Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 867 - Ha ha, biểu cảm nghi ngờ cuộc đời đó sinh động quá đi! (1)

"Tình hình gì vậy? Ai có thể nói cho tôi biết, đây không phải chỉ là bác sĩ kiểm tra phòng thôi sao? Có chú trọng gì à?"
"Tôi lớn tuổi rồi, xem không hiểu. Có phải bác sĩ người đẹp đó chơi đùa gì không? Sao mọi người đều kích động như vậy?"
"Đừng vội, người anh em, anh xem tiếp là biết thôi."
"Đúng đúng, bảo đảm đặc sắc! [Đầu chó. JPG]."
Đúng lúc này, trên hình ảnh giám sát livestream.
[Phân Xối Đến Đầu Rồi Mà Còn Quấy] đang nói chuyện bình thường với một bệnh nhân nam. Sau khi nói mấy câu.
Bệnh nhân đó lập tức kích động!
Lúc này, streamer trong phòng live của bệnh viện còn chu đáo nói ra với bên ngoài: "Để đảm bảo tình hình nghỉ ngơi cho bệnh nhân. Bệnh viện chúng tôi cấm người bệnh nằm viện dùng điện thoại."
"Có lẽ bệnh nhân này không hiểu rõ lắm nên đang lý luận với bác sĩ chữa trị của anh ta."
Rất nhiều khán giả xem live đều than thở.
"Tiếp tục đi, suýt chút nữa thì tôi tin rồi."
"Không mang điện thoại rất hay, mang theo thì sẽ không thú vị nữa. [Đầu chó. JPG]."
"Ha ha, tôi nghi ngờ quy tắc này được đặt ra dành cho bệnh nhân..."
Trong hình ảnh, sắc mặt của bệnh nhân nam đó vô cùng dữ tợn, mắng điên cuồng!
Nhưng thái độ của [Phân Xối Đến Đầu Rồi Mà Còn Quấy] lại rất thản nhiên, thậm chí còn mang theo chút nghiêm túc. Lúc này, điều khiến vô số khán giả xem live kích động cũng đã xảy ra!
Trong video, bệnh nhân đó đột nhiên nhìn quanh.
Sau đó cầm con dao gọt hoa quả trên mặt tủ bên cạnh giường bệnh, trong mắt lóe lên ánh sáng hung ác! Cánh tay giương lên, muốn đâm dao lên trên người [Phân Xối Đến Đầu Rồi Mà Còn Quấy]!
Đâm thật! Là kiểu một dao thủng một lỗ!
Bác sĩ khốn kiếp này, ai nấy đều giả vờ, chỉ biết gạt tiền của anh ta… Người sau nhanh nhẹn lùi về phía sau một bước, tránh để đao rạch trúng.
Chỉ là không biết có phải do không cẩn thận hay là chưa có kinh nghiệm.
Mà cánh tay của cô bị chậm một chút, vừa hay bị dao rạch trúng da.
Lúc này, lọ thuốc đựng đầy thuốc trên tay cô cũng không cẩn thận mà rơi xuống mặt đất.
Ầm!
Cửa phòng bệnh lập tức bị đụng mở ra!
Bởi vì đụng quá mạnh, ngay cả lớp thủy tinh trên cánh cửa đều rơi xuống.
Mười mấy bác sĩ nam cao lớn thô kệch, vạm vỡ, mặc áo blouse trắng, gào thét vọt vào bên trong!
"Xông lên!"
"Làm ầm ở bệnh viện, muốn chết!"
"Bảo vệ bác sĩ Vương!"
"Xông lên vạn tuế!"
Những bác sĩ nam này là được lựa chọn tỉ mỉ trong số các bác sĩ của bệnh viện mấy ngày qua! Toàn bộ đều dưới ba mươi tuổi, trên một mét tám!
Hơn nữa còn có yêu cầu có thói quen tập thể hình trên ba năm!
Bởi vì số lượng bác sĩ chính thức phù hợp với yêu cầu này trong bệnh viện rất ít, cơ bản đều là sinh viên chưa tốt nghiệp, hoặc là nghiên cứu sinh của trường y đến đây thực tập.
Thậm chí số lượng "tinh anh" thực tập không đủ, còn tạm thời điều mấy người từ bệnh viện khác đến. Trên mặt của mỗi sinh viên thực tập đều là hưng phấn, lại dữ tợn.
Nếu như phải hình dung.
Thì gần giống với phạm nhân phạm tội nặng bị nhốt trong nhà lao mười mấy năm, đột nhiên được biết bởi vì không đủ phòng gian, bắt đầu từ hôm nay, muốn để bọn họ sống chung với tù nhân nữ, cảm giác gần giống như vậy…
Bệnh nhân cầm dao, hoàn toàn trợn tròn mắt. Trên mặt lộ ra vẻ mờ mịt.
Nhưng không đợi anh ta kịp phản ứng đã bị bảy tám gã đàn ông vạm vỡ đè chặt trên mặt đất, chất thành một đống người. Còn có mấy người vây thành bức tường bảo vệ [Phân Xối Đến Đầu Rồi Mà Còn Quấy] nghiêm ngặt.
Có mấy sinh viên thực tập động tác hơi chậm, không chạy tới.
Đợi bọn họ phản ứng lại thì trên người đàn ông cầm đao đã chất đầy đàn ông vạm vỡ.
Một sinh viên thực tập không biết làm gì, còn giả vờ tiến lên phía trước video giám sát đang livestream. Giải thích nghiêm túc: "Giáo viên của bọn tôi đang dẫn theo bọn tôi đi kiểm tra phòng bệnh bên cạnh."
"Không ngờ lại gặp phải chuyện này!"
"Đúng là mất hết tính người!"
Vô số khán giả trong phòng live đều cười nghiêng ngả.
"Ha ha, việc tốt nên thưởng! Ông đây đợi chính là cái này!"
"Quá tàn nhẫn! Quá hung tàn! Sao có thể đối xử một bệnh nhân đáng thương như vậy được, pháp luật ở đâu! Đạo đức ở đâu, khen thưởng ở đâu!"
“Mấy anh em còn ngây ra đó làm gì, mau báo cảnh sát đi! Nhớ báo số khu! [Đầu chó. JPG].”
“Còn đợi anh nói, đã sớm báo rồi! [Móc mũi. JPG].”
Chưa đến hai phút.
Cũng có một tràn màn đạn bắn qua.
Vậy mà lại có mấy anh cảnh sát mặc đồng phục vọt vào từ cửa phòng bệnh.
Cứ giống như đã mai phục sẵn ở cửa, chỉ đợi có người báo cảnh sát vậy...
"Vừa nãy là ai báo cảnh sát nói có hung thủ cầm dao tập kích bác sĩ vậy?"
"Hiềm nghi ở đâu?"
"Người bị hại vẫn ổn chứ? Có bị thương không? Vừa hay đây là bệnh viện, đi tìm đồng nghiệp kiểm tra vết thương cho cô đi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận