tới.”
“Chỉ cần đánh không chết thì lập tức đánh chết nó đi!”
[Làm Đàn Ông Thật Khó] cũng dở khóc dở cười. Tâm trạng buồn bực ban đầu cũng đỡ hơn chút ít.
Ông ta nói một cách bất đắc dĩ: “Chắc chắn là phải đánh một trận rồi đấy.”
“Nhưng mà tôi không hiểu, tôi đối xử với thằng ranh con này cũng không tệ.”
“Chỉ là nghiêm khắc về chuyện thành tích chút đỉnh thôi mà, còn tiền tiêu vặt đều cho nó rất rộng rãi.”
“Tại sao nó không hiểu chuyện như vậy hố cha mình kiểu này”
Từ Huyền khẽ cười, nói: “Cậu bé hố cha cũng chưa hẳn là vì không hiểu chuyện.”
“Ngược lại, cậu bé quá hiểu chuyện.”
[Làm Đàn Ông Thật Khó] và rất nhiều khán giả xem live đều sửng sốt. Hố cha như thế mà còn nói là hiểu chuyện hả?
Từ Huyền thản nhiên nói: “Thật ra suy nghĩ của con anh rất đơn giản.”
“Cậu bé chỉ muốn anh quay lại với vợ cũ của anh lần nữa thôi.”
“Nếu anh kết hôn với người phụ nữ khác, cậu bé sẽ phải có thêm một người mẹ kế.”
“Cậu bé sẽ tiếc nuối trong lòng cả đời này.”
“Thế nên cậu bé mới liều mạng ngăn cản anh kết hôn với người phụ nữ khác bằng bất cứ giá nào.”
Câu nói này của Từ Huyền khiến cho khán giả xem live hoàn toàn cảm động.
“Ôi trời, thế này cũng quá cmn hiểu chuyện luôn á?”
“Mới nãy ông đây còn đang cảm thấy may mắn, so với con trai hố cha nhà bệnh hữu này thì oắt con nhà tôi cũng không tới nỗi nào. Bây giờ tôi đã vung dây lưng lên bắt đầu đánh rồi đây!”
“Nếu con trai tôi hiểu chuyện bằng một nửa cậu bé này, ông đây nằm mơ cũng cười tỉnh!”
“Chấn động: Con trai 15 tuổi cắm sừng cha già, nguyên nhân phía sau làm ấm lòng người!”
Bọn họ vốn cho rằng con trai nhà [Làm Đàn Ông Thật Khó] đích thực là một con hàng hố cha. Hiện giờ xét lại, thế này sao có thể gọi là hố cha, rõ ràng là hiểu chuyện đến rối tinh rối mù.
[Làm Đàn Ông Thật Khó] há to miệng, triệt để nói không nên lời.
Có thể mơ hồ nhìn ra trong mắt ông ta ươn ướt, bờ môi cũng có chút run rẩy.
“Cái thằng oắt này”
“Hố cha như thế cũng vô ích thôi, lúc trước cũng không phải do tôi muốn ly hôn”
“Aizz, thôi bỏ đi.”
“Hôm nay trở về không đánh nó nữa.”
“Bảo lưu lại trước đã. Lần sau còn không thi tốt nữa mới đánh vậy.”
Lúc này, Từ Huyền lại cười như không cười, nói: “Bệnh hữu, tôi cảm thấy anh vẫn nên trở về đánh một chút đi sẽ tốt hơn.”
[Làm Đàn Ông Thật Khó] ngơ ngác: “Hả?”
Từ Huyền mỉm cười nhắc nhở: “Bệnh hữu, có phải anh quên chuyện gì rồi không?”
[Làm Đàn Ông Thật Khó] ngạc nhiên: “Có gì đâu? Tôi quên cái gì?”
Từ Huyền cười tủm tỉm: “Anh vẫn chưa hỏi tại sao vợ cũ muốn ly hôn với anh mà.”
[Làm Đàn Ông Thật Khó] nghe Từ Huyền nói vậy, trong lòng bỗng dâng lên cảm giác bất ổn.
Ông ta thấp thỏm hỏi: “Vậy bác sĩ Từ, cô ấy... Sao lúc trước cô ấy lại muốn ly hôn với tôi vậy?”
“Lẽ nào có liên quan đến thằng ranh con này nữa?”
Từ Huyền mỉm cười gật đầu: “Thông minh...”
“Anh còn nhớ rõ lý do trước đây vợ cũ của anh muốn ly hôn với anh không?”
“Đương nhiên tôi nhớ rõ, nhớ rất rõ là đằng khác!”
[Làm Đàn Ông Thật Khó] gật mạnh đầu, trong mắt hiện lên một tia phiền muộn: “Bà vợ này cứ khăng khăng nói tôi ngoại tình!”
“Còn nói tôi đưa người phụ nữ khác về nhà làm xằng làm bậy!”
“Tôi lập tức giải thích với cô ấy rằng tôi căn bản chưa từng làm qua loại chuyện này!”
“Nhưng bà vợ này nhất quyết không tin!”
“Sau đó ồn ào náo loạn, giận lên mới bỏ đi”
[Làm Đàn Ông Thật Khó] nói tới đây bèn nghi ngờ hỏi: “Ranh con nhà tôi liên quan gì tới chuyện này?”
“Chẳng lẽ là do nó làm à?”
Từ Huyền lấy làm tiếc gật nhẹ đầu: “Đúng thật là do con của anh làm.”
“Có điều cậu bé không phải cố ý.”
“Lúc trước, con của anh phát hiện một hộp áo mưa trên giường anh và vợ cũ.”
“Lúc đó tuổi tác cậu bé còn nhỏ, cũng không biết đây là vật gì.”
“Cậu bé cảm thấy nó giống như bong bóng, có thể thổi lớn, rất thú vị.”
“Thế là cậu bé lấy mấy cái ra chơi.”
“Lúc sau mẹ cậu bé phát hiện số lượng áo mưa không đúng.”
“Nên đã nghiêm mặt hỏi con trai anh có lấy ra hay không.”
“Khi ấy con trai anh bị hỏi luống ca luống cuống nên không dám thừa nhận.”
“Cậu bé cũng không biết sẽ có hậu quả nghiêm trọng như vậy.”
“Do đó vợ cũ của anh mới nghiễm nhiên nghĩ rằng số áo mưa bị thiếu kia là anh đưa người phụ nữ khác về nhà dùng...”
Bạn cần đăng nhập để bình luận